Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 497: Đại ma vương uy danh làm Thiên Đế kinh sợ!

“Thiên Đế đại nhân, xin ngài giúp ta lấy lại công bằng!” Vẻ mặt Quán đau khổ, mọi người đều hướng ánh mắt về phía nàng khiến cho hắn như mọc gai sau lưng.
Biểu cảm của Thiên Đế đờ đẫn, vẫn ngây ra nhìn Chu Dương như cũ.
“Đã lâu không gặp, thật là nhớ nha.”
Chu Dương híp mắt cười, chào hỏi với Thiên Đế.
Sắc mặt Thiên Đế càng trở nên cứng ngắc, chợt trên mặt nở nụ cười.
Chỉ là tươi cười quả thật còn khó coi hơn so với khóc.
Ai mà nhớ ngươi chứ!
Ngươi không đến địa bàn của ta, mới là khiến ta vui vẻ nhất!
“Sao ngươi lại tới đây, cũng không báo trước cho ta một tiếng, để ta đích thân đón tiếp.”
Thiên Đế chầm chậm đi tới, vẻ mặt nở nụ cười lấy lòng.
Bộ dạng này nhìn thế nào cũng giống với một kẻ muốn lui.
Mọi người đối với hai người họ có chút sửng sốt, không ngờ rằng nam tử này vậy mà lại quen biết Thiên Đế.
Nhưng mà, dường như thái độ này có chút vấn đề... Cách thức thể hiện từ hai người hoàn toàn tương phản.
Không phải người nên khép nép là Chu Dương hay sao? Thiên Đế là chủ quản của vạn giới, thực lực thánh nhân, dưới một người, trên vạn người, thế gian này lại có ai xứng đáng để hắn lấy lòng.
“Không biết lần này ngươi tới là vì mục đích gì? Có chỗ nào cần ta giúp, chỉ cần ta có thể giúp đỡ, thì ngươi cứ việc nói, ta nhất định sẽ toàn lực thực hiện.”
Hằng Nga hoàn toàn ngây người, vốn tưởng rằng gặp Thiên Đế, hắn chắc chắn sẽ vì mình mà chủ trì công đạo.
Nhưng cách cư xử hiện tại của Thiên Đế khiến cho nàng mơ hồ có một loại dự cảm không lành.
“Tai ngươi bị điếc rồi hả! Không nghe thấy lời Hằng Nga nói sao?” Chu Dương không chút khách khí nói.
Chúng tiên đều trợn mắt nhìn Chu Dương.
Người mà hắn đang đối mặt chính là chủ quản của vạn giới, là Thiên Đế cao cao tại thượng.
Vậy mà dám dùng thái độ này, thật sự là không coi ai ra gì.
“Thiên Đế đại nhân, người này dám to gan coi thường phép tắc Thiên cung…” Thái Bạch Kim Tinh khẩn thiết nói, còn chưa nói xong đã nhìn thấy mồ hôi lạnh trên trán Thiên Đế tuôn ra.
Người còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị Thiên Đế đánh bay ra ngoài, biến mất hút phía chân trời.
“Khụ khụ, quản giáo không tốt, mong ngươi bỏ qua…”
Thiên Đế quá hiểu rõ tính cách bạo lực của Chu Dương, một lời không hợp sẽ ra tay không thương tiếc ngay, quan trọng nhất là đã không còn mấy người có thể ngăn được hắn.
Không muốn bản thân vô duyên vô cớ để lộ nhược điểm, lại khiến cho Chu Dương có cớ chỉnh đốn mình..
Chu Dương mỉm cười mà nhìn mọi chuyện, cũng không nằm ngoài dự kiến của hắn chút nào.
Chuyện này là việc nhà của các ngươi, ta không nên can thiệp vào quá nhiều, ừ, cứ như vậy đi… Thiên Đế nhanh chóng đưa ra phán quyết, không bao giờ nghĩ muốn ngu ngốc ở lại thêm nữa, quay đầu bỏ chạy.
Đùa à, ngộ nhỡ không chạy rồi lại xảy ra vấn đề gì thì phải làm sao đây? Đối diện với đại ma vương, không sợ mất mặt.
“Thiên Đế, căn bản ngươi không chịu phân rõ thị phi đúng sai bên trong, làm sao có thể đưa ra quyết định bừa bãi như vậy?”
“To gan, thế mà lại dám vô lễ với Thiên Đế! Ngươi đây là muốn bị đánh mà!”
Tiểu tặc, xem Cự Linh Thần của ta đây…
Thiên Đế lần nữa ra tay, mấy thần tiên giúp đỡ chính mình lại bị bay về phía chân trời.
Đối với Thiên Đế mà nói, cái này không phải trợ giúp, mà rõ ràng chính là đẩy hắn vào trong hố lửa.
“Chuyện này quả thật là ta không đúng…” Rất nhiều thần tiên đối với chuyện này trong lòng đều biết rõ, đây chính là lần đầu tiên Thiên Đế nói ra lời này trước mặt chúng tiên.
Thái độ của Thiên Đế đối với Chu Dương rất khác thường, nhìn thế nào cũng đều vô cùng kì lạ.
Đường đường là Thiên Đế, thống ngự chư thiên, thực lực thánh nhân, thế gian có ai mà khiến Thiên Đế phải cúi đầu? Tam Thanh còn chưa đủ tư cách, trừ phi liên hợp tạo áp lực.
Hồng Quân sao?
Hiển nhiên Chu Dương không thể nào là Hồng Quân.
Đột nhiên mọi người nhớ tới chuyện ồn ào huyên náo gần đây nhất.
Chuyện về hai vị thần phương Tây chết thảm, Tổ Long, Phượng Tổ và Thủy Kỳ Lân bị nô dịch.
Thậm chí bậc Thiên Đế cũng phải vứt bỏ thể diện mà chạy trốn.
Chẳng lẽ nam nhân trước mắt này chính là nhân vật khủng bố đó sao? Nghĩ đến cũng phải, ngoại trừ hắn ra, có ai mà có thể làm cho Thiên Đế cúi đầu nhượng bộ đến mức này? Tên sát tinh này làm sao lại đến Thiên đình rồi?
“Ta tình nguyện bồi thường, dù cho có là loại yêu cầu gì, ngươi cứ việc nói.” Trên mặt Chu Dương lộ ra vẻ mặt hài lòng, xem ra Thiên Đế vẫn rất biết cân nhắc đúng không?
“Ta yêu cầu không cao, đi dạo quanh bên trong bảo khố của Thiên đình là được rồi.”
Chúng tiên đã sớm nghe nói bảo khố của ba tộc Long, Phượng và Kỳ Lân bị cướp sạch không còn lại gì.
Tất thảy đều là kiệt tác của đại ma vương Chu Dương.
Dẫn hắn đến bảo khố của Thiên đình, cái này còn không phải là thả chuột vào kho thóc sao?
Bảo khố Thiên đình còn thừa được chắc?
Bạn cần đăng nhập để bình luận