Xuyên Thành Ác Độc Mập Thê Về Sau

Xuyên Thành Ác Độc Mập Thê Về Sau - Chương 23: Hỏa sầu riêng cây giống (length: 7787)

Về vẻ ngoài của khối thân thể này, Tô Hòa nhất định là muốn thay đổi.
Cho nên sản phẩm dưỡng da hiện tại có thể dùng, sản phẩm dưỡng da bên trong không gian hệ thống đều đã trải qua thay đổi, rất nhiều đồ vật trong không gian hệ thống so với thời đại của Tô Hòa nguyên bản còn tốt hơn.
Nhân lúc hài tử ngủ, Tô Hòa thoải mái đắp mặt nạ, rồi bảo vệ da thật tốt, mới lên giường ngủ.
Thời đại này ngay cả quạt cũng không có mà dùng, nhưng mà nông thôn đích thực mát mẻ, buổi tối còn phải đắp chăn mới được.
Một đêm không mộng mị.
Ngày thứ hai tỉnh lại, Tô Hòa chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, chính là trên người rất đau nhức.
Ngày hôm qua lượng công việc vượt chỉ tiêu, thân thể này của nàng lại chưa từng làm việc nhà nông, tay cũng mài ra mấy cái vết chai.
Bất quá thuốc trong không gian dùng rất tốt, bôi lên vết thương sáng nay liền không còn cảm giác đau đớn.
Lúc chuẩn bị đồ ăn sáng, Tô Hòa cố ý vào diễn đàn không gian xem một chút, phát hiện có vài người nhắn tin riêng cho nàng báo giá, nhưng đều là ba bốn ngàn tích phân, điều này làm Tô Hòa có chút thất vọng.
Xem ra giá cao nhất vẫn là người báo giá đầu tiên, hắn ra 5000 tích phân.
Bấm vào khung đối thoại của người đó, Tô Hòa phát hiện hắn lại nhắn tin cho mình, chỉ là bị che đi.
【8000 tích phân, thế nào? Ta thật sự cần dùng gấp, có một vị thuốc cần loại rết này chế tác. Nhận được tin nhắn phiền phức trả lời một tiếng, nếu giá cả không hài lòng còn có thể thương lượng.】 Tăng lên 8000, đây thật là niềm vui ngoài ý muốn.
Tô Hòa lập tức trả lời người này, sau đó đồng ý giao dịch với hắn.
Đối với loại giao dịch trên diễn đàn này, cần hệ thống giúp, hơn nữa bình đài còn rút 5% tiền hoa hồng.
Cho nên cuối cùng Tô Hòa thông qua giao dịch này, lại có thêm 7600 tích phân.
Hiện tại tài khoản của Tô Hòa trực tiếp có gần 18 nghìn tích phân, Tô Hòa tính đặt hàng mười bảy cây giống sầu riêng.
Không còn cách nào, nhiều hơn nữa nàng tạm thời cũng không lấy ra được.
Chờ ăn sáng xong, Tô Hòa mang theo hai đứa trẻ liền xuất phát đi Phó gia.
Lúc này người trong thôn đều đi đồng ruộng, đi công trường, mọi người thấy Tô Hòa đều không khỏi xôn xao liếc nhìn.
Tô Hòa: ...
Sao có cảm giác như kiểu hồi phía sau thôn, bị cả thôn chú mục nhìn ngó thế này.
Bất quá Tô Hòa là ai, nàng mới không để ý.
Nàng nắm hai đứa trẻ, thẳng đến Phó gia.
Người trong thôn thấy Tô Hòa, đều không khỏi sửng sốt.
"Đây là tiểu nàng dâu Phó gia à?"
"Sao cảm giác gầy đi nhiều vậy?"
"Đúng vậy, trước ta cũng thấy nàng rồi, cảm giác gầy hẳn đi."
"Làm việc làm việc, gầy thì gầy có gì đáng nói."
Nông thôn chính là vậy, chương trình giải trí ít, nên thích bát quái, một con chó đi ngang qua bên cạnh họ cũng bị nói đôi câu.
Đến Phó gia, đám nam đinh Phó gia đang chuẩn bị ra ngoài.
"Đệ muội, muội đến rồi." Đại tẩu Trương Tiểu Hoa cười nói.
"Dạ, Đại tẩu, Nhị tẩu, Tam tẩu, bọn muội lên núi." Tô Hòa nói với các tẩu tử.
"Ừ, chúng ta đang chuẩn bị đi tìm muội đây, muội tự tìm đến." Tam tẩu Trần Tố Phân cũng từ trong nhà đi ra, mấy người cũng đã đổi một thân tay áo dài.
Lúc này Ngô Diễm Hoa cũng đi ra, bà nhìn hai đứa trẻ lẽo đẽo theo sau Tô Hòa, rồi nói: "Để chúng theo ta ở nhà đi."
Tô Hòa không trả lời ngay, mà hỏi ý kiến hai đứa trẻ.
"Các con cùng nãi nãi và anh chị ở nhà có được không?"
Hai đứa trẻ dính mẹ, không muốn rời Tô Hòa, nhưng vẫn bất đắc dĩ gật đầu.
Bọn nó muốn hiểu chuyện một chút, không thể cứ làm lỡ việc của mẹ mãi.
Trước khi đi, Tô Hòa nhét cho hai đứa trẻ rất nhiều kẹo bánh, vốn nàng định phát trực tiếp cho mấy bạn nhỏ kia, nhưng vẫn cho hai đứa trẻ để bọn nó phát.
Vì ăn kẹo bánh, mấy bạn nhỏ kia chắc cũng sẽ không bắt nạt hai đứa trẻ.
Ai, nuôi con thật không dễ, thật là hao tâm tổn trí.
Lên núi xong, Tô Hòa dẫn mấy chị dâu, trước chỉ cho họ đào hố như thế nào.
Theo lời người kia, cây giống sầu riêng lửa cho Tô Hòa xem lớn hơn cây non sầu riêng bình thường vài lần, đều xem như một cây tiểu thụ, khó trách chu kỳ sinh trưởng chỉ cần hai tháng là có thể kết quả.
Cho nên cần đào hố rất lớn, Tô Hòa đều từng cái nói rõ với các chị.
Bàn giao xong, Tô Hòa liền nói muốn đi lấy cây giống sầu riêng, bảo các chị đào trước.
Mấy chị dâu tưởng Tô Hòa nói cây giống thì cũng chỉ là cây giống thôi, nhưng khi Tô Hòa vác một thân cây đến, ba người đều kinh hãi.
"Tô Hòa, ái da, cây giống to thế này, muội sao không nói sớm, bảo bọn chị đi giúp muội khiêng." Tam tẩu Trần Tố Phân vội buông cái cuốc nói.
"Không sao, muội đi chuyển, các chị cứ an tâm đào hố là được rồi." Tô Hòa thở hổn hển nói.
"Ái da, cây giống to thế này, cái hố này lại phải đào sâu thêm chút nữa." Nhị tẩu Hà Phương Phương nói.
"Tô Hòa, bọn chị giúp muội khiêng đồ lên rồi nói sau." Đại tẩu Trương Tiểu Hoa nói xong, liền định đi cùng Tô Hòa.
Tô Hòa trong lòng khổ sở, sớm biết vậy nàng đã đến đây trước một chuyến, rồi để cây giống ở đây, nói là mình đã khiêng lên trước là xong.
Lúc này nàng còn phải giả vờ như muốn khiêng cây giống lên, còn phải diễn kịch.
"Em đều một mình chuyển từng chút một, cây giống ở dưới đoạn đường kia." Tô Hòa ngượng ngùng cười nói.
Đợi mấy người đến nơi Tô Hòa nói, đều không khỏi ngạc nhiên nhìn Tô Hòa.
"Tô Hòa, chị xem nhẹ muội rồi, mới có thời gian ngắn vậy, muội mà đã khiêng được nhiều cây đến đây vậy?" Trần Tố Phân há hốc mồm nói.
"Không có, không có, trước đó đã để trên núi rồi, em chỉ khiêng một đoạn ngắn thôi." Tô Hòa vội nói.
Không biết họ tin không, nhưng họ chắc chắn không thể ngờ Tô Hòa có không gian, có thể tùy ý lấy ra để vào.
Bốn người hợp lực khiêng những cây giống này lên núi, rồi mệt mỏi nằm vật ra đất nghỉ ngơi.
"Đây thật là cây giống sao? Gần như không khác gì một cái cây bình thường." Hà Phương Phương nhịn không được nói.
Tô Hòa có chút ngượng ngùng, sau đó an ủi: "Cũng bởi vì cây giống đã to như vậy nên chu kỳ sinh trưởng mới không dài như vậy đó. Hai tháng nữa, chắc chắn sẽ ra quả."
"Tô Hòa, muội nói sầu riêng lửa, ăn ngon lắm sao? Bán đắt như vậy thật có thể bán được sao?" Trương Tiểu Hoa không nhịn được hỏi.
Khi ông công nói với các chị, Tô Hòa định trồng trái cây rồi đem ra ngoài bán, người trong nhà đều cảm thấy không thể tin được.
Hiện tại làm cá thể hộ, mọi người đều cảm thấy mất mặt không muốn làm, Tô Hòa lại là người thành phố, không ngờ nàng lại muốn trồng trái còn muốn đem ra ngoài bán.
Trong nhà hiện tại cũng chưa nói đến khi nào có tiền thật thì chia như thế nào, nhưng người Phó gia không thèm để ý.
Theo họ nghĩ, chỉ là giúp Tô Hòa một tay thôi.
Bình thường Phó gia cũng không thiếu nhờ Phó Đình Hoa, dính ánh sáng của người ta, giúp nàng dâu trồng quả mấy chị dâu đều không ý kiến.
Nhưng các chị cũng không ngờ, nhóm sầu riêng này, sau này sẽ làm cuộc đời gia đình họ thay đổi nghiêng trời lệch đất...
Bạn cần đăng nhập để bình luận