Xuyên Thành Ác Độc Mập Thê Về Sau

Xuyên Thành Ác Độc Mập Thê Về Sau - Chương 357: Làm sao tìm được ta làm bà mai a? (length: 7320)

Tô Hòa theo Chu nữ sĩ, đi phòng bếp nói chuyện, đem không gian bên ngoài nhường cho đám trẻ tự chơi.
Vừa ngồi xuống, Chu nữ sĩ liền mở miệng: "Xuyên Nhi hai ngày nữa, sẽ phải về rồi."
Tô Hòa có chút kinh ngạc, nhưng rồi cũng nhớ ra nam chính không thể ở mãi cái xó núi này, chuyện về là sớm hay muộn.
"Vậy ạ, khoảng khi nào thì đi?" Tô Hòa hỏi.
"Chắc khoảng hai ngày nay, ta sẽ đưa nó ra thành phố, đến lúc đó tiễn nó lên tàu lửa." Chu nữ sĩ thở dài nói.
"Hả? Nó còn bé thế, để nó tự đi tàu hỏa à?" Tô Hòa kinh ngạc hỏi.
"Có bạn đi Bắc Kinh cùng, sẽ trông nó." Chu nữ sĩ lại nói.
Tô Hòa: ...
Cha mẹ Quý Lương Xuyên, tâm cũng lớn thật đấy.
"Ta muốn đưa Xuyên Nhi đi, nhưng mấy năm nay sức khỏe nó không tốt lắm, các con ta đều không đồng ý. Nhưng cô biết đấy, các con trai tôi giờ đều bận rộn công việc, không ai thu xếp được thời gian. Mấy đứa bảo là tối nay cả nhà chúng ta tự đưa Xuyên Nhi về, nhưng bố mẹ nó tâm lớn quá, cứ đòi đưa đi ngay."
Chu nữ sĩ nói xong, không kìm được lại thở dài.
Thật là tạo nghiệp mà, tiếc là nàng chỉ là bà ngoại của Xuyên Nhi.
Hơn nữa con gái lại tính cách mạnh mẽ, thêm thằng con rể ủng hộ cách làm của nó, nên người nhà bên ngoại ai khuyên cũng không nghe, cứ nhất quyết phải đưa Quý Lương Xuyên về ngay lập tức.
"Thế thì cũng hết cách." Tô Hòa cũng không biết nên nói gì, đành phải đáp vậy.
"Haizz, Xuyên Nhi ở đây, nó nhớ Nữu Nữu với Tể Tể nhất. Nó ở đây với ta một thời gian, quen rồi, không muốn về nữa."
Chu nữ sĩ nói đến đây, lại không nhịn được thở dài.
"Chẳng là mẹ nó đuổi nó đến chỗ tôi để tự kiểm điểm, ai dè nó ở riết lại không muốn về, nên mẹ nó giận, bắt nó về ngay lập tức."
Chu nữ sĩ cũng không hiểu, sao con gái mình trong việc dạy con lại mạnh mẽ đến thế.
Nhưng ít nhiều, bà cũng đoán được phần nào nguyên do, cũng vì đoán ra nguyên do, bà mới không dám nghi ngờ quyết định của con gái.
Có lẽ vì nhà bọn họ so với các quyền quý gia đình ở Kinh Đô, quá không đáng nhắc tới chăng?
Con gái gả vào nhà như thế, thật sự quá áp lực.
Nếu không phải hai nhà có hôn ước từ trước, Quý gia tuyệt đối không tìm đến một gia đình như nhà bà, để chọn con dâu đâu.
Vậy nên vốn con gái bà là người tích cực hướng về phía trước, tính cách tươi sáng nhưng sau mấy năm gả đi tính tình lại thay đổi nhiều, bây giờ đối với con trai, càng nghiêm khắc đến cực độ.
Chu nữ sĩ biết, con gái gả vào Quý gia, hẳn là chịu nhiều điều tiếng, cũng không được các thế gia quyền quý khác tôn trọng, nên nó mới cố gắng làm việc như vậy, cũng muốn bồi dưỡng con trai thành tài, để những người đó im miệng.
Cũng vì cảm thấy nhà mẹ đẻ liên lụy con gái, nên Chu nữ sĩ mới không dám can thiệp vào chuyện của Quý Lương Xuyên.
Dù sao Chu gia bọn họ mấy năm nay có thể phát triển tốt như vậy, đều nhờ con gái bà gả cho được một ông chồng tốt.
Nên bà cũng thấy áy náy với Quý Lương Xuyên, vì lợi ích gia tộc, mà bỏ qua cháu ngoại của mình.
"Lương Xuyên về lại Kinh Đô, sẽ được tiếp nhận nền giáo dục tốt hơn." Tô Hòa đành phải an ủi Chu nữ sĩ, vì nàng thấy bà rất luyến tiếc Quý Lương Xuyên.
"Ừ, tài nguyên giáo dục ở Kinh Đô, chỗ chúng ta dĩ nhiên không bằng rồi." Chu nữ sĩ cũng gật đầu.
Hai người lại hàn huyên về cuộc sống của bọn trẻ một lát, Tô Hòa bắt đầu chuẩn bị cơm trưa.
Chu nữ sĩ định giúp một tay, nhưng Tô Hòa không cho.
Đâu có đạo lý để khách giúp nấu cơm.
Nên Chu nữ sĩ vừa nhìn Tô Hòa bận rộn vừa trò chuyện với nàng.
"Về phần Tể Tể, thật ra có thể sắp xếp cho nó đi học được rồi đấy. Nhà giàu hoặc nhà quyền quý, đều cho con cái tầm bốn năm tuổi là bắt đầu vỡ lòng học chữ rồi." Bà khuyên Tô Hòa.
Bây giờ thấy hai mẹ con Tô Hòa sống cũng ổn, chắc cũng lo được tiền tìm thầy cho con trai.
"Vâng, chúng tôi cũng định vậy, sang năm sẽ cho nó đi học." Tô Hòa phụ họa.
Nhưng Tô Hòa nghĩ, chắc Tô Thế Minh sẽ lo việc học hành cho cháu nội, cháu ngoại.
"Vậy thì tốt, lần này Xuyên Nhi về, chắc cũng sẽ bắt đầu đi học."
Nghĩ đến ánh mắt hâm mộ của Quý Lương Xuyên khi nhìn Tể Tể Nữu Nữu, Chu nữ sĩ không khỏi lại đau lòng.
"Ôi, bà đừng lo lắng quá, sức khỏe của mình mới là quan trọng nhất. Hơn nữa, bố mẹ Lương Xuyên làm thế, cũng là muốn tốt cho con cả thôi. Bà sức có hạn, chi bằng buông tay để bố mẹ nó lo liệu." Tô Hòa khuyên nhủ.
Nàng thấy Chu nữ sĩ vì chuyện đưa Quý Lương Xuyên về, mà gần như phát bệnh trong lòng.
Những chuyện khác nàng không giúp được, nhưng nàng hy vọng Chu nữ sĩ đừng vì chuyện này mà ảnh hưởng đến bản thân, tích tụ thành bệnh.
"Ừ, tôi biết." Chu nữ sĩ cười nhìn Tô Hòa, đột nhiên hỏi: "Mà này Tô muội tử, quanh cô có cô gái độc thân nào không, giới thiệu cho thằng út nhà tôi với?"
Tô Hòa: ...
Chủ đề này, nhảy số nhanh quá vậy? Sao nhanh vậy đã bắt đầu muốn mình làm bà mối rồi? Tô Hòa có chút dở khóc dở cười.
"Sao lại nghĩ đến việc nhờ tôi giới thiệu vậy?" Tô Hòa tò mò hỏi.
"Vì thấy cô tốt, nên ai quen biết cô chắc cũng không tệ." Chu nữ sĩ cười nói.
Lời đánh giá này, đã được xem là rất cao rồi.
Tô Hòa nghĩ đến tính cách của Chu Lợi Quần, còn cả ngoại hình nữa, cảm thấy người như anh ta, chắc không đến nỗi ế vợ đâu nhỉ?
"Cậu út của bà, gia thế tốt công việc cũng tốt, theo lý thuyết rất dễ tìm đối tượng mà." Tô Hòa rất ngạc nhiên nói.
Chu nữ sĩ thở dài một tiếng, rồi nói: "Đúng là đều tốt cả, nhưng nó cứ chê người ta ấy. Nó còn nói... nó còn nói..."
Chu nữ sĩ nói rồi, đột nhiên ngập ngừng không nói tiếp được.
"Nói gì?" Tô Hòa hỏi.
"Nó nói, trừ phi là cô giới thiệu..."
Chu nữ sĩ thấy ngại chết đi được, mai mối cho con út mấy người, kêu nó đi gặp mặt thì nó cứ lấy cớ bận việc từ chối.
Sau còn nói, nó chỉ thích kiểu phụ nữ như Tô Hòa, trừ phi là Tô Hòa giới thiệu thì nó mới đi gặp.
Nên Chu nữ sĩ hết cách, mới đến nhờ Tô Hòa giới thiệu cho con trai út.
Nếu Tô Hòa thật sự có ai để giới thiệu, con trai bà dù thế nào đi nữa cũng sẽ đi gặp một lần.
Chỉ cần gặp một lần, nhất định sẽ có hy vọng, nói không chừng đến lúc đó lại thành công ấy chứ? Con út bà sẽ không nể mặt Tô Hòa đâu.
Tô Hòa không ngờ, một người như Chu Lợi Quần, lại nói ra những lời này, nhất thời cũng dở khóc dở cười.
Nàng lục lọi trong đầu những cô gái mình quen, đột nhiên hai mắt sáng lên, hình như thực sự có người có thể giới thiệu cho Chu Lợi Quần...
Bạn cần đăng nhập để bình luận