Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Sở Hữu Dị Năng

Chương 384: Ta ở chỗ này thả một cái Lý Trường An (length: 8996)

Chương 384: Ta ở chỗ này thả một cái Lý Trường An
Nhà bị sập cần phải lập tức tu sửa, Dương Tuấn Triết tự mình chạy tới, với thực lực Bán vương cấp của hắn mà sửa nhà thì hơi phí tài, nhưng hiệu quả thì rất nhanh chóng.
Vốn chỉ cần đưa bản thiết kế cho Dương Tuấn Triết xem qua một lần, hắn trong hai phút có thể xây xong một tòa nhà mới, huống chi đây chỉ là sửa chữa.
Ẩn náu trong nửa năm, lúc rảnh rỗi hắn cũng tự học một ít kiến thức liên quan đến công trình, kiến thức có hạn, nhưng xem bản thiết kế thì không có vấn đề.
Mấy người xác định Lý Trường An sẽ không phát tác nữa, lúc này mới ngồi vào một sân nhỏ khác, bắt đầu trao đổi tình báo trong tay và suy đoán.
A Lý Trát ôm chén trà nóng, đầu ngón tay thỉnh thoảng run rẩy, vẫn chưa hết kinh hãi sau chuyện vừa rồi.
Đối mặt với nhiều nhân vật lớn, A Lý Trát thận trọng nói: “Lý tiên sinh không giống những người khác, điều này phải nói đến dị năng của ta.
Thông thường ta đánh thức dị năng của người khác là đi vào tiềm thức của họ, có thể thấy một quang đoàn, chạm vào quang đoàn đó rồi phối hợp với hồi tưởng của chính họ.
Nhưng trong tiềm thức của Lý tiên sinh không phải quang đoàn, mà là một hình người phát sáng, có ba cái, một cái màu đỏ, một cái màu lam, một cái hơi mờ.” “Ngươi đã đánh thức cái nào? Vì sao không hỏi ý kiến chúng ta trước?” Lê Thanh kiềm chế ngữ khí, tránh để người khác hiểu lầm rằng hắn đang trách cứ A Lý Trát.
A Lý Trát có chút ấm ức: “Ta không rút ra được, chỉ có thể thử đánh thức một cái, cái màu đỏ có cảm giác giống với tiềm thức của người bình thường hơn, nên ta chọn màu đỏ.” Hỏi thêm vài vấn đề liên quan, Lê Thanh đưa A Lý Trát ra ngoài trước, còn phải an ủi A Lý Trát vài câu, tránh để hắn cho rằng mình là người gây ra cục diện vừa rồi.
Thực tế thì đúng là do hắn gây ra.
Một đám người ngồi thành vòng tròn, ngoài vòng tròn là Lý Trường An đang ngẩn người, Liên Hương tin đã được thu lại, Lý Trường An cũng không có phản ứng gì khác.
Ngoại trừ việc Lý Trường An xem xong thư vài giây thì tỏ ra nghi hoặc, sau đó vẫn như lão tăng nhập định, trên mặt không thể nhìn thấy bất kỳ thất tình lục dục nào.
Hiện tại có thể nói đây là buổi "Thảo luận về khả năng khôi phục trí nhớ của Lý Trường An".
Hội nghị dựa trên hai điểm, thứ nhất là sau khi Lý Trường An hóa điên, người tí hon màu đỏ trên đỉnh đầu biến mất, tức là cả hai đã hợp nhất lại với nhau.
Thứ hai, Lý Trường An đã điên có phản ứng với tên em gái và Liên Hương tin.
Điểm thứ hai phù hợp với suy đoán ban đầu của Quân Tử Thanh, đó là cơ thể Lý Trường An dường như cũng có thể lưu trữ ký ức, có lẽ đây là đặc điểm cấu tạo riêng của phản thần giả.
Quân Tử Thanh day day mi tâm, cố chịu đựng cơn đau đầu nói: “Ta xin nói trước suy đoán của mình, ba quang đoàn trong tiềm thức của Lý Trường An, ta nghĩ có ba khả năng.
Thứ nhất, đại diện cho quá khứ, hiện tại và tương lai, dù sao hắn đã từng hợp tác với Khổng Tước đánh nát thân tương lai của Hạ Tiểu Tiếu, nên ta hợp lý suy đoán hắn học theo Hạ Tiểu Tiếu.
Nhát đao cuối cùng của Lý Trường An nếu là giết chứ không phải phong, chắc chắn hắn sẽ thất bại, ba bộ thân hoàn toàn hiển hiện thì Hạ Tiểu Tiếu mới là mạnh nhất.” Mấy người liếc nhau, những người ở đây đều là người thông minh, chỉ cần nhìn ánh mắt là có thể hiểu đại khái ý của nhau, sau đó lại nhìn về phía Quân Tử Thanh.
Nhún vai, Quân Tử Thanh thở dài: “Khả năng này là nhỏ nhất, ta nói ra trước để đề phòng, xem như phương án dự bị.
Khả năng thứ hai thì sát thực tế hơn, màu đỏ là nhục thể, màu lam là tinh thần, không màu trong suốt là quy tắc, tam vị nhất thể, một hóa thành ba.
Điều này tương đối thực tế, chúng ta đánh thức ký ức thân thể, nên bị hành hung, có lẽ cần đánh thức đồng thời cả ba ý thức mới xem như hoàn chỉnh.” Nói xong, Quân Tử Thanh trầm mặt bổ sung: “Điều này dựa trên điều kiện tiên quyết là hắn vẫn còn ký ức có thể quay lại.” “Thật ra không có ký ức để quay về cũng không sao.” Lý Phụng Tiên vừa bôi thuốc cho mình, tuy rằng sau cùng được 【giả chết】 ngẫu nhiên tới phù hộ, nhưng vẫn bị thương nhẹ.
Trong tất cả mọi người thì Lý Phụng Tiên bị thương nặng nhất, nhà ai cha đánh con trai đánh đến chết chứ? Điều này không phải là niềm vui gia đình mà hắn mong muốn.
Cảm thấy ánh mắt mọi người đang đổ dồn về mình, Lý Phụng Tiên buông tay: “Chúng ta có thể đưa hắn và A Lý Trát đến Gia Thành, sau đó…” “Khụ khụ!” Quân Tử Thanh ho nhẹ hai tiếng: “Chuyện sau đó nói sau, bất quá nếu đến lúc vạn bất đắc dĩ, thì có thể cân nhắc.
Tuyên bố trước, ta không muốn làm nhục hắn, chỉ là nếu như Lý Trường An tự lựa chọn, hắn cũng sẽ cảm thấy đây là phương pháp tốt nhất, với hắn mà nói, có thể phát huy tác dụng thì tốt hơn là không làm gì.” Bạch vương gật đầu: “Vậy suy đoán cuối cùng của ngươi là gì?” “Thú tính, thần tính, và nhân tính.” Quân Tử Thanh nghiêm túc: “Suy đoán này cần phải đánh thức một lần nữa để thử nghiệm.” Nhớ lại cuộc chiến vừa rồi, mấy người đồng loạt lắc đầu, không thể tùy tiện thử!
Việc Lý Trường An khôi phục trước mắt đã là chuyện lớn hàng đầu của Cộng Trợ Hội, bất luận là việc trưng binh hay tăng tốc sản xuất đều không thể so với chiến lực mà Lý Trường An vừa thể hiện.
Một người có thể bù đắp cả thiên quân vạn mã, vì công hay vì tư đều phải nâng cao mức độ ưu tiên của Lý Trường An.
Lý Phụng Tiên quấn xong băng gạc trên đầu, ngẩng đầu lên: “Thật ra theo ta thấy, suy đoán thứ ba có thể loại trừ, nói cha ta có thú tính và nhân tính thì đúng, nhưng làm sao hắn có thể có thần tính.” “Hôm nay ngươi có vẻ đặc biệt…” Tra Lý Tư do dự, với sự tu dưỡng của mình không biết có nên nói ra hai chữ cuối cùng hay không.
“Tìm đường chết đúng không?” Lý Phụng Tiên thản nhiên nói: “Việc dị năng 【giả chết】 ngẫu nhiên tới là biểu hiện vận may quá tốt, liên quan đến đường đi của ta, bây giờ là phản phệ.
Hôm nay lời ta nói các ngươi đừng quay xuống là tốt rồi, cho dù quay xuống sau này cũng đừng cho cha ta nghe, bây giờ ta không kiểm soát được miệng mình.” Ở dưới bàn có người lẳng lặng mở điện thoại di động ghi âm.
“Thần tính?” Quân Tử Thanh trầm tư: “Trước kia Lý Trường An từ lần thử luyện thứ chín đi ra, bảo Man Tử mang theo một lá thư, thư mà Lý Nho để lại, có vẻ cũng nhắc đến một điều tương tự.
Tìm cho ta máy tính và phòng yên tĩnh, đừng để ai tới quấy rầy ta, ta có một suy đoán muốn kiểm chứng.” Nàng không tiện nói cho người khác biết nàng muốn thử liên lạc với Đạt Ma Khắc Lợi Tư.
“Nếu nói vậy, cứ giao Lý Trường An cho chúng ta đi, ta cũng có một ý tưởng táo bạo.” Tra Lý Tư đứng dậy, nụ cười ôn hòa, không ngông nghênh như Lý Phụng Tiên.
Mấy ánh mắt đồng thời dồn vào Tra Lý Tư, dù không ai lên tiếng, qua ánh mắt cũng có thể thấy ý của bọn họ: không ngờ ngươi lại là loại người này!
“Đừng hiểu lầm.” Tra Lý Tư cười khổ: “Ta chỉ muốn vài ngày nữa cho hắn nhập Chấp Pháp Đội, đi theo những đồng chí khác đi làm nhiệm vụ thường ngày.” Chấp Pháp Đội là đội được thành lập sau khi đến Nha Thành, không có nhiệm vụ quá nặng nề, chỉ là duy trì trật tự và giúp dân thường giải quyết các vấn đề hằng ngày.
Quân Tử Thanh nhếch khóe môi: “Đây đúng là ý tưởng táo bạo, nhưng ta ủng hộ.” “Ta không ý kiến.” “Ta cũng vậy.” “Quyết định của Tra Lý Tư tiên sinh là được.” Lý Phụng Tiên lộ ra nụ cười quỷ dị: “Hay là cứ giao cho ta trước đi, ta sẽ dạy hắn cách giao tiếp giữa người với người…” Chưa nói hết, Lý Phụng Tiên đã ngất xỉu.
Quân Tử Thanh thu dao lại, gật đầu với Tra Lý Tư: “Vậy thì giao cho ngươi, trước khi Lý Phụng Tiên bình thường lại thì đừng để hắn tiếp cận Lý Trường An.” “Trước cứ đưa đến nhà tù quân doanh đi, ma nữ tiểu thư phụ trách xây dựng, đặc biệt nhắm vào cấp Vương, bên trong không thể dùng tinh thần lực.” Lê Thanh và Trương Quyền khiêng Lý Phụng Tiên đi.
Bạch vương và chim cánh cụt liếc nhau, quái thú hiểu ý không can thiệp.
Lợi Duy Thản thực sự hy vọng Bạch vương có thể mang Lý Trường An đi, quái thú mới có thể bảo vệ Lý Trường An tốt hơn, nhưng việc đó không giúp ích gì cho việc khôi phục của Lý Trường An.
Bạch vương đã chém giết Kim Mục vương dưới trướng Tứ Hải Đế, nhưng đến nay Tứ Hải Đế vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, dường như dưới tay nó chưa từng có kẻ nào là Kim Mục vương.
Càng bình tĩnh, lại càng làm cho người ta bất an, việc giữ Lý Trường An ở lại Nha Thành ngược lại là lựa chọn tốt nhất.
Dương Tuấn Triết vừa định rời đi thì bị Tra Lý Tư gọi lại: “Mấy ngày tới sẽ do anh dẫn Lý Trường An đi tuần tra, anh làm quen với hắn trước đi.” Dương Tuấn Triết: “Hả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận