Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã

Chương 492: Sao mà yên tĩnh được hạ tốc giết Thập Nhị Cảnh! Sinh Vật sư quật khởi! (3)

"Này, thiên kiêu nha, luôn cho là mình vô địch cùng thế hệ, chịu chút thiệt thòi cũng biết điều." Có đệ tử Tiệt giáo cười nhạo: "Chỉ là, thường khi, chịu thiệt, liền đồng nghĩa với mất mạng.""Có những người, từ đầu đến cuối không hiểu đạo lý này, nhưng cũng không thể trách ai được."Đám người: "..."Đệ tử Tiệt giáo kia lại nói: "Đáng tiếc, bãi cát này có chút cổ quái, vậy mà có thể che lấp dò xét, khiến mọi người không cách nào thưởng thức sư huynh Đoạn ta phong thái.""Nếu không...""Chắc chắn để các ngươi biết được, cái gì, mới thật sự là thiên kiêu."Đám người xung quanh không nói gì.Thật ra, bọn họ rất muốn nói một câu, ngươi nổ vừa thôi.Cái gọi là sư huynh Đoạn này ở Tiệt giáo, có lẽ cũng chỉ là thiên kiêu xếp hạng hai chữ số mà thôi?Chỉ thế thôi mà cũng khoe?Ở đây người mạnh hơn hắn đâu phải chỉ một hai, người khác đâu có ai như các ngươi làm bộ làm tịch, nổ như vậy?Khinh!Chỉ là, ngại Tiệt giáo mạnh mẽ, người bình thường lười so đo với hắn, tránh họa từ miệng mà ra, cho nên đều im thin thít.Thậm chí còn có người cúi đầu khom lưng đi theo gật gù phụ họa...Không còn cách nào khác.Tiền khó kiếm, cơm khó ăn, luôn có người muốn dựa vào Tiệt giáo để sống, hoặc cần Tiệt giáo giúp đỡ, lúc này, đương nhiên phải thuận theo đệ tử Tiệt giáo mà a dua theo."..."“A? Bãi cát bắt đầu nhạt đi, co lại rồi."“Ha ha ha!”Đệ tử Tiệt giáo kia cười lớn: “Chắc chắn là sư huynh Đoạn đã chém giết người kia rồi.”“Bất quá, có thể kiên trì được mấy chục giây cũng đã đáng nể.”“Ta dám chắc, tiểu tử kia nhất định là có một loại pháp môn ẩn giấu tu vi cao thâm, nếu không, không thể nào kiên trì được lâu như vậy.”"Đúng đúng đúng, Tông sư huynh nói phải lắm.""Chính xác là như vậy!""Vậy mà còn có ai nói mình Thập Tứ Cảnh, nhìn không ra mánh khóe chứ, ai, quả nhiên, sợ là những năm này đều sống uổng phí rồi."“…”Bọn họ lúc này bắt đầu nhao nhao cả lên.Nhưng mà...Ngay khi bọn họ đang ba hoa cao hứng, hưng phấn không thôi thì xung quanh lại truyền đến một tiếng cười nhạo không đúng lúc."Phụt.""Ha ha."Đệ tử Tiệt giáo kia nhướng mày: “Cười cái gì?”"Cười cái gì?"Đối phương cố nén: “Không có gì, chỉ là ta nghĩ đến chuyện vui, cái kia, nói chung, ngươi nói gì cũng đúng.”“Không phải thế sao?”“Sư huynh Đoạn của ta…”“???”"Sư huynh Đoạn của ta đâu! ! !"Hắn đang định tiếp tục nổ, kết quả liếc mắt một cái nhìn thấy...Ngọa tào!Sư huynh Đoạn thiên kiêu của ta đâu? !Đi đâu rồi? ? ?Bãi cát đã tan biến!Nhưng mà...Cảnh tượng 'sư huynh Đoạn' cao lớn sừng sững, khinh thường quần hùng trong tưởng tượng lại không hề xuất hiện, thậm chí không thấy bóng dáng 'sư huynh Đoạn' đâu!Ngược lại là 'Gaara' không hề hấn gì, vẫn lạnh lùng đứng đằng xa, nhìn quanh tìm kiếm mục tiêu tiếp theo…"Không thể nào! ! !""Sư huynh Đoạn đâu rồi?"“Cái này…”Đệ tử Tiệt giáo ngẩn người.Lúc này, có người tốt bụng nhắc nhở: “Cái kia, 'Cao đồ' Tiệt giáo kia, ngươi xem kia một vũng máu sền sệt trên đất kia đi, có giống sư huynh Đoạn nhà ngươi, đoạn thiên kiêu không?"Đệ tử Tiệt giáo cúi đầu nhìn…Quả thật.Phía dưới Gaara, miễn cưỡng có thể nói là 'dưới chân' đi, có một vũng máu sền sệt."Không, không thể nào!"Hắn lúc này hét lên kinh hãi: "Một con kiến Đệ Cửu Cảnh, dựa vào cái gì mà có thể đánh g·iết sư huynh Đoạn của ta trong thời gian ngắn ngủi như vậy, thậm chí còn hóa hắn thành một vũng máu sền sệt?""Giả, đều là giả, căn bản không thể nào! ! !""Tên hỗn trướng, ngươi giấu sư huynh Đoạn của ta đi đâu rồi?""Còn không mau thả người ra! ! ?"Hắn sợ hãi.Căn bản không tin vũng máu kia là sư huynh mình.Nhưng mà...Kia đâu chỉ là một vũng máu sền sệt.Còn có cả bộ đồ đệ tử thân truyền chuyên dụng của Tiệt giáo, và lệnh bài thân phận của sư huynh Đoạn...Về phần túi trữ vật thì lại chưa thấy...Không đúng, thấy rồi!Cái túi trữ vật vốn của sư huynh Đoạn, lại đang treo ở bên hông của tên Gaara kia? ? ?"Ngươi g·iết sư huynh Đoạn của ta! ! ? ! ?"Hắn nghẹn ngào hét lớn.Nhưng mà...'Gaara' lại không thèm liếc mắt một cái, rất nhanh đã chọn mục tiêu tiếp theo, xé gió mà đi.Toàn bộ quá trình Gaara từ đầu đến cuối đều không biểu lộ cảm xúc gì, vô cùng lạnh lùng.Tựa như đối với hắn mà nói, Đệ Cửu Cảnh nhanh chóng t·i·êu diệt thiên kiêu Thập Nhị Cảnh...Chẳng có gì ghê gớm.Thậm chí không đáng để hắn dao động cảm xúc.“Cái này, ngươi, ta…”Đệ tử Tiệt giáo đờ người ra, nhất thời chỉ tay vào ‘Gaara’ nhưng lại không nói nên lời câu nào…...Góc khuất.Phạm Kiên Cường đang bỏ chạy vẫn luôn chú ý động tĩnh của Vương Đằng và Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ, cũng luôn chuẩn bị ra tay.Vừa rồi một khắc kia, nếu không phải hắn cảm ứng được sinh m·ệ·n·h khí tức của Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ vẫn luôn bình ổn thì chắc chắn đã xuất thủ.Nhưng lúc này...Dù là hắn, cũng giật mình kinh hãi."Khá đấy.""Mạnh vậy sao? !""Dễ dàng như vậy, Đệ Cửu Cảnh giết nhanh Thập Nhị Cảnh, cái này...Đổi Hoang Thiên Đế tới cũng không làm được?""Thậm chí, hắn còn có sức thừa? !""Cái này..."“Mạnh vô địch!”Hắn đều bị hù dọa.Bất quá, cũng không đến mức vì vậy mà cho rằng tương lai Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ sẽ mạnh hơn Hoang Thiên Đế.Dù sao, hai bên khác nhau. Hoang Thiên Đế mạnh, là vì bản thân hắn chính là mạnh như vậy! Mỗi cảnh giới đều vượt cực hạn, mỗi một bước đều là vững chắc, mãi cho đến đỉnh cao nhất.Còn Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ…Hiện tại thì rất biến thái, nhìn thậm chí còn mạnh hơn Hoang Thiên Đế.Nhưng cái hắn dựa vào lại là ngoại vật.Giống như triệu hoán sư…Chỉ cần triệu hoán vật đủ mạnh, thì triệu hoán sư đương nhiên sẽ rất vô địch.Nhưng điều kiện tiên quyết là triệu hoán vật phải đủ mạnh.Như ở giai đoạn hiện tại, Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ là mạnh như thế.Còn tương lai thì sao?Chẳng lẽ hắn có thể tạo ra vài đầu vi sinh vật lợi hại hơn hay sao?Khả năng cao là không có loại khả năng này…Cho nên…Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ đúng là rất mạnh, nhưng lại không bằng Hoang Thiên Đế bền bỉ, ít nhất theo Phạm Kiên Cường là như thế.“Nghĩ vậy thì cũng không có gì đáng sợ.""Dù sao mỗi 'anh hùng' đều có thời kỳ cường thịnh của riêng mình mà.”“Hiện tại…""Thời kỳ cường thịnh của Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ tới rồi.”Giờ phút này, Phạm Kiên Cường rất mong chờ.Thời kỳ cường thịnh của Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ, có thể kéo dài được bao lâu?Và ở giai đoạn này...Hắn có thể đối phó được đối thủ như thế nào? !“Ồ? Lại để mắt đến một thiên kiêu của Tiệt giáo sao?”"Rất tốt, hắn rất sáng suốt.""Trong hai nhiệm vụ, đánh g·iết thiên kiêu Tiệt giáo, quả thật rất thích hợp hoàn thành ở vòng thứ nhất.""Có hắn ra tay…""Xem ra, ta không cần nhọc lòng.”“…”…“Ta dựa vào, lợi hại a!”Vương Đằng vừa đánh bại một đối thủ thì đồng thời cũng chú ý động tĩnh của Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ bên kia, không khỏi nhe răng trợn mắt."Nhanh chóng giết thiên kiêu Thập Nhị Cảnh.""Mà bản thân thì vẫn chỉ là Đệ Cửu Cảnh.""Thực lực này, chỉ sợ đổi thành ta...""Cũng không dám nói nhất định có thể chống lại.""Ít nhất ở mặt công kích, ta thật sự không bằng hắn.""Chủ yếu là thủ đoạn của hắn, quá 'xuất quỷ nhập thần' khiến người ngoài căn bản khó mà phát hiện ra, đã trúng chiêu các kiểu rồi, đến khi phát hiện thì cũng chỉ có thể chờ c·h·ết thôi.""Tê."Hắn âm thầm cảm thán.Bất quá, ở giai đoạn hiện tại, hắn cũng không quá sợ Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ.Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ đúng là rất mạnh, rất biến thái.Nhưng mình thì ~~Vẫn khắc chế được hắn.Ví dụ như, một chưởng Hắc Động Quyền, không làm gì cả, để mình vào giữa lỗ đen 'đợi' đấy chính là một loại phòng ngự tự nhiên!Đối thủ cảnh giới cao hơn, có lẽ có thể cưỡng ép đánh nổ lỗ đen của mình.Nhưng Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ thì khó có thể làm được.Mấy con sinh vật này, thực ra không mạnh, không thể phá vỡ lỗ đen!Mà một khi bọn chúng lại gần mình, thì sẽ bị lỗ đen thôn phệ ~~Rất khó để bản thân có biện pháp quá tốt.Trừ khi, hắn có thể bồi dưỡng ra những con vi sinh vật mạnh hơn, không quan tâm đến lỗ đen.Vậy thì...Mình cũng không làm gì được hắn.Nhìn thấy Sao Mà Yên Tĩnh Được Hạ ra tay, Vương Đằng nhanh chóng đánh giá ra ưu nhược điểm của hai bên.Nếu hai người giao thủ, phần thắng lớn hơn, đại khái là mình.Nhưng nếu so về giết địch bên ngoài, cạnh tranh, vậy thì mình trước mắt thật đúng là không phải đối thủ của hắn.Phải nói…
Bạn cần đăng nhập để bình luận