Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 97: Đầu năm nay tiểu Loli đều cởi mở như vậy à

Một ít chế phẩm kỳ lạ bằng nilon, hình dáng cổ quái, còn có các loại dược phẩm.
Cái gì mà BCS gai, Rocket một giờ, rượu bổ thận tráng dương, chủng loại đa dạng.
Thứ mà mình mong muốn hẳn là ở ngay đó!
Miêu Linh Nhi không biết thứ mình thật sự cần là gì, cô bất chấp tất cả, không cần biết đúng hay sai, hễ cảm thấy hữu dụng là lập tức cho vào túi, trong chốc lát thì túi xách đã tràn đầy các loại đồ vật.
Lần lượt thử từng cái xem sao, cô không tin là tất cả đều không dùng được.
Trong lòng Miêu Linh Nhi rất đắc ý, kế hoạch của cô đã được chuẩn bị rất lâu rồi, đến bây giờ mới thực hiện được.
Dương Ca quá thiên vị, chỉ biết là chiếu cố các chị lớn, hoàn toàn không quan tâm tới mình!
Còn nói cô còn nhỏ.
Nhỏ tuổi thì thế nào hả?
Có những thứ này, Dương Ca chắc chắn sẽ yêu mình!
Miêu Linh Nhi vừa muốn rời khỏi thì đã thấy Nhị Ngốc mập như quả cầu đang đứng ở lối vào nhìn mình.
Ánh mắt kia giống như đang nhìn một nhân loại ngu xuẩn.
Miêu Linh Nhi sợ ngây người, túi nilon màu đen rơi trên mặt đất, các loại dược phẩm vương vãi đầy mặt đất.
Chẳng lẽ anh ấy phát hiện kế hoạch của mình rồi?
Như vậy kế hoạch của mình có bị rối loạn không?
Nhưng mà Miêu Linh Nhi lại nhanh chóng thở ra một hơi, bởi vì cô chỉ thấy Nhị Ngốc, không nhìn thấy Chu Dương và mấy chị lớn khác.
Miêu Linh Nhi cười ngây ngô không ngừng, trong lòng vui sướng cực kỳ.
Nhị Ngốc nhìn Miêu Linh Nhi, bày ra dáng vẻ tôi không muốn để ý tới cô.
Nó thù rất dai, nó bị lấy cái tên Nhị Ngốc này cũng có một nửa công lao của tiểu Loli.
Miêu Linh Nhi không nhận ra tâm trạng biến hóa của Nhị Ngốc, cô bế nó lên.
Nhị Ngốc mắt trợn trắng, tôi đây không thèm để ý cô.
Khi Miêu Linh Nhi thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời khỏi thì bên ngoài tiệm thuốc truyền đến những tiếng bước chân.
Hai người đàn ông ở ngoài thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười ha ha, sau đó tiến vào tiệm thuốc.
Nhưng mà họ không ngờ lại có người đã đến tiệm thuốc trước.
Nhìn thấy Miêu Linh Nhi đang ôm Nhị Ngốc, hai người đó sững sờ chốc lát, mà khi bọn anh nhìn thấy mấy thứ trong túi nilon của tiểu Loli, vẻ mặt ngây ngẩn.
Tình huống gì đây?! Đầu năm nay tiểu Loli đều cởi mở như vậy à?!
Loli với dung mạo rất xinh đẹp động lòng người.
Hai người đàn ông tỉ mỉ đánh giá trên mặt Miêu Linh Nhi, không có ý tốt cười lên.
Họ đánh giá xung quanh, không phát hiện người ngoài, ánh mắt càng thêm không kiêng kỵ gì cả.
Xinh đẹp như vậy, Loli nhỏ nhắn đáng yêu như vậy, gặp phải không thể bỏ qua.
Trong thương trường tuy rằng bắt hơn hai mươi người phụ nữ xinh đẹp giống như Miêu Linh Nhi Loli này lại một người cũng không.
Lớn lên ngon tươi mọng nước, xinh đẹp như vậy, quả thật quá khiến người khác động lòng.
Thời đại hòa bình, họ có lẽ sẽ có cố kỵ.
Ba năm cất bước vào ngục giam, phạm nhân cũng xem thường, mỗi ngày bị đánh, không thể không thận trọng cân nhắc.
Hiện tại tận thế, còn sợ cái mẹ gì.
Loli nhỏ bé là dê con đã đưa tới cửa, ông trời đang ban cho họ cơ duyên.
Miêu Linh Nhi cảm thấy họ không ý gì tốt, muốn dùng Chu Dương dọa họ lui.
Họ sẽ biết sợ một từ người lại trước tới nay chưa từng gặp qua hay à?
Hai người đàn ông cười đến càng thêm rực rỡ:
Họ vây chặt lối ra khỏi tiệm thuốc, không cho Loli nhỏ nhắn này có cơ hội chạy trốn.
Miêu Linh Nhi thấy thế khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi trầm xuống, thả Nhị Ngốc xuống, giơ nắm đấm lên:
Hai người nhìn Nhị Ngốc, mọc ra vảy lân, không phải là chó biến dị chứ?
Họ cho tới bây giờ còn chưa có nghe nói qua ai có thể thu phục sinh vật biến dị.
Nhưng mà gia hỏa này mập thành hình cầu, một bộ dáng vẻ lười biếng, không nhìn ra một chút dáng vẻ hung dữ.
Nếu như Nhị Ngốc biết rõ ý nghĩ của họ, sợ rằng phải giận đến phun máu.
Bản tôn là Rồng! Là Tử Vong Chi Dực!
Đừng đánh đồng tôi với mấy thứ đê tiện kia được không.
Người đàn ông với vóc dáng gầy yếu, đeo mắt kiếng cười lại gần:
Vừa nói, anh ta đã giơ tay bắt tay phải Miêu Linh Nhi.
Bất kể là cô có nguyện ý hay không, mang đi được rồi.
Cũng không do cô lựa chọn!
Chỉ cần đi vào trung tâm thương mại, cho dù anh của Miêu Linh Nhi có lợi hại hơn nữa, cũng không làm nên chuyện gì.
Đến địa bàn của họ, là rồng thì phải cuộn lại, là hổ thì phải nằm xuống.
Miêu Linh Nhi rất tức giận, sao những người này lại chán ghét như vậy.
Cô đã nói không muốn, còn dám qua đây nắm chặt quấn mình, thật là quá độc ác rồi!
Miêu Linh Nhi rất tức giận, mà một khi cô tức giận thì hậu quả rất nghiêm trọng.
Cô giơ lên nắm đấm hướng về phía gã đeo kín gầy yếu cho một quyền.
P/s: Các truyện mới của team
Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du
Mỗi Ngày Ta Nhận Một Hệ Thống Mới
Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật
Ngục Tù Tai Ách
Bạn cần đăng nhập để bình luận