Thần Phật Đúng Là Chính Ta

Chương 48: Thiên Tam Kỳ, Khâm Thiên Giám

Chương 48: Thiên Tam Kỳ, Khâm Thiên Giám"Trên trời Tam Kỳ giáp mậu canh, dưới mặt đất Tam Kỳ Ất Bính Đinh, người bên trong Tam Kỳ quý nhâm tân, như nhân mạng giá trị Tam Kỳ quý, Tam Nguyên Cập Đệ quan quần anh."Nhạc Linh nói với Trương Cửu Dương: "Cái gọi là Tam Kỳ quý nhân, chính là một trong các tứ trụ thần sát, nhưng căn cứ ngày sinh tháng đẻ để phán đoán, tỷ như một người bát tự trên thiên can đồng thời xuất hiện giáp mậu canh, như vậy người này bát tự trên liền mang theo Tam Kỳ quý nhân thần sát."Giáp mậu canh là thiên Tam Kỳ, Ất Bính Đinh là địa Tam Kỳ, quý nhâm tân làm nhân Tam Kỳ, mà vô luận là loại nào, phàm mệnh bên trong mang Tam Kỳ quý nhân, lại càng dễ đại phú đại quý, lập công dựng nghiệp."Trương Cửu Dương, chúng ta điều tra ngày sinh tháng đẻ của tất cả mọi người ở Vân Hà huyện, chỉ có ngươi, là giáp, Mậu Tuất, canh dần, canh thần, mệnh bên trong mang theo thiên Tam Kỳ."Dừng một chút, nàng nhìn chăm chú Trương Cửu Dương, gằn từng chữ: "Trên đời này không có chuyện trùng hợp như vậy, Lâm mù lòa năm đó nhận nuôi ngươi, là có nguyên nhân.""Câu kia đúc Tam Kỳ quý nhân với kim, chính là chỉ ngươi!"Trương Cửu Dương không nói gì, hắn cúi mắt, không muốn để Nhạc Linh thấy sự biến đổi trong ánh mắt của mình.Thực tế trong lòng hắn lúc này là một mảnh lạnh lẽo.Nhạc Linh nói sai một chuyện, Tam Kỳ quý nhân... không phải là hắn, mà là nguyên chủ của cơ thể này, ngày sinh tháng đẻ trong miệng nàng, là của nguyên chủ!Đúc Tam Kỳ quý nhân với kim.Giấu thiếu âm thiếu dương với mộc.Tan lúc trên hoa đào với nước.Đốt thí thân chi huyết với lửa.Táng ba trăm người sống với thổ.Trong đầu hắn lại lần nữa hiện ra năm câu nói trong nhật ký của Lâm mù lòa, lúc trên hoa đào mệnh cách Vân Nương bị chết đuối dưới sông, tự tay đóng cọc sinh cho con gái Lỗ Diệu Hưng bị hỏa thiêu chết, hiện tại lại phát hiện ra đồng nam đồng nữ bị giấu xác trong cây hòe.Vậy thì... cái chết của nguyên chủ, thật chỉ vì quá đau buồn sao?Nghĩ tới đây, Trương Cửu Dương chỉ thấy da gà nổi lên khắp người.Có hay không khả năng, nguyên chủ mang trong mình Tam Kỳ quý nhân, thật ra là người chết đầu tiên trong chuỗi án mạng này?Chỉ là hung thủ không ngờ, hắn tự tay giết Tam Kỳ quý nhân, vậy mà lại sống lại..."Trương Cửu Dương, hung thủ trước mắt rất có thể sẽ tìm tới ngươi, để hoàn thành nốt vòng cuối cùng trong bố cục, cho nên từ giờ phút này, ta muốn đến ở nhà ngươi, tạm thời bảo vệ ngươi."Trương Cửu Dương trừng mắt, nói: "Ở, ở nhà ta?"Nàng bình tĩnh gật đầu, cặp mắt sáng ngời như nghĩ tới điều gì, khẽ động một chút."Có thể nuôi cơm không?"Dừng một chút, nàng vỗ vỗ bụng, qua lớp khôi giáp dày cộp, phát ra tiếng "thùng thùng" giòn giã."Ta ăn hơi nhiều, nhưng ngươi yên tâm, sẽ trả tiền."Trương Cửu Dương hít sâu một hơi, sự việc đến nước này, hắn tự nhiên không có lý do phản đối, hung thủ sau màn ngay cả hòe yêu đều có thể khống chế, rõ ràng không phải kẻ mình có thể đối phó.Có một đại cao thủ bảo vệ mình, đó là chuyện tốt.May mắn mình đã quyết đoán, lựa chọn báo tin cho Khâm Thiên Giám, nếu không khả năng ngày nào đó bỗng dưng đã bốc hơi khỏi nhân gian."Minh Vương tỷ tỷ, ta, ta sẽ nấu cơm!"A Lê giơ bàn tay nhỏ, lộ ra một nụ cười lấy lòng.Ừ, mình nhất định phải dùng đồ ăn ngon giữ Minh Vương tỷ tỷ lại, như vậy sau này sẽ không ai dám bắt nạt Cửu ca nữa~Song đao nhà ta, trên có thể chém yêu, dưới có thể thái thịt, lợi hại nha!Nhạc Linh liếc nhìn nàng, sau đó ném mặt nạ Minh Vương cho nàng."Tiểu quỷ, cầm lấy."A Lê hai tay ôm lấy, lảo đảo suýt ngã, nhờ Trương Cửu Dương giúp đỡ một tay, nàng hắc hưu hắc hưu thở hồng hộc, mệt muốn chết.Có thể thấy mũ trụ này nặng cỡ nào."Tiểu đạo sĩ, giúp ta tìm mấy xác yêu thú còn nguyên vẹn một chút, chất đống lên."Dừng một chút, nàng hình như nghĩ ra điều gì đó, trên dưới đánh giá Trương Cửu Dương một hồi, nói: "Mấy thịt này chứa linh khí, rất bổ, vừa hay ngươi cũng ăn chút, bồi bổ cơ thể."Mặt Trương Cửu Dương đen lại, vừa định rút kiếm, đã bị A Lê cắn ống tay áo."Ô ô, Cửu ca, ngươi không muốn sống nữa sao~""Nhỏ không nhẫn, thì đại sinh khí nha..."Trương Cửu Dương lập tức trầm mặc, ngươi chắc là đang khuyên ta đấy à?Nhạc Linh không thèm để ý tới cái tổ hợp người quỷ kỳ quái này, nàng xoay người, trong tay xuất hiện một sợi dây thừng màu xanh, tùy ý buộc mái tóc dài rối bù sau trận chiến thành một đuôi ngựa, sau đó thu Long Tước trảm mã đao vào vỏ.Dưới ánh trăng, chiến bào màu đỏ tung bay, thân thể thon thả thẳng tắp, động tác gọn gàng linh hoạt, dáng vẻ hiên ngang.Trương Cửu Dương thấy nàng thành thục đào từ trong cây hòe cháy thành than một khối mộc tâm màu trắng, rồi lại chôn cất hai cái xác nhỏ, một tay chém đá núi làm bia mộ, lấy tay khắc chữ.Xong xuôi mọi việc, nàng lại đi vào rừng cây.Ngay sau đó, từng cây đại thụ đổ xuống, bị nàng dùng dây mây kết thành một vật tương tự bè trúc, lại đặt mấy chỗ thịt ngon Trương Cửu Dương đã chọn ở bên trên, chồng chất lên thành một ngọn núi nhỏ."Đi thôi."Nàng kéo dây mây, cái đống xác thú như núi nhỏ kia liền bắt đầu di chuyển theo, đánh thức không biết bao nhiêu chim rừng đang ngủ ven đường.Thật là... lợi hại nha!Trương Cửu Dương khó tưởng tượng, thân thể mang khôi giáp kia, đến tột cùng chứa bao nhiêu lực lượng kinh khủng.Lữ Bố gặp cũng phải quỳ rạp."Nhạc tướng quân, ta có chút việc muốn đi xử lý trước."Hồn phách của Tú Lan vẫn còn, lão hồ ly đã chết rồi, cũng không biết cha mẹ nàng có biến lại thành người không.Nhạc Linh không thèm ngẩng đầu, thản nhiên nói: "Không cần, Tiểu Cao và Tiểu La đã đi làm rồi, hồn phách của Tú Lan sẽ được siêu độ chuyển thế, còn cha mẹ nàng cũng đã trở lại rồi, Tạo Súc thuật thực ra sợ nhất là nước, gặp nước sẽ phá."Trương Cửu Dương khẽ than một tiếng, đây đã là kết cục tốt nhất rồi.Chỉ mong kiếp sau Tú Lan có thể bình an vui vẻ, thật sự được trải nghiệm cuộc sống tốt đẹp nơi nhân gian."Yêu ma bất diệt, thế gian này nhất định sẽ có người nối tiếp Tú Lan."Ánh mắt Nhạc Linh sắc bén như kiếm, hình như có âm thanh kim loại va vào nhau, có một loại quyết tâm và nghị lực làm người cảm động."Việc chúng ta có thể làm, là giết nhiều thêm vài con, yêu ma chết dưới đao của ta càng nhiều, thì sẽ càng ít người gặp phải chuyện như Tú Lan.""Đây chính là tôn chỉ của Khâm Thiên Giám do Gia Cát quốc sư lập ra."Nói tới đây, nàng dừng lại, quay người nhìn Trương Cửu Dương, đưa tay vỗ vai hắn một cái.Đau quá!Trương Cửu Dương cắn chặt răng, chết cũng không kêu ra.Hư? Không hề có gì!"Xác hồ yêu kia ta thấy rồi, làm rất tốt."Đây là lần đầu tiên nàng lộ ra vẻ tán thưởng đối với Trương Cửu Dương."Lần sau chú ý tránh chỗ hiểm yếu, có thể chém thêm vài đao.""Không có sức lực thì không đáng sợ, đáng sợ là đao không vững."Trương Cửu Dương: "..."Trước cửa nhà, Trương Cửu Dương thấy được lão Cao đã lâu không gặp.Cao Nhân dường như gầy đi một chút, sắc mặt có vẻ mệt mỏi, nhìn bộ dạng này hẳn là mấy ngày nay đã chạy đôn chạy đáo không ít, bên cạnh lão còn đứng một tiểu hỏa tử rất trẻ tuổi.Người kia dáng người gầy gò, nhìn có vẻ trẻ hơn Trương Cửu Dương mấy tuổi, khuôn mặt thanh tú, vẫn còn vẻ ngây thơ.Tay hắn xách một cây trường thương màu bạc, thân thể thẳng đứng như cây tùng.Lão Cao thì lại lỏng lẻo ngồi ở trước cửa, như thể đang chế nhạo hắn, tiểu hỏa tử nghe vậy có chút xấu hổ, nhưng vẫn cẩn thận đứng yên.Khi thấy Nhạc Linh xuất hiện, lão Cao lập tức đứng dậy, trên mặt nở một nụ cười như sắp nở hoa."Nhạc đầu, nhiều yêu thú vậy, thu hoạch lớn nha!"Tiểu hỏa tử thì vẫn đứng thẳng, ánh mắt nhìn về Nhạc Linh, như một binh sĩ chờ được lệnh."Trương Cửu Dương, lại gặp mặt... Ngọa Tào!"Cao Nhân trừng lớn mắt, khó mà tin được nhìn cái người mặc đạo bào xanh, rút kiếm ra đi kia."Ngươi ngươi ngươi, ngươi là cảnh giới thứ hai... Trăm ngày nhốt?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận