Xuyên Thành Ác Độc Mập Thê Về Sau

Xuyên Thành Ác Độc Mập Thê Về Sau - Chương 79: Bạo gầy phía sau lo lắng (length: 7683)

Sau khi Chu nữ sĩ lái xe đi, Phó Đình Hoa liền quay đầu nhìn về phía Tô Hòa hỏi: "Ngươi —— ngươi bây giờ có phải đều đi trên trấn buôn bán không?"
"A? À, đúng vậy." Tô Hòa hướng Phó Đình Hoa gật đầu cười.
Nhìn nàng cười với mình, Phó Đình Hoa có chút mất tự nhiên dời ánh mắt, sau đó nói: "Có phải không đủ tiền tiêu không? Một phần tiền trợ cấp tùy quân của ta cuối tuần sẽ phát, đến lúc đó ta đưa cho ngươi."
Tô Hòa: ...
Nói vậy, hắn tuần trước mới cho mình 300 đồng còn gì? Sao hắn lại cảm thấy nàng tiêu tiền nhanh như vậy chứ?
300 đồng ở thời đại này là một khoản tiền lớn đấy, nàng ở nông thôn tiêu sao cũng không đến mức tiêu hết hơn ba trăm đồng chứ?
Nhưng Phó Đình Hoa lại không nghĩ vậy, hắn quan sát chi phí ăn mặc trong nhà, không nói đến vừa rồi nhìn thấy sữa, mà ngay cả chăn hắn đắp cũng không giống như trước kia.
Nghĩ đến Tô Hòa từ trước đến nay đều sống ở thành phố, tiêu dùng đương nhiên không giống hắn.
Phó Đình Hoa không muốn Tô Hòa tiết kiệm tiền, dù sao hai đứa nhỏ trước kia quá gầy, hiện tại Tô Hòa đã nuôi béo lại rồi.
Hiện tại tiền lương của hắn cũng tăng lên không ít, tự tin có thể nuôi sống cả nhà.
Nhưng nhìn Tô Hòa bây giờ càng thêm gầy gò, hắn thật sự sợ nàng làm việc quá sức, sinh bệnh.
Ai ngờ Tô Hòa đáp lại: "Ta không thiếu tiền tiêu, 300 đồng lần trước anh cho em em còn chưa tiêu đến đâu. Chỉ là em hiện tại cũng không cần làm ruộng, cũng không có việc gì làm, rảnh rỗi cũng phí, nên nghĩ mấy việc làm ăn kiếm tiền, cũng có thể đỡ đần trong nhà một chút."
"Nhưng mà, em gầy đi hình như hơi nhanh, có chút không bình thường."
Phó Đình Hoa nhíu chặt mày, càng nghĩ càng cảm thấy Tô Hòa có thể mắc bệnh gì trong người.
Hắn là bác sĩ, chưa từng thấy ai có thể gầy đi nhanh như vậy trong thời gian ngắn, trừ khi mắc bệnh nan y.
"Hay là ngày mai, em theo anh về nội thành, anh đưa em đi bệnh viện kiểm tra?" Càng nghĩ càng thấy hoảng, Phó Đình Hoa dứt khoát muốn đưa Tô Hòa đi bệnh viện kiểm tra.
Tô Hòa: ...
Nàng cũng không biết vì sao mình lại gầy đi nhanh như vậy.
Dù sao ngày nào cũng toát mồ hôi, nhưng cơ thể lại ngày một khỏe khoắn.
Tô Hòa cảm thấy nàng gầy đi không phải do bệnh tật, có thể là phúc lợi của việc trọng sinh, hoặc do cơ thể này vốn thừa cân, giờ vận động nên trao đổi chất nhanh hơn, nên gầy nhanh.
Nhưng nhìn vẻ mặt lo lắng của Phó Đình Hoa, Tô Hòa không sao nói ra lời từ chối.
Không chỉ hắn, người Phó gia trước đây cũng nói nàng gầy nhanh quá, hơi gầy bất thường, hỏi nàng có thấy khó chịu ở đâu không.
Thôi vậy, để an tâm bọn họ, mình đi bệnh viện kiểm tra cũng được.
"Được. Cuối tuần anh đừng về, em dẫn Tể Tể và Nữu Nữu vào thành tìm anh. Tiện thể —— đi kiểm tra luôn. Thứ năm em đi được không? Hay thứ sáu?" Tô Hòa hỏi.
"Thứ năm đi, thứ sáu anh sắp xếp cho em kiểm tra toàn thân. Thứ bảy nhiều hạng mục ở bệnh viện không làm được, tốt nhất là thứ sáu kiểm tra xong hết." Phó Đình Hoa trả lời.
Tô Hòa tuy rằng giờ gầy đi nhiều, cũng đẹp hơn nhiều, nhưng Phó Đình Hoa không muốn cái giá phải trả là sức khỏe.
Nên hắn vẫn khuyên nhủ: "Anh nhớ em trước kia ăn nhiều hơn thế này, đừng vì giảm cân mà cố ý ăn uống kiêng khem, ảnh hưởng đến sức khỏe."
"Em hiện tại cũng ăn nhiều vậy mà, trước kia dạ dày bị căng no, hiện tại em ăn uống bình thường thôi."
Nhìn giọng nói khẳng định và ánh mắt của Tô Hòa, Phó Đình Hoa nuốt những lời muốn nói vào bụng.
Tô Hòa giảm béo thành công, chắc Ngô Diễm Hoa vui nhất đấy.
Dù sao nàng vẫn luôn thấy Tô Hòa diện mạo tàm tạm, nếu có thể xinh đẹp hơn một chút, sẽ rất xứng với con trai mình.
Nhân lúc rảnh rỗi, Tô Hòa đi ra vườn rau sau nhà nhìn một chút.
Dưa chuột trồng trước đó đã có quả, Tô Hòa nghĩ hôm nay có thể hái hai quả dưa chuột nhỏ xào dưa thái sợi mà ăn.
Lần trước ăn là do thím Ngưu đưa cho nhà nàng hai quả, bọn họ chắc có lộc ăn đấy.
Phó Đình Hoa không biết từ khi nào cũng đi theo ra đây, đi dạo một vòng quanh vườn rau, hỏi: "Vườn rau này, đều là em tự trồng sao?"
"Đúng vậy, lúc nào trong nhà hết đồ ăn, em lại nghĩ tự trồng chút."
Phó Đình Hoa cúi đầu, nhìn đám ớt nhỏ bên cạnh nói: "Em vất vả rồi."
Tô Hòa đang ngồi xổm trên mặt đất tìm quả dưa chuột nào lớn hơn một chút, nghe vậy cũng không quay đầu lại nhìn Phó Đình Hoa, mà đáp: "Ừm, ban đầu hơi mệt, quen rồi thì tốt."
Nói xong câu đó, lại quay đầu nhìn về phía Phó Đình Hoa, cho hắn một nụ cười rạng rỡ, rồi nói: "Trưa nay em xào dưa chuột cho anh ăn, ngon lắm."
Nhìn má lúm đồng tiền nhàn nhạt trên mặt Tô Hòa, tai Phó Đình Hoa nóng lên.
Sợ Tô Hòa phát hiện, hắn vội đứng thẳng người, rồi cao giọng đáp một tiếng "Ừ".
Khi hai người đi ra, bóng dáng Tể Tể và Nữu Nữu không biết bay đi đâu rồi.
"Chắc là đi tìm Tráng Tráng chơi rồi, lát nữa anh có qua nhà Phó gia không?" Tô Hòa hỏi.
"Tối qua anh qua rồi."
Ý là hôm nay không cần đi đúng không.
Tô Hòa trong lòng hơi thất vọng, một đại nam nhân thế này, còn là một người có dáng vẻ dễ nhìn cả ngày quanh quẩn bên mình, sao mà không thấy tự nhiên cho được.
Hai đứa con này, hôm nay thật hiểu chuyện, ba đã về rồi mà còn chạy ra ngoài, không biết tranh thủ thời gian đi theo ba mình.
Tô Hòa nội tâm thầm oán.
Nhưng nàng không biết, Tể Tể, nhân vật phản diện trong truyện, chỉ số thông minh không phải để trưng, dù mới hơn ba tuổi, nhưng nó biết ba mẹ cần không gian riêng, nó và Nữu Nữu tự nhiên không thể ở lại làm kỳ đà cản mũi.
Vì thế vừa rồi nhân lúc ba mẹ ra vườn rau, Tể Tể vụng trộm nói nhỏ với muội muội ngốc nghếch của mình: "Chúng ta đi tìm anh Tráng Tráng chơi đi."
Nữu Nữu không muốn, ba ba sờ sờ thơm thơm nàng thích ở bên ba ba.
Hơn nữa bây giờ nàng thích mẹ, càng không muốn rời mẹ.
"Không muốn không muốn, em muốn ở bên ba mẹ." Nữu Nữu không vui nói.
"Em không muốn sau này ba mẹ luôn ở bên nhau sao?"
"Ba mẹ vì sao phải tách ra ạ?" Nữu Nữu khó hiểu.
"Nếu ba mẹ không yêu nhau thì sẽ tách ra." Tể Tể vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Vậy em không muốn ba mẹ tách ra."
Nữu Nữu rất ngây thơ, nói thật chỉ số thông minh của nàng trong truyện không cao cho lắm, giống như một con rối ngốc nghếch.
Dù sao trong hai anh em, Tể Tể dài 801 con mắt, còn Nữu Nữu thì âm vô cùng.
Trong tiểu thuyết, Nữu Nữu là em gái nhân vật phản diện thích nam chính, bày kế hãm hại nữ chính chưa lần nào thành công, toàn tự rước đá vào chân.
Cho nên đối với cô con gái không được thông minh cho lắm của mình, Tô Hòa trước nay đều có gì cho nấy.
Theo Tô Hòa, mặc kệ là trong tiểu thuyết hay thực tế, Nữu Nữu đều là cô bé đáng yêu thôi, không hề xấu xa gì cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận