Thần Phật Đúng Là Chính Ta

Chương 198: Gia Cát cẩm nang, xua hổ nuốt sói

Chương 198: Gia Cát cẩm nang, xua hổ nuốt sói
Đối mặt Họa Bì Chủ lúc này, lòng mọi người đều chìm xuống. Ngay cả lão Long Vương cũng không ngăn được hắn sao? Đệ bát cảnh Thi Giải Tiên, dù chỉ còn lại một miếng da, cũng đã khủng bố như thế, gần như không thể chiến thắng.
"Liều mạng!" Nhạc Linh tay cầm đao gãy, thanh kiếm cuồng vũ, ánh mắt kiên quyết, không chút e ngại. Từ khi nàng mười bốn tuổi gia nhập Khâm Thiên giám, đã sớm chuẩn bị tinh thần chiến đấu đến chết. Tựa như đối với tướng quân mà nói, da ngựa bọc thây chính là số mệnh. Điều tiếc nuối duy nhất, có lẽ là không thể hoàn thành lời hứa với Trương Cửu Dương. Hai người từng nói sẽ cùng nhau hủy diệt Hoàng Tuyền, diệt tận tà ma. Sau đó sẽ uống chút rượu, phơi nắng, xem hắn viết, chỗ nào không vừa ý, nhất định phải rút đao bắt hắn sửa lại... Đáng tiếc, cuộc sống như vậy, cuối cùng vẫn không thể đợi được.
Long nữ cũng lộ vẻ dứt khoát, nàng dù không có tính cách cương liệt, thà gãy không cong như Nhạc Linh, nhưng cũng có ngông nghênh riêng, tuyệt sẽ không bỏ đồng bạn mà một mình đào mệnh. Huống chi, trước mặt Họa Bì Chủ lúc này, muốn đào mệnh cũng chỉ là ảo tưởng. Tin rằng Trương Cửu Dương sẽ giúp nàng chăm sóc tốt Ngao Nha.
Gia Cát Vân Hổ trong mắt lóe lên một tia quyết tuyệt, dường như đã quyết định điều gì, chuẩn bị dùng con bài tẩy nào đó. Đó là bảo vật gia truyền của Gia Cát gia, cẩm nang Gia Cát Thất Tinh để lại. Trong cẩm nang có giấu một pháp thuật mà Gia Cát Thất Tinh để lại năm đó, nhưng cụ thể là pháp thuật gì, hắn cũng không rõ. Nhưng gia phả ghi, một khi mở cẩm nang, tất nhiên có thể giúp hậu nhân vượt qua một lần cửa ải sinh tử. Theo tâm niệm hắn khẽ động, Họa Bì Chủ lập tức có một dự cảm nguy hiểm.
Đệ bát cảnh, nguyên thần tương hợp với thiên địa, có năng lực quỷ thần khó lường, thậm chí ngoài vạn dặm có người gọi tên thật cũng có thể cảm ứng được, thần thông to lớn, như Lục Địa Thần Tiên.
Họa Bì Chủ nhìn về phía Gia Cát Vân Hổ, quả không hổ là giám chính đương thời, lại còn ẩn giấu thủ đoạn. Chỉ có điều... Hắn cười lạnh, không hề sợ hãi. Giờ phút này, dù Gia Cát Thất Tinh sống lại, hắn cũng dám đánh một trận, huống chi chỉ là một con mèo bệnh? Tất cả mọi người đều phải chết!
Ngay lúc hắn chuẩn bị đại khai sát giới, trong lòng bỗng nhiên run lên, con ngươi kinh ngạc nhìn về phía xa xa, thậm chí lộ vẻ kinh hoảng. Tỷ tỷ... chết rồi? Trong lòng hắn rối loạn, một loại cảm xúc bất an, khó tả dâng trào, khiến hắn lo lắng vô cùng, tựa như thứ quan trọng nhất đang rời xa mình. Sau khi chuyển thế, tuy đạo hạnh thâm sâu, nhưng vẫn có một thời gian thai trung chi mê, khoảng thời gian đó, lần đầu tiên hắn rung động trước một người nữ nhân. Đó là người luôn âm thầm chăm sóc hắn, chia thức ăn cho hắn một nửa, sẽ ôm hắn ngủ - tỷ tỷ. Dung mạo nàng không xinh đẹp, nhưng chưa từng trải qua nhân gian chi ái, hắn đã đặt một tình cảm không nói được, không tả rõ được vào nàng. Vì vậy, khi nghe tỷ tỷ lấy chồng, hắn giận dữ, mới giết cả nhà đối phương, cái tên đàn ông chạm vào tỷ tỷ của hắn càng bị hắn lột da lăng trì. Để giữ tỷ tỷ mãi bên cạnh mình, hắn cưỡng ép nàng sinh con, sau lại không tiếc chặt đứt tứ chi, cấy bí thuật vào tim nàng, mỗi khi nàng tự sát, hắn sẽ đồng bộ cảm nhận được và cứu nàng.
Thật ra hắn có rất nhiều thủ đoạn, có thể cưỡng ép vặn vẹo thần trí tỷ tỷ, khiến nàng hoàn toàn yêu hắn, như Tú nương vậy. Nhưng không biết vì sao, hắn không muốn làm vậy.
Hận hận nhìn Nhạc Linh bọn người một cái, dù biết bỏ lỡ cơ hội tốt này, hắn muốn báo thù e là phải chờ rất lâu, dùng tiên nhân da không phải là không có cái giá của nó. Có thể cảm nhận được nhịp tim tỷ tỷ càng lúc càng yếu ớt, cuối cùng hắn vẫn quyết định. Phải cứu tỷ tỷ trước!
Sưu! Họa Bì Chủ thi triển độn thuật, bay về một hướng, không còn nhìn lại đám người sau lưng.
Nhạc Linh và Long nữ liếc nhìn nhau, đều thấy sự nghi hoặc trong mắt nhau. Thế là... đi rồi sao? Gia Cát Vân Hổ thở phào một hơi, thu cẩm nang vào tay áo, vừa ho ra máu vừa nói: "Ta thấy hắn vừa rồi sắc mặt biến đổi, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó." Nhạc Linh như nghĩ ra điều gì, biến sắc nói: "Có phải Trương Cửu Dương bên kia có động tĩnh gì không?" Gia Cát Vân Hổ nhíu mày: "Hình như chỉ có thể giải thích như vậy." Trương Cửu Dương huyết tẩy họa bì ở Dương Châu, chẳng lẽ vì vậy mà kinh động Họa Bì Chủ, khiến hắn phải tranh thủ thời gian quay về? Chỉ là một ít họa bì mà thôi, đối với Họa Bì Chủ, lại quan trọng như vậy sao? "Trương Cửu Dương sẽ gặp nguy hiểm!" Long nữ đôi mắt lưu ly trở nên ngưng trọng, thân hóa Bạch Long, bay về hướng thành Dương Châu.
"Giám chính, nhanh lên!" Trên mây, Nhạc Linh không ngừng thúc giục. "Đã là nhanh nhất rồi, ta còn đang bị thương mà..." Gia Cát Vân Hổ cười khổ, trong lòng thì thở dài. Trương Cửu Dương là một người trẻ tuổi rất thông minh, bất kể hắn dùng biện pháp gì để dẫn Họa Bì Chủ đi, đều tương đương gián tiếp cứu mạng bọn họ. Chỉ mong hắn bình yên vô sự.
... Sào huyệt của Họa Bì Chủ.
Trương Cửu Dương đập vỡ cái bình, ôm người phụ nữ bị chặt đứt tứ chi trên giường, máu tươi chảy ra, nhuộm đỏ cả mặt đất. Tim nàng cắm một cái long giác, là sừng gãy của Tông Tam, đâm sâu vào tim, bên trên chứa Long khí tà dị đang nhanh chóng phá hủy bí thuật Họa Bì Chủ đã gieo vào. "Cảm... cảm ơn..." Cảm nhận được sinh mệnh nhanh chóng mất đi, trong mắt nữ nhân hiện lên tia giải thoát, khóe miệng còn lộ ra một nụ cười. Những năm qua, nàng bị cầm tù ở đây, ngay cả cái chết cũng là hy vọng xa vời. Từ khi biết con trai đã chết, nàng không còn bất kỳ ham muốn sống nào, càng không muốn đối mặt với người em trai đó nữa. Mái tóc xám của nàng nhanh chóng trở nên hoa râm, làn da cũng xuất hiện nếp nhăn một cách rõ rệt. Từ một phụ nữ chỉ như ba bốn mươi tuổi, biến thành bộ dạng bảy tám chục. Hồng nhan phút chốc đã tàn. Pháp thuật kéo dài tuổi thọ và giữ dung nhan của Họa Bì Chủ đặt trên người nàng, cũng bị cái long giác đó phá hủy hoàn toàn.
Lúc nàng sắp tắt thở, Trương Cửu Dương dường như nghĩ đến điều gì đó, khẽ nói bên tai nàng. "Con trai của ngươi, Thân Đồ Hùng, là một chiến sĩ dũng cảm, nó bảo vệ rất nhiều người, cũng giết rất nhiều tà ma, nhận được sự tôn kính và yêu mến của rất nhiều người." "Không ai xem nó là quái vật nữa." Trương Cửu Dương nhìn thấy, ánh mắt nữ nhân đột nhiên sáng lên, trên mặt nở một nụ cười. Nàng đã từng thật lòng đối đãi với hai 'quái vật', một là em trai, một là con trai, em trai như rắn độc, phá hủy cuộc đời nàng. Cũng may con trai đã không làm nàng thất vọng.
Nhìn thi thể nàng dần lạnh, Trương Cửu Dương thở dài nhẹ. Hắn nói dối, nhưng cũng không hoàn toàn dối trá. "Xin lỗi, cuối cùng vẫn phải lợi dụng thi thể của ngươi." Trương Cửu Dương rút long giác, máu tươi văng ra. Hắn tránh vết máu, di chuyển thi thể cố ý vẩy khắp phòng. Khi nghĩ đến kiếp trước Họa Bì Chủ là một Thi Giải Tiên, cùng với chuyện mộ tiên nhân chôn da người kiếp trước hắn, Trương Cửu Dương liền ý thức được sự bất ổn. Nếu Họa Bì Chủ lấy được da tiên nhân và khôi phục tu vi kiếp trước, Nhạc Linh bọn họ sẽ gặp nguy hiểm.
Trương Cửu Dương quyết đoán kịp thời, giết tỷ tỷ Họa Bì Chủ, như vậy có thể dẫn hắn quay về sào huyệt. Vì thế, trước khi Họa Bì Chủ quay về, hắn nhất định phải trân trọng từng chút thời gian để bố trí. Một kế hoạch xuất hiện trong đầu hắn, vì vậy hắn mới cố ý dùng long giác của Tông Tam giết tỷ tỷ Họa Bì Chủ. "Chủ nhân, sau đó phải làm sao?" Tú nương ân cần hỏi. "Xua hổ nuốt sói." Trương Cửu Dương mắt kiên nghị, giọng băng lãnh: "Tú nương, chỗ này gần Động Dương Hồ, ngươi ngụy trang rồi đến chỗ Tông Tam, cố ý thả tin, tiết lộ vị trí sào huyệt và cách phá trận, chú ý, phải nói Họa Bì Chủ lấy được long châu, đang ở trong sào huyệt!"
"Nô tỳ hiểu, chỉ là người phụ nữ này chết rồi, Họa Bì Chủ đang chạy về, chủ nhân nhanh rời đi thôi!" Lúc này Tú nương, quả nhiên đối với Trương Cửu Dương trung thành, vô cùng lo lắng cho an nguy của hắn.
"Không cần, ta vẫn là người bị ngươi bắt vào, tin hắn sẽ không chú ý đến một phạm nhân bình thường." Trương Cửu Dương định dùng kế dưới đĩa đèn thì tối, sở dĩ mạo hiểm ở lại, là vì muốn tự mình xem thực lực Họa Bì Chủ thế nào. Hắn không tin, đối mặt với Khâm Thiên Giám nhiều cao thủ bao vây tiêu diệt như vậy, Họa Bì Chủ không phải trả một cái giá nào cả? Dĩ nhiên, hắn sẽ không ngốc đến tự mình đi do thám, cho nên mới bày ra kế xua hổ nuốt sói. Mượn mạng của Tông Tam để thăm dò một lần, xem tình trạng hiện tại và thủ đoạn của Họa Bì Chủ, sau đó sẽ tính toán tiếp. Có Tú Nương làm nội gián mà Họa Bì Chủ coi trọng, hắn có tự tin bảo vệ bản thân, có thể rời khỏi ma sào này bất cứ lúc nào.
"Chủ nhân, xin cứ tạm ở chỗ này đợi một chút, nô tỳ sẽ đi tìm Tông Tam ngay!" Tú nương đầu tiên là mang theo Trương Cửu Dương đi vào mật thất trong phòng mình tạm thời ẩn náu, sau đó liền vận độn thuật rời đi. Trương Cửu Dương ngồi ngay ngắn trong mật thất, yên lặng hy vọng người chạy tới trước là Tông Tam, nếu không thì màn hảo kịch này sẽ không diễn được. May mắn lần này vận khí rốt cuộc đứng về phía hắn. Tú nương làm việc vô cùng đắc lực, không bao lâu sau, bên ngoài đã vang lên một tiếng long ngâm đầy tà khí. Một con Cự Long màu đỏ xông vào, toàn thân vảy giáp như hàn nhận, khe hở ở giữa mọc đầy rêu xanh và thủy tảo chằng chịt, trên đầu có độc giác, đôi mắt thú màu đỏ ẩn chứa tà khí đáng sợ. "Họa Bì Chủ!!" "Ta cuối cùng cũng tìm được chỗ ở của ngươi!" "Trả long châu cho ta!!!" Ầm ầm! Trương Cửu Dương ngồi trong mật thất, cũng cảm thấy xung quanh đang run rẩy, mặt đất dưới chân cũng chấn động không thôi, bên ngoài vang lên một tràng tiếng la hét chém gϊếŧ, nhưng đều bị tiếng long ngâm che lấp. Khóe miệng của hắn hiện lên một tia ý cười. Quả nhiên, sau lần trước bọn chúng liên thủ đối phó Ngao Ly thất bại, hai người đã sinh ra bất hòa, đặc biệt là Tông Tam, vẫn luôn cho rằng Họa Bì Chủ đã cướp long châu, chỉ là không muốn cùng nó chia sẻ. Với loại tà ma như Tông Tam, lòng thù hận đều rất mạnh, cộng thêm long châu là mấu chốt để nó có thể biến thành Chân Long hoàn toàn, cho nên một khi nhận được tin tức, nhất định sẽ không kìm nén được. "Họa Bì Chủ, ngươi ra đây cho ta!!" Tiếng long ngâm bá đạo tiếp tục vang lên, những kẻ lưu thủ của Bác Bì Tượng toàn bộ đều bị điều động, thuộc hạ của Họa Bì Chủ còn lại cũng như thế, hung hãn không sợ ૮ɦếƭ xông thẳng về phía Tông Tam, tổn thất vô cùng thảm trọng. Tú nương thì làm việc không dùng sức, thậm chí còn cố ý dẫn Tông Tam xông tới gian phòng giam giữ tỷ tỷ của Họa Bì Chủ, khiến nó sụp đổ vỡ vụn. Làm vậy có thể phá hủy hết mọi dấu vết, tránh để lại manh mối. Không biết qua bao lâu, ngay lúc Tông Tam làm nơi này long trời lở đất thì một âm thanh u u vang lên. "Tông Tam, ngươi đang muốn ૮ɦếƭ sao?" Họa Bì Chủ đã trở lại! "Lão quái vật, trả cho ta——" Âm thanh của Tông Tam đột ngột dừng lại, hai mắt to như đèn lồng đỏ lộ ra vẻ khó tin. Khí tức này... tuyệt đối không phải lục cảnh! Hiện tại Họa Bì Chủ, uy áp cực lớn, thậm chí khiến nó có chút không thở nổi. Một cảm giác sợ hãi đối với cái ૮ɦếƭ xông lên đầu, khiến Tông Tam phải nuốt những lời chưa nói vào trong. Họa Bì Chủ nhìn về phía phòng của tỷ tỷ, chỉ thấy một đống đổ nát. Trong mắt hắn sát cơ lạnh thấu xương, da người thượng tiên quang lưu chuyển, phía trên kinh văn thần bí càng phát ra u ám, lộ ra sự dị thường và quỷ dị kinh khủng. Sẽ ૮ɦếƭ, chắc chắn sẽ ૮ɦếƭ! Trong lòng Tông Tam vô cùng kinh hãi, đồng thời càng thêm xác định Họa Bì Chủ đã phục dụng long châu, nếu không làm sao có thể mạnh mẽ như vậy? Nó quay người muốn gấp gáp rời đi, nhưng thân thể to lớn lại bỗng dừng lại. Một bàn tay lưu chuyển tiên quang kéo lấy đuôi rồng của nó, pháp lực mênh mông như đại dương khiến vảy rồng vô thức dựng ngược lên. "Họa Bì Chủ, nếu ngươi đã luyện hóa long châu, vậy bản tọa cũng không dây dưa với ngươi nữa!" Nó muốn giải quyết ổn thỏa, tự nhận mình chịu thiệt. Âm thanh của Họa Bì Chủ vô cùng băng lãnh, mang theo sát ý khắc cốt ghi tâm. "Tông Tam, ta muốn ngươi chôn cùng!" Tiên quang nở rộ, khí thế khủng bố bao phủ toàn bộ sào huyệt, Tông Tam hét thảm một tiếng, chỗ đuôi bị đau nhức kịch liệt đánh tới, nhưng đồng thời cũng kích phát ra hung tính. "Họa Bì Chủ, lão tử cho dù có ૮ɦếƭ, cũng phải cắn rớt của ngươi một miếng thịt!" Nó gào thét một tiếng, mở cái miệng đầy máu lao về phía Họa Bì Chủ cắn xé, cũng không chút lưu tình. Rốt cuộc, hai kẻ tà ma từng liên thủ tác chiến, triệt để trở mặt thành thù, triển khai một trận chiến đấu liều mạng. Còn Trương Cửu Dương thì lẳng lặng nhìn cảnh tượng này, ánh mắt sâu thẳm mà tỉnh táo. Trong lòng hắn đã có phán đoán. Họa Bì Chủ quả nhiên có được da tiên nhân, không còn nghi ngờ gì, Tông Tam sẽ ૮ɦếƭ ở đây, nhưng điều thú vị chính là trạng thái của Họa Bì Chủ... tựa hồ cũng có chút không thích hợp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận