Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 234: m mưu của Rodrigo, đưa hổ vào bầy dê

Nếu đối phương không có trêu chọc mình trước thì Chu Dương vẫn là người tương đối lễ phép.
Tên lính gác phía ngoài vội vàng câm miệng, xuyên thấu qua mắt mèo, anh nhìn về phía nhóm người của Chu Dương với ánh mắt tràn đầy quái dị.
Chu Dương có chút không kiên nhẫn, thật vất vả đến Cadila để nghỉ phép, anh không muốn vẫn luôn thăm quan trong ngục giam.
Có điều lời nói của anh lại rước lấy sự cười nhạo của đám binh lính trông ngục:
Người Cadila hận nhân loại thấu xương, nếu mà tên nhân loại mới tới kia không biết điều, bọn họ không ngại giết chết anh ta ngay tại chỗ.
Chết vài người trong ngục giam Cadila không phải là chuyện rất bình thường sao?
Huống chi đối phương còn là nhân loại, không có nhân quyền gì tại Cadila.
Chu Dương chẳng muốn nói nhảm nhiều, chuẩn bị phá huỷ ngục giam.
Cửa ngục giam từ từ mở ra, năm sáu tên lính canh ngục mặc đồng phục thủ vệ Cadila cầm vũ khí bước tới.
Nhóm thủ vệ trông ngục Cadila:
-...
Đám thủ vệ trông ngục Cadila đánh giá Chu Dương từ trên xuống dưới, bọn họ càng xem càng cảm thấy quen mắt.
Phối hợp với câu Chu Dương mới nói vừa rồi, nhất thời cả đám không rét mà run.
Khoảng cách mà Chu Dương tới đây náo loạn mới qua mấy ngày, tại sao hiện giờ tên sát tinh này lại ngóc đầu lên nữa rồi?
Không phải thông đạo thứ nguyên đi tới địa tinh đã đóng cửa toàn bộ rồi sao?
Tại sao đối phương lại có thể...
Tên Rodrigo đáng chết, cái thằng ngu ngốc này!
Bởi vì đề phòng Chu Dương đi tới Cadila lần nữa, cao tầng ở đây đã gần như cắt đứt liên hệ với địa tinh, chỉ còn một ít người Cadila còn lưu tại đó, duy trì kế hoạch nguyên thủy.
Nhưng bọn họ lại không hề ngờ được, mới cách mấy ngày mà Chu Dương lại tới cửa lần nữa, lẽ nào lúc này anh đến đây diệt thế sao?
Đám thủ vệ trông ngục lau mồ hôi lạnh trên trán, khom lưng chín mươi độ, cung kính mời Chu Dương đi ra ngoài.
Chu Dương sờ sờ cằm, nhàn nhạt hỏi một câu.
Thời gian của anh rất quý giá, nửa phút là mấy chục vạn, mấy trăm vạn tích phân, đổi thành binh khí cấp độ truyền thuyết cũng có thể được mấy món.
Bọn họ làm mình lãng phí mất vài phút quý giá, cho nên đòi bọn họ bồi thường vài chục cái binh khí cấp độ truyền thuyết cũng không có quá đáng lắm ha!
Thủ vệ ngục giam triệt để bối rối, quả nhiên là mùi vị quen thuộc.
Mấy tên thủ vệ ngục giam chạy như bay đi thông tri cho thượng cấp, nhìn dáng vẻ hệt như là chạy vội đi đầu thai.
Không biết là sợ Chu Dương khó chịu, bất cứ lúc nào sẽ diệt thế, hay là sợ hãi Chu Dương nhìn bọn họ không hợp mắt, tiện tay đập chết cả lũ.
Tốc độ truyền báo tin tức của văn minh Cadila rất nhanh, chưa đầy một phút, các cao tầng Cadila vô luận đang ở nơi nào, vô luận đang bận rộn gì, cho dù là đang làm việc không thể miêu tả thì cũng phải trở về vị trí công tác của mình.
Trong phòng quốc hội Cadila, từng luồng ánh sáng màu trắng chiếu rọi từ trên cao xuống, sau đó tổng cộng có hơn ba mươi bóng người tụ tập lại một chỗ.
Bọn họ là thống lĩnh và các cao tầng Cadila vừa mới được bầu chọn.
Đương nhiên, điều này là do công lao của Chu Dương. Nếu không có Chu Dương thì bọn họ cũng không thể nào thuận lợi hạ bệ đám người cũ được.
Nhưng mà lúc này sắc mặt ai nấy đều rất khó coi, bọn họ hoàn toàn không có hảo cảm đối với tên nhân loại đã giúp bọn họ thăng chức, ngược lại thì trong lòng dâng lên sự sợ hãi nồng đậm.
Không khí trong sân đột nhiên trầm mặc xuống.
Không sai, có thực lực xác thực có thể muốn làm gì thì làm, Chu Dương chính là kẻ địch mà bọn họ vô pháp ứng đối.
Anh muốn hủy diệt Cadila, bọn họ bất lực ngăn trở.
Các cao tầng Cadila rối rít dời ánh mắt về phía Khai Thiên kiếm thánh.
Khai Thiên kiếm thánh vốn dĩ không phải là một thành viên của cao tầng Cadila, nhưng mà khi đám cao tầng nghe thấy tên đại ma đầu Chu Dương đến đây, cả đám đã bị dọa sợ đến mất hết hồn vía. Mặc kệ Khai Thiên kiếm thánh có hữu dụng hay không, cứ mời tôn đại thần này trấn sân trước đã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận