Xuyên Thành Ác Độc Mập Thê Về Sau

Xuyên Thành Ác Độc Mập Thê Về Sau - Chương 78: Tự loạn trận cước (length: 7508)

"Ta đi làm điểm tâm, mấy đứa nhóc vẫn còn đang ngủ, đợi lát nữa đánh thức bọn chúng."
Tô Hòa nói xong, thấy Phó Đình Hoa như đang thất thần, không trả lời nàng.
"Phó Đình Hoa? Phó Đình Hoa?" Tô Hòa lại gọi hắn hai tiếng.
"Ừ?" Như từ trong mộng mới tỉnh, Phó Đình Hoa mới hồi phục tinh thần.
"Ngươi làm sao vậy? Sao có vẻ không yên lòng? Ta nói ta đi làm điểm tâm đây." Tô Hòa cười nói.
"À, ừ. Ta giúp ngươi."
Phó Đình Hoa đáp lời xong, không đợi Tô Hòa trả lời, liền lập tức đi vào phòng bếp.
"Hôm nay làm bữa sáng gì?" Phó Đình Hoa mang mấy khúc củi gỗ từ trong sân vào bếp rồi hỏi.
Tô Hòa nghĩ ngợi, rồi đáp: "Hấp trứng gà, hấp khoai lang đi."
"Ừ, ta giúp ngươi nhóm lửa."
"Được rồi."
Thế là hai vợ chồng cứ vậy phân c·ô·ng hợp tác.
Lúc Tô Hòa đi đ·á·n·h răng rửa mặt, Phó Đình Hoa đã chuẩn bị t·h·iêu lửa cháy đượm rồi.
Sau đó Tô Hòa vội đem khoai lang rửa sạch, cho nước vào nồi hấp, rồi đặt lên bếp lò.
Cho trứng gà và khoai lang vào nồi hấp, Tô Hòa nghĩ nghĩ, lại hấp thêm hai trái bắp ngô.
Hôm nay Phó Đình Hoa về, mấy đứa nhóc không thể uống sữa tươi, nếu không khó giải t·h·í·c·h sữa từ đâu ra.
Nhưng nghĩ lại đã kiên trì uống sữa tươi mấy ngày nay, dựa vào cái gì oa nhi ba về là nàng lại sợ đông sợ tây?
Từ khi mình x·u·y·ê·n qua tới, gặp phải một đống chuyện phiền toái, nàng có làm hại ai đâu, nàng chột dạ cái gì?
Nếu Phó Đình Hoa thật sự p·h·át hiện mình không phải Tô Hòa thật thì sao? Nàng c·h·ế·t cũng không thừa nh·ậ·n là được chứ gì? Lại không ly h·ô·n, chẳng phải hợp ý nàng?
Như bình nứt không sợ vỡ, Tô Hòa trực tiếp t·u·ỳ t·i·ệ·n đổ sữa b·ò vào bát, rồi đặt vào nồi hấp đun nóng.
Phó Đình Hoa nhìn hành động của nàng, không biết trong lòng nghĩ gì, cuối cùng vẫn không hỏi gì.
Lần này đến lượt Tô Hòa có chút chấn kinh, nàng còn đợi Phó Đình Hoa hỏi, lý do đều đã nghĩ xong.
Ai ngờ mãi đến khi mấy đứa nhóc rời g·i·ư·ờ·n·g, Phó Đình Hoa cũng không có ý định hỏi.
Được rồi, là nàng tự làm rối mình.
Đều tại Phó Đình Hoa, người quá đẹp trai lại bình tĩnh và mạnh mẽ.
Hắn không giống những người nàng từng gặp, nói sao nhỉ? Cứ như người có chỉ số thông minh rất cao, nên Tô Hòa mỗi lần đối diện hắn đều có chút khẩn trương.
"Mụ mụ." Nữu Nữu dụi mắt đi tới trước mặt Tô Hòa.
"Ừ, đ·á·n·h răng đi thôi. Lương Xuyên, đây là bàn chải và khăn mặt chuẩn bị cho con, lấy đi rửa mặt đi." Tô Hòa cười nói.
"Cám ơn Tô a di." Quý Lương Xuyên ngoan ngoãn cảm ơn.
Hôm qua không biết có phải vì chơi quá hăng không, mấy đứa nhỏ đều ngủ rất say, lúc này tỉnh dậy, đầu óc lại thấy d·ị·t·h·ư·ờ·n·g tỉnh táo.
Ở nhà Tô a di thật tốt, vừa đến đã thấy cảnh ấm áp thế này.
Nếu giờ này ở nhà mình, chắc trong nhà chỉ còn lại bảo mẫu thôi nhỉ?
"Rửa mặt xong thì ra ăn điểm tâm nha."
Tô Hòa nói với mấy đứa nhóc rồi bắt đầu lấy đồ ăn trong nồi hấp ra bát.
Phó Đình Hoa giúp nàng lấy ra.
Khi Quý Lương Xuyên thấy phần sữa của mình trên bàn, cậu có chút ngạc nhiên hỏi: "Tô a di, nhà dì cũng có sữa hả?"
Tô Hòa đang bóc trứng gà, tay khựng lại, không ngờ câu hỏi này lại là của Quý Lương Xuyên.
"Ừ, Tể Tể và Nữu Nữu trước kia ăn không đủ chất nên dì mới cho tụi nó uống sữa tươi để bồi bổ." Tô Hòa cười đáp.
"À, nhà cháu cũng bắt cháu uống sữa tươi mỗi ngày." Quý Lương Xuyên chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi.
Chủ yếu là lúc trước ba mẹ bắt cậu uống sữa tươi, mẹ cậu dạy bảo: "Con biết con sống hạnh phúc thế nào không? Có người cả đời không được uống sữa đâu."
Giờ xem ra, mẹ cậu nói cũng không hoàn toàn đúng.
Cậu chỉ đến nhà Tô a di chơi thôi, mà nhà Tô a di đã có sữa uống rồi.
Vì không t·i·ệ·n cự tuyệt hảo ý của Tô a di, Quý Lương Xuyên đành cầm ly sữa ép mình uống một ngụm.
Nhưng thật bất ngờ, sữa nhà Tô a di lại không có mùi như sữa nhà cậu?
So sánh ra, sữa Tô Hòa chuẩn bị với Quý Lương Xuyên có thể nói là ngon hơn?
Nên lần này cậu uống hết luôn phần sữa Tô Hòa chuẩn bị cho cậu.
Nhà Tô a di thật tốt, thứ gì cũng làm ngon hơn ở nhà cậu. Quý Lương Xuyên thầm nghĩ.
Năm người đang ăn sáng, Phó Đình Hoa thấy Tô Hòa cứ lo chăm sóc mấy đứa nhỏ, bản thân lại không ăn đủ, nên không nhịn được nói: "Em cũng ăn đi, để anh bóc trứng gà cho tụi nó."
Nói rồi bỏ quả trứng gà vừa bóc vào bát Tô Hòa.
Tô Hòa: ...
Tuy tối qua mới nói sẽ sống tốt với nhau, nhưng Phó Đình Hoa nhập vai nhanh quá vậy?
Tô Hòa chưa kịp nói gì, Tể Tể đã hiểu chuyện nói: "Mụ mụ ăn đi, tụi con tự ăn được mà."
Phó Đình Hoa không ngờ con trai mình lại biết điều như vậy, bèn cho Tể Tể một ánh mắt tán thưởng.
Tô Hòa: ...
"Ừ, được." Tô Hòa cười đáp.
Rồi cầm quả trứng gà Phó Đình Hoa bóc, nhẹ nhàng c·ắ·n một cái.
Nhưng nàng không biết, Phó Đình Hoa lén nhìn nàng, khóe miệng hơi nhếch lên.
Không lâu sau khi mọi người ăn xong, bà Chu, bà ngoại của Quý Lương Xuyên, lái xe đến.
Vừa thấy bà Chu, ánh mắt Quý Lương Xuyên từ sáng sủa dần trở nên ảm đạm.
"Tô muội t·ử, nhờ cô chăm sóc Lương Xuyên nhà tôi." Bà Chu vừa xuống xe đã vội đến trước mặt Tô Hòa nói.
"Đâu có gì, Lương Xuyên ngoan lắm, không cần ai phải lo cả." Tô Hòa cười đáp.
"Xuyên Nhi, bà ngoại đến đón con đây."
Bà Chu nhìn cháu ngoại, vốn tưởng rằng xa nhau một đêm, cháu mình ở nơi lạ sẽ nhớ mình, nhưng...
"Vâng. Bà ngoại." Quý Lương Xuyên có chút thất vọng chào.
Bà Chu: ... Thằng bé này, mình đến đón mà không vui à.
Tô Hòa thấy rõ cảm xúc của Quý Lương Xuyên có gì đó lạ, bèn nhanh c·h·ó·n·g g·i·ớ·i t·h·i·ệ·u: "Đây là chồng tôi, Phó Đình Hoa."
Bà Chu đã thấy người đàn ông tuấn tú đứng cạnh Tô Hòa từ lâu, bà còn đang nghĩ có phải ô·ng c·h·ồ·n·g già của Tô Hòa không, ai ngờ đúng là chồng!
"Chào cô." Phó Đình Hoa gật đầu chào bà Chu.
"Ha ha, chào anh chào anh. Cháu Xuyên nhà tôi thật làm phiền hai người rồi."
Mấy người lớn lại hàn huyên vài câu, khi Phó Đình Hoa tránh ra, bà Chu mới nói với Tô Hòa: "Tô muội t·ử, chồng cô thật tuấn tú lịch sự."
"Ha ha, phải không, ai cũng nói vậy." Tô Hòa cười đáp.
Khi ra xe, Quý Lương Xuyên nói với Tể Tể và Nữu Nữu: "Đến hội chợ, nhất định phải đến tìm tớ chơi nha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận