Xuyên Thành Ác Độc Mập Thê Về Sau

Xuyên Thành Ác Độc Mập Thê Về Sau - Chương 504: Ngươi là người xấu, ta không cần nói với ngươi (length: 4284)

"Ngươi ở chỗ này làm gì?" Lúc này, một giọng nói đánh gãy suy nghĩ của Tể Tể.
Hắn quay đầu lại, liền thấy Phó Đình Hoa đang đứng sau lưng mình lạnh lùng nhìn Cố Diêm Chí, sau đó đi tới một tay ôm lấy hắn, lại trở về phòng bếp.
Nhìn khuôn mặt lạnh như băng của ba ba, Tể Tể theo bản năng có chút sợ hãi.
"Ba ba, thật x·i·n· ·l·ỗ·i." Tể Tể nhỏ giọng nói.
"Không cần phải x·i·n· ·l·ỗ·i, hắn không phải người tốt lành gì, đừng tiếp xúc với hắn." Phó Đình Hoa vỗ vỗ lưng nhi t·ử, theo bản năng trấn an.
"Ân." Tể Tể hai tay ôm chặt cổ Phó Đình Hoa, đáp ứng.
Đời này có ba mẹ còn có muội muội là được rồi, những người khác, hắn không cần biết nhiều như vậy.
Chờ Văn Thanh cùng Lam Nhược Lâm lúc thức dậy, Phó Đình Hoa đã nhanh làm xong bữa ăn sáng.
"A... chuyện gì xảy ra vậy? Đình Hoa, con dậy sớm như thế làm gì?" Văn Thanh vội hỏi.
Tối qua nói là ngủ không được, thế nhưng nàng cùng Lam Nhược Lâm hai người cũng không biết là mệt hay là tâm lớn, một giấc ngủ thẳng đến giờ này.
Nhất tâm lớn vẫn là Tô Thế Minh, lúc này vẫn còn nghe được tiếng ngáy của hắn.
"Không có việc gì, con tỉnh sớm nên dậy sớm thôi." Phó Đình Hoa cười nói.
"Ôi, về sau loại sự tình này để mẹ làm là được rồi." Văn Thanh vội nói.
"Mẹ, mẹ quên lúc trước nói sao? Ăn Tết xong trở về, mẹ cứ việc hưởng thụ, để con với Tô Hòa hầu hạ hai người." Phó Đình Hoa cười nói.
"Ôi, như vậy sao được, với lại Tô Hòa có dậy nổi sớm như vậy đâu, vất vả còn không phải con." Nói là nói như vậy, nếu như khóe miệng Văn Thanh không nhếch lên cao như vậy, những lời này có lẽ sẽ có sức thuyết phục hơn.
"Không có việc gì, con bé t·h·í·c·h ngủ là việc tốt, dù sao cũng tốt hơn m·ấ·t ngủ. Con quen ở biên giới rồi, giấc ngủ không đổi được. Với lại, cơm trưa cơm tối đều là Tô Hòa làm nhiều, bữa sáng con làm cũng rất c·ô·ng bằng." Phó Đình Hoa lạnh nhạt nói.
Văn Thanh nhìn Phó Đình Hoa, thật sự là muốn vừa lòng bao nhiêu liền có bấy nhiêu vừa lòng.
Lúc này, Tô Hòa mới ngáp dài thong thả đến.
"A, có thể ăn gì vậy?" Nàng còn tùy t·i·ệ·n đi đến bên cạnh Phó Đình Hoa hỏi.
"Ừ, có thể ăn, con đi rửa mặt một chút là được rồi." Phó Đình Hoa vừa nhìn thấy Tô Hòa, cả người ánh mắt đều trở nên ôn nhu hơn rất nhiều.
"Được, con cũng vừa vặn đói bụng." Tô Hòa đang muốn đi rửa mặt thì đột nhiên nhớ lại Cố Diêm Chí mọi người còn ở phòng kh·á·c·h.
"Đúng rồi, bọn họ đi chưa?" Tô Hòa hỏi.
"Vẫn chưa."
"Nha."
Tô Hòa cũng không có ý định xen vào việc của người khác, chỉ là theo bản năng hỏi một chút.
Thế nhưng mọi người không chú ý, Nữu Nữu theo s·á·t sau khi tỉnh lại, cũng đi đến phòng kh·á·c·h, đến chỗ Cố Diêm Chí.
Chính nàng mặc xong quần áo giày, nút áo cài sai rồi, giày đi n·g·ư·ợ·c trông buồn cười không thôi.
Thế nhưng cho dù như vậy, không chút nào ảnh hưởng đến vẻ đáng yêu của nàng.
Cố Diêm Chí nhìn Nữu Nữu, mắt sáng lên, lập tức liền chào hỏi: "Tiểu cô nương, cháu khỏe nha."
Ai ngờ Nữu Nữu nhìn thấy Cố Diêm Chí, hình như cũng không vui vẻ.
"Ông là người x·ấ·u, cháu không cần nói chuyện với ông."
Tối qua nàng đều nhìn thấy, cái ông già này cùng tân nãi nãi nói chuyện rất hung dữ.
Tân nãi nãi rất thương Nữu Nữu, Nữu Nữu cũng rất t·h·í·c·h tân nãi nãi, cái ông già đại phôi đản này, nàng không thèm để ý ông ta.
"Hừ, ta không cần để ý ông." Nữu Nữu nói, đang muốn đi thì bị Cố Diêm Chí sốt ruột gọi lại.
"Tiểu cô nương, cháu đợi đã."
Nữu Nữu quay đầu nhìn Cố Diêm Chí, khuôn mặt tươi cười có vẻ hơi không vui mà hỏi: "Ông còn có chuyện gì sao? x·ấ·u gia gia."
Cố Diêm Chí có chút buồn cười, nghĩ chắc là tối qua chính mình quá nghiêm túc, dọa cho p·h·át sợ con bé.
"Sao ta lại là x·ấ·u gia gia?" Cố Diêm Chí buồn cười hỏi.
"Ông hung tân nãi nãi thì ông là đồ bại hoại, tân nãi nãi ôn nhu như vậy, không phải để cho ông hung dữ. Hừ, Nữu Nữu không t·h·í·c·h để ý người x·ấ·u, cho nên ông là x·ấ·u gia gia."
Được, ý nghĩ rõ ràng, có lý có cứ.
Thế nhưng đôi khi trẻ con nói chuyện mới dễ dàng nhất đâm trúng chỗ hiểm, Cố Diêm Chí thật sự phải nghĩ lại.
Ngay cả trẻ con cũng cảm thấy ông đối với Lam Nhược Lâm không tốt, vậy chẳng lẽ thường ngày mình thật sự rất x·ấ·u sao?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận