Thần Phật Đúng Là Chính Ta

Chương 527: Nhị Lang chém yêu, Cang Kim Long

Chương 527: Nhị Lang chém yêu, Cang Kim Long
Trương Cửu Dương nghe vậy mắt sáng lên, nhưng lại chưa nổi giận, chỉ là thản nhiên nói: "Đi thôi, đi gặp một lần tân khách." Hắn khoảng thời gian này bận tu luyện, tối đa cũng chỉ dành thời gian hoạch định một chút kế hoạch phát triển cho Long Hổ sơn, còn không có thời gian đi gặp những người bạn cũ. Về phần Tê Hà cung khiêu khích, đến cảnh giới của hắn bây giờ, đã không dễ dàng tức giận. Nói cách khác, Tê Hà cung đẳng cấp còn chưa đủ, hắn thực sự để ý là ai cho Tê Hà cung lá gan lớn như vậy. Chẳng lẽ là Thái Bình quan đứng sau?
Trương Cửu Dương dẫn theo đồ đệ chậm rãi đi xuống bậc thang, Long Hổ sơn bây giờ, sau một tháng tu sửa của A Lê cùng đám Xương Binh, đã thay đổi rất nhiều. Không nói là có khí thế như Ngọc Đỉnh cung sáu trăm năm trước, nhưng ít ra đã không còn là một vùng phế tích, tường đổ đều được dọn dẹp sạch sẽ, xây mới vài tòa cung điện, nhìn qua tuy hơi quạnh quẽ, nhưng cũng sơ bộ có dáng dấp một cung quán.
Bước vào chính điện, lập tức tiếng ồn ào bỗng im bặt. Rất nhiều người đều lộ ra ánh mắt tò mò, đánh giá vị thiếu niên chưa đến 30 đã dám ở di chỉ tổ đình Đạo môn khai tông lập phái. Nhưng thấy hắn uyên thâm trầm tĩnh, khí độ nổi bật, trong lúc giơ tay nhấc chân đã có khí tượng của bậc tông sư. Những người quen biết Trương Cửu Dương thì lộ vẻ cảm khái. Phần lớn trong số đó là người của Khâm Thiên Giám, như Lý Diễm, Lão Cao, những bạn cũ.
Trương Cửu Dương nhìn một lượt, nhưng không thấy bóng dáng Nhạc Linh, trong lòng thầm thấy kỳ lạ, nàng rõ ràng nói đích thân đến chúc mừng, sao không thấy đến?
"Đa tạ chư vị đã đến ủng hộ Long Hổ sơn của ta, ta cũng không muốn nói nhiều lời thừa thãi, bần đạo không thích rườm rà, hôm nay Thái Huyền sơn chính thức đổi tên thành Long Hổ sơn, ta sáng lập giáo phái, gọi là Chính Nhất." Trương Cửu Dương gọn gàng dứt khoát, lôi lệ phong hành, thậm chí ngay cả nghi thức đơn giản cũng bỏ qua.
"Thủ đạo minh nhân đức, Toàn Chân phục thái hòa. Thành tâm thành ý tuyên ngọc điển, trung chính diễn kim khoa. Xông hán thông nguyên uẩn, cao hoành đỉnh Đại La. Tam sơn dũ hưng chấn, Phúc Hải trào ba đào. Khung lung giương diệu pháp, hoàn vũ chứng tiên đô." Hắn đọc một bài thơ, sau đó nhìn về phía Thiệu Vân nói: "Về sau đây chính là đạo phổ Long Hổ sơn của ta, con là đại đệ tử của vi sư, dùng Thủ Minh làm đạo hiệu."
Thiệu Vân hết sức kích động quỳ xuống dập đầu, nói: "Đệ tử Thủ Minh, tạ ơn sư phụ ban tên!"
Trương Cửu Dương duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng điểm vào mi tâm hắn. Sau một khắc, một cỗ lực lượng mênh mông giáng xuống, hóa thành một điểm kim quang chui vào đầu hắn. Thiệu Vân toàn thân rung động, ở mi tâm xuất hiện một vệt dọc màu vàng, khí thế toàn thân đại biến, trên trán có thêm một chút oai hùng. Hắn chậm rãi mở hai mắt ra, con ngươi trắng dã, ánh mắt sắc bén đến mức những đệ tử đại phái khác cũng khó nhìn thẳng.
"Ngươi thông minh quả cảm, can đảm hơn người, vi sư ban thưởng cho ngươi « Nhị Lang chân quân chém yêu pháp » trấn giữ Ngọc Dương phong của Long Hổ sơn, mong ngươi giữ vững đạo tâm, bảo vệ tông môn, trảm yêu trừ ma, quét sạch càn khôn!" Trương Cửu Dương đưa cho hắn Nhị Lang chân quân Quan Tưởng Đồ, coi như là công pháp, đặt cho một cái tên. Thiệu Vân không làm hắn thất vọng, rất phù hợp với bức « Nhị Lang chân quân yêu đồ » kia, lúc này hắn mặc đạo bào, mi tâm sinh ra hoa văn màu vàng, quả thật có chút giống Nhị Lang chân quân thời niên thiếu. Ừ, còn thiếu cái Tam Tiên Lưỡng Nhận đao.
"Thủ Minh đa tạ sư phụ truyền đạo!" Thiệu Vân chậm rãi mở hai mắt, cảm nhận được bản thân vô hình thay đổi, hắn biết mình được một cơ duyên lớn như trời cho, lập tức quỳ xuống lần nữa, dập đầu ba cái. Gạch xanh trên mặt đất đều vỡ nát, đầu của hắn lại không bị thương, tựa như có thần lực bảo vệ. Mọi người nhìn thấy cảnh này thì kinh ngạc không thôi, vừa ngưỡng mộ lại vừa ghen tị. Bọn họ dù chưa nghe nói đến cái « Nhị Lang chân quân chém yêu pháp » này, nhưng xem biểu hiện của Thiệu Vân thì biết, chắc chắn là một môn thần công diệu pháp! Thiếu niên này đã lột xác hoàn toàn, tinh khí thần khác hẳn, chỉ có công pháp đỉnh cấp trong truyền thuyết mới có hiệu quả kinh người như vậy.
Trương Cửu Dương thu hết phản ứng của mọi người vào mắt, có người chấn kinh, có người tham lam, có người trầm tư, còn có người ao ước.
"Ngao Nha tiến lên." Một lớn một nhỏ hai bóng người đi tới, Ngao Ly nắm tay muội muội, dùng lụa trắng lau đi vết bẩn trên mặt của nàng. Mới chỉ có chút ít thời gian, đạo bào buổi sáng vừa thay cho nàng đã bị làm cho bẩn.
Ánh mắt của mọi người đều bị Ngao Ly thu hút. Tuy nàng cố ý dùng lụa trắng che dung mạo, chỉ lộ ra đôi mắt màu lưu ly, nhưng vẫn không giấu được phong thái tuyệt thế, y phục trắng như sen, tiên khí bồng bềnh, đôi hài vân ánh trăng lung linh dịu dàng, không vướng bụi trần. Bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng hoa ảnh lay, nghi ngờ tiên ngọc từ trời giáng xuống. Ngoại trừ Động chủ Phi Tiên và một số ít người, phần lớn những người đến đây đều là đệ tử các tông môn, định lực chưa đủ, đột nhiên thấy long nữ tuyệt sắc, nhất thời đạo tâm dao động, kinh diễm vô cùng.
"Quan nhân, Tiểu Nha có thể bái nhập Đạo môn sao?" Thanh âm như vọng lại từ u cốc, trong trẻo lay động lòng người. Chỉ có điều, cái danh xưng quan nhân này đã khiến bao trái tim tan nát.
Trương Cửu Dương gật đầu cười nói: "Yên tâm, có lẽ trong tương lai, Tiểu Nha sẽ cho nàng một bất ngờ đấy."
Ngao Nha sớm đã luyện tập nhiều lần dưới sự "dâm uy" của tỷ tỷ, lúc này rất thành thạo quỳ xuống, hô hào: "Tỷ phu... Sư... phụ..."
Trương Cửu Dương cười xoa đầu nàng, sau đó nhét vào miệng nàng một quả mứt. "Về sau con là nhị đệ tử, đặt tên là Thủ Nguyệt, vi sư truyền cho con « Cang Long tinh quân thần thông pháp » trấn giữ Hồng Hồ." Theo đầu ngón tay kim quang lóe lên, Cang Kim tinh quân Quan Tưởng Đồ trốn vào trong thức hải Ngao Nha. Cang Kim Long, là một trong bảy sao phương đông, tinh quân Thiên Đình, rất phù hợp với huyết mạch của Ngao Nha. Sau khi có được Quan Tưởng Đồ, nàng đột nhiên hét dài một tiếng, hóa thành Hắc Long bay lên trời, tiếng rồng ngâm vang vọng núi non, mang theo uy nghiêm khí thế.
"Lại là rồng!" Rất nhiều người mắt lóe lên, lộ vẻ kinh thán sợ hãi. Thế gian đã mấy chục năm chưa từng xuất hiện Chân Long, mà có thể thu một con rồng làm đồ đệ, Trương chân nhân quả là bút pháp lớn! Hoàng Đế được xưng là chân long thiên tử, mà người có thể thu Chân Long làm đồ đệ, chẳng phải là đúng với cái tên Thiên Sư mà dân chúng vẫn gọi sao?
"Tiểu Nha, mau dập đầu." Ngao Ly thúc giục. Ngao Nha tuy thần trí hơi kém, nhưng cũng cảm giác được, dường như bản thân được lợi rất lớn, nàng ngốc ngốc cười với Trương Cửu Dương, sau đó quỳ xuống dùng đầu ra sức đập mạnh.
Oanh! Oanh! Oanh! Đất đá văng tung tóe, mặt đất rung chuyển. A Lê giật khóe miệng, nàng vừa cùng Xương Binh sửa xong mặt đất, lúc này bị Ngao Nha tạo ra từng vết nứt, còn khoa trương hơn cả đầu sắt Thiệu Vân kia!
Trương Cửu Dương tiếp tục nhìn quanh, cuối cùng dừng mắt vào một người, người kia ngồi ở trong góc, có chút tự ti, trong mắt vừa có sự ao ước lại có chút khiếp đảm.
"Lục Hầu, còn không mau tới bái sư?" Hắn mỉm cười nói. Người này chính là người mà hắn cứu ở Quý Phi lĩnh tại Ký Châu, khi đó hắn trọng thương, mang theo người này, liền truyền cho đối phương pháp Hỏa phù Tát Chân nhân, để thu hút nữ quỷ trong Quý Phi lĩnh. Người này tuy tuổi tác có chút lớn, đã hai mươi sáu hai mươi bảy, tính tình lương thiện, lại rất có thiên phú về phù pháp. Sau này Trương Cửu Dương nghe nói hắn chu du khắp nơi, dùng Hỏa phù của Tát Chân nhân giúp đỡ không ít người, nổi chút danh tiếng, liền cố ý phái người nhận hắn.
"Ta, ta sao?" Lục Hầu như đang trong mơ, không thể ngờ được rằng mình lại được Trương chân nhân coi trọng. Trương Cửu Dương gật gật đầu, nhìn khuôn mặt gầy gò đã trầm ổn hơn rất nhiều của Lục Hầu, không khỏi nghĩ đến vị đệ tử ngao du của Vạn Phù Lâu. Năm đó hắn mang tro cốt đối phương về Vạn Phù Lâu, lại phát hiện nơi đó đã sớm đầy chướng khí, biến thành ma huyệt, cuối cùng dứt khoát diệt môn. Vạn phù tức vạn phúc, phúc của vạn dân. Trương Cửu Dương hy vọng Lục Hầu có thể kế thừa tinh khí thần này, ở Long Hổ sơn làm hưng thịnh phù lục đạo.
"Vi sư đặt cho con tên là Thủ Chuyết, truyền cho con « Tát chân nhân Hỏa phù hàng ma kinh » từ nay con là tam đệ tử của Long Hổ sơn, trấn giữ... Tử Trúc Phong."
Bạn cần đăng nhập để bình luận