Trường Sinh: Áp Giải Phạm Nhân Trăm Năm, Nhập Thế Tức Vô Địch

Chương 745: Cố gắng hăm hở tiến lên Tư Mã vạc

Chương 745: Cố gắng hăm hở tiến lên Tư Mã vạc "Ta cái kia... . Vẫn còn ở hạng nhất lăn lộn thôi."
Tư Mã Hang có chút ngượng ngùng gãi đầu.
"Hạng nhất không tốt sao?"
Lý Trường Thọ không hiểu hỏi ngược lại.
"Đây chẳng phải là giống với con nít ranh sao?"
"Bây giờ sư huynh sư tỷ đều đi rồi, một mình ta, haizzz... ... Có chút nhàm chán."
Tư Mã Hang ăn ngay nói thật.
Hiên Viên Hồng, Nam Cung Mộng, Tư Mã Hang ba người vốn là những người có tư chất tốt nhất.
Lẽ ra việc bái sư Lý Trường Thọ sẽ có chút vấn đề về vật chất và chỉ đạo.
Nhưng ai bảo các trưởng lão thiên vị đâu?
Lý Trường Thọ lại là một người sư phụ hào phóng, đồ vật có thể nói là một kiện cũng không giữ lại.
Chuyển tay đưa hết cho mấy đồ đệ của mình.
Mức độ dư thừa về vật chất đó, tuyệt đối là những người khác không cách nào so sánh được.
Có thể nói, chuyện ngoại môn nội môn chẳng là gì.
So với việc bái sư phụ mà cả ngày đều phải minh tranh ám đấu với đồng môn thì tốt hơn quá nhiều.
Về phần vấn đề giáo dục ban đầu, có Đại sư huynh Hiên Viên Hồng ở đây, vậy thì không còn gì đáng nói.
Lý Trường Thọ mặc dù không mấy khi mở miệng.
Nhưng chẳng biết vì sao, hai người kia hiểu, Hiên Viên Hồng cũng hiểu.
Bọn họ không hiểu, Hiên Viên Hồng cũng hiểu.
Có vấn đề gì, Đại sư huynh đều giải quyết hết.
Lý Trường Thọ bình thường thậm chí còn không cần động đến mồm miệng.
Vốn cho rằng cuộc sống cứ bình bình đạm đạm như vậy trôi qua.
Không ngờ rằng, lần trước lỡ ra tay một chút trước mặt đồ đệ, vậy mà lại tự mang tới cho mình thêm một đống việc.
Nói đi cũng phải nói lại.
Tư Mã Hang thân là người đứng thứ ba, vốn dĩ còn có Nam Cung Mộng có thể so tài qua lại.
Nhưng bây giờ Nam Cung Mộng vừa đi, đánh với đám Trúc Cơ đệ tử kia, quả thực như chơi đùa.
Cũng khó trách nói là con nít ranh.
Người đều hướng về phía trước mà nhìn.
Hai vị sư huynh sư tỷ không đi thì còn dễ nói.
Khi đó, hắn còn có ý định thử xem có thể khiêu chiến một lần với đối thủ mạnh hơn không.
Nhưng bây giờ thì... ...
Hắn muốn đi ra một thị trường lớn hơn.
"Vậy nên, ngươi là muốn lên Nguyên Anh?"
Lý Trường Thọ xem như hiểu ý của Tư Mã Hang.
Tình cảm là chê mình lên cấp chậm.
Nói ra thì cũng đúng, Nam Cung Mộng từ khi nhận được chân truyền của hắn, tốc độ tu hành là nhảy vọt ngàn dặm.
Mặc dù không gặp sư huynh của nàng, nhưng cũng đã vượt qua lôi kiếp Nguyên Anh, chính thức trở thành tu sĩ Nguyên Anh.
Mà Tư Mã Hang vốn dĩ không kém cạnh nàng thì vẫn còn đang ở Kim Đan Trung Kỳ, điều này làm sao có thể khiến tâm lý của hắn chấp nhận được?
"Dạ dạ, ban thưởng ở Nguyên Anh của các sư huynh càng thêm phong phú."
"Ta cũng muốn đi thử xem."
Nói đến, đệ tử mới nhập môn thi đấu, phần thưởng thực sự không tệ.
Chỉ là, đó chẳng qua là so với tốc độ lên cấp thông thường mà thôi.
Giống Hiên Viên Hồng như vậy, tốc độ tăng thưởng căn bản không theo kịp tốc độ lên cấp của họ.
Hiện tại phần thưởng cho người mới nhập môn cũng chỉ dừng lại ở Kim Đan Sơ Kỳ.
Đừng nói là Nguyên Anh, ngay cả Tư Mã Hang ở Kim Đan Trung Kỳ này cũng không còn để mắt.
Nếu có thể, hắn không bằng đi đại võ đài Nguyên Anh chơi đùa một chút.
Đương nhiên, chuyện có được ban thưởng thì đừng nghĩ tới.
Đừng nói hắn, ngay cả Đại sư huynh của hắn cũng còn đang ở cái mức bị Nguyên Anh đánh cho tơi tả.
Thiên Linh Căn, nói đến cũng chỉ là tốc độ nhanh hơn so với người khác mà thôi.
Chứ không phải là buff vô địch.
Hiên Viên Hồng lên Nguyên Anh, tốc độ lên cấp đã chậm lại thấy rõ.
Đến nay vẫn còn đang ở Nguyên Anh sơ kỳ.
Cũng khó trách Nam Cung Mộng bây giờ phấn khởi như vậy.
Sơ kỳ đấu với sơ kỳ.
Bây giờ nàng đã nhen nhóm hi vọng đuổi kịp sư huynh của mình.
Chỉ có mỗi Tư Mã Hang là bị tụt lại so với tất cả mọi người.
Cũng trách sao hắn lại nóng lòng tìm đến Lý Trường Thọ ở đây như vậy.
"Cũng không phải là không có cách."
Lý Trường Thọ nghĩ nghĩ rồi nói.
"Mời sư phụ chỉ dạy."
Tư Mã Hang lập tức quỳ rạp xuống đất, giờ phút này trái tim của hắn đang kích động vô cùng.
Quả nhiên, sư phụ chính là một cái bảo tàng to lớn, chỉ là trước đây hắn không biết cách dùng thôi.
Thế mà mình đã lãng phí nhiều thời gian đến vậy.
Thật đáng c·hết! ! ! !
Nghĩ đi nghĩ lại, Tư Mã Hang liền tự vả vào mặt một cái.
"Cái đó... ... Rất không cần thiết mà... . . ."
"Khụ khụ, nếu ta nhớ không nhầm, linh căn của ngươi chính là Lôi Linh Căn."
Lý Trường Thọ bị cái tát của Tư Mã Hang làm cho hết hồn.
Cho dù có muốn quỳ tạ cũng đâu cần thiết phải tự đánh mình như vậy.
Thật sự có chút không hiểu nổi.
"Đúng vậy, trí nhớ của sư phụ thật tốt."
"Vậy cái Lôi Linh Căn này bây giờ nên làm gì?"
Tư Mã Hang nhỏ nhẹ vuốt mông ngựa.
"Lôi Linh Căn bá đạo dị thường, thực tế mà nói, một phương diện nào đó, ngươi so với hai sư huynh sư tỷ kia đều lợi hại hơn."
Lời này của Lý Trường Thọ ngược lại là không hề thiên vị.
Lôi Linh Căn là Biến Dị Linh Căn, nếu không lợi hại thì sẽ không bị người ta theo đuổi như vậy.
Về phương diện công kích, nó có thể nói là đứng số một.
Cũng giống như Thủy Linh Căn của Nam Cung Mộng.
Thủy có thể dẫn điện, đối với Lôi Linh Căn mà nói, phòng ngự hệ thủy có thể nói là suy yếu đi rất nhiều.
Đương nhiên, khả năng công kích vẫn còn.
Nhưng cũng có thể có phương thức phản chế.
Nói tóm lại, Lôi Linh Căn không thể bảo là không lợi hại.
"Hả? ? ? ?"
"Lợi hại sao?"
"Ta không thấy như vậy?"
Tư Mã Hang gãi đầu, hắn vẫn chưa hề hơn được hai người kia.
"Nhưng nếu so sánh, về phương diện công kích thì Lôi Linh Căn của ngươi thật sự lợi hại, nhưng về tu luyện và phòng ngự thì hơi kém một chút."
Lý Trường Thọ sờ cằm suy nghĩ kỹ.
"Vậy phải làm sao bây giờ?"
Tư Mã Hang có chút thận trọng hỏi.
"Haizzz... ... Cái này a."
"Thực tế thì cũng không phải là không có biện pháp, đối với phòng ngự, ngươi có thể dùng Lôi để tạo ra phản chế hiệu quả."
"Đương nhiên, điều này cần phải tăng cường nhục thân của ngươi."
"Về phần làm sao để tăng cường thì cần phải dựa vào lôi."
"Tìm kiếm một nơi có lôi, để toàn thân bị đặt ở dưới Lôi Điện."
"Sử dụng thiên lôi chi lực để tái tạo nhục thân, tăng cường năng lực của nó về mọi mặt, đồng thời tu luyện trong lôi, tốc độ của ngươi cũng sẽ tăng lên rất nhiều."
"Ta ở đây còn có mấy đạo Lôi Phù, ngươi cũng có thể cầm lấy đi nghiên cứu một chút."
"Đi thôi... ..."
Lý Trường Thọ phất phất tay, ném ra một cái túi Càn Khôn.
Đây vốn dĩ là một chút thủ đoạn phòng ngự mà hắn đã chuẩn bị cho phân thân này.
Bây giờ nhìn lại thì cũng chẳng còn cần thiết nữa.
Chi bằng cứ đưa hết cho đồ đệ của mình.
Đồ vật cũng không nhiều, chỉ có mấy vạn tấm dẫn Lôi Phù mà thôi.
Nhiều quá đi mà.
"Đa tạ sư phụ."
Tư Mã Hang cầm lấy dẫn Lôi Phù vui mừng hớn hở rời đi.
--------------- Thời gian trôi nhanh như thoi đưa, chớp mắt đã hai mươi năm trôi qua.
Tính ra, Lý Trường Thọ ở tại Kiếm Tông cũng đã được bảy mươi năm rồi.
Sau Nam Cung Mộng.
Tư Mã Hang cũng thành công gia nhập vào hàng ngũ Nguyên Anh.
Thiên nhiên Lôi Điện đến cùng vẫn là thứ có thể gặp mà không thể cầu.
Không cách nào so sánh với loại Thủy Linh Căn.
Cho nên tốc độ tu luyện của hắn tự nhiên không theo kịp được sư tỷ Nam Cung Mộng.
Đương nhiên, lại càng không theo kịp Đại sư huynh Hiên Viên Hồng.
Nhưng, chậm cũng có cái tốt của nó.
Trải qua một thời gian ngắn ngủi hai mươi năm, được mấy vạn đạo lôi điện tẩy lễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận