Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 244: Kim Cương Babi Kim Tú Tuệ, Cái Đuôi Nhỏ Của Nền Văn Minh Nurkse

Những người khác nghe thấy mệnh lệnh của Kim Tú Tuệ, không dám không nghe theo, cả đám oán hận trợn mắt nhìn Chu Dương một cái rồi rời đi.
Đương nhiên, bọn họ cũng không có đi quá xa, mọi người tụ tập ở cửa chính hoặc là cửa sổ, vẫn luôn chĩa miệng súng về phía Chu Dương.
Nếu mà Chu Dương dám làm việc gì to gan lớn mật, bọn họ tuyệt đối cho sẽ anh nếm mùi lợi hại của kẹo chì.
Kim Tú Tuệ không có tiếp lời, cô vọt tới vung một quyền về phía Chu Dương, tốc độ nhanh như chớp.
Chu Dương cũng không nhúc nhích, anh chỉ lẳng lặng nhìn Kim Tú Tuệ kinh ngạc không nói nên lời.
Kim Tú Tuệ hít sâu một hơi, thân thể bỗng dưng phóng đại lên một vòng, đặc biệt là đôi tay, còn to gấp mấy lần cánh tay của những người đàn ông thi đấu thể hình thẩm mỹ.
Trong nháy mắt, Kim Tú Tuệ từ một mỹ nữ xinh đẹp đã biến thành Kim Cương Babi.
(*) Kim Cương Babi (金刚芭比): Những cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, thân hình lại có cơ bắp cuồn cuộn.
Kim Tú Tuệ ôm chặt Chu Dương, cô muốn nâng anh lên rồi cắm đầu ngược xuống đất.
Đây chính là sát chiêu của Kim Tú Tuệ, hơn nữa đây còn là lần đầu tiên cô sử dụng với đàn ông, có thể thấy sự coi trọng của cô đối với Chu Dương.
Nhưng mà cô ôm mấy lần mà Chu Dương vẫn không nhúc nhích, giống như bàn chân anh ta cắm rễ ở trong đất.
Sao lại có chuyện này được?!
Kim Tú Tuệ thức tỉnh dị năng hệ Lực lượng, cô cũng đã từng gặp được những dị năng giả cùng hệ nhưng không ai bằng được cô.
Không nghĩ tới hôm nay mình lại gặp được đối thủ.
Chu Dương bày ra vẻ mặt bi phẫn, giống như mình bị lỗ nặng.
Kim Tú Tuệ tức giận đến mức cái mũi sắp lệch, con người này quá không biết xấu hổ!
Cô vội vàng lùi về sau hai bước, muốn rời khỏi đây.
Nhưng mà Chu Dương đã nhanh chóng vươn tay ôm chầm lấy cô trước.
Kim Tú Tuệ nỗ lực vùng vẫy, nhưng mà cánh tay của Chu Dương như là làm bằng sắt, cho dù cô dùng sức như thế nào thì cánh tay của anh ta vẫn không hề nhúc nhích một phân.
Cô không phải người ngu, điều này chứng minh thực lực của Chu Dương vượt xa hơn cả dự đoán của mình.
Kim Tú Tuệ há miệng cắn mạnh xuống cánh tay của Chu Dương, cô cảm giác răng mình như đụng phải da trâu, không hề để lại một chút dấu vết nào trên tay Chu Dương.
Kim Tú Tuệ vừa tức vừa nôn nóng, cô vùng vẫy mấy lần mà vẫn không tài nào thoát ra được.
Ngược lại, khi ngửi được mùi hương nam tính tỏa ra từ Chu Dương, thân thể của Kim Tú Tuệ chậm rãi mềm nhũn.
Chu Dương lại dò hỏi lần nữa.
Kim Tú Tuệ nghiêng đầu sang chỗ khác, thở phì phò nói:
Vô liêm sỉ!
Quá vô liêm sỉ!
Tại sao lại có người vô liêm sỉ tới như vậy!
Kim Tú Tuệ tức giận đến mức hàm răng ngứa ngáy.
Tại sao cô không thể đánh bại Chu Dương được chứ?
Cô chính là cô nhi, lúc bé được cha nuôi thu dưỡng, sau đó thiếu chút nữa đã bị xâm phạm.
Từ đó về sau, cô sinh ra lòng căm ghét đối với đàn ông, thậm chí còn đi tòng quân, làm nữ binh.
Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc thân mật như vậy với một người đàn ông.
Kim Tú Tuệ ngẩng đầu nhìn Chu Dương, trên mặt anh ta đang treo một nụ cười đểu. Cảm nhận được thực lực cường đại của người này, lần đầu tiên cô sinh ra ý nghĩ muốn tìm một người đàn ông để dựa dẫm vào.
Người này hình như cũng không tồi...
Mấy tên đàn ông trong căn cứ thấy lão đại, nữ thần của mình, bị một tên đàn ông xa lạ ôm cứng ngắc, trong lòng mọi người dâng lên lửa giận, tức điên lao ra ngoài.
Đùng!
Có người vòng ra phía sau, lén lút tới gần Chu Dương sau đó giơ súng ngắm thẳng vào đầu anh.
Cho dù thực lực mày rất mạnh, nhưng bị một súng vào lưng thì chẳng phải cũng chết sao?
Nhưng mà viên đạn kia lại bắn vào một tấm canh vô hình, chậm rãi rơi xuống.
Đùng!
Những người khác cũng noi theo, tất cả đều nổ súng ở khoảng cách gần, tránh cho thương tổn đến Kim Tú Tuệ.
Nhưng mà toàn bộ viên đạn đều không tổn thương được một cọng tóc của Chu Dương, tất cả đều bị một cỗ lực lượng vô hình chặn lại.
Chu Dương vẫn tiếp tục ôm Kim Tú tuệ bằng một tay, tay còn lại thì nhẹ nhàng ngoắc một cái.
Trong lòng Kim Tú Tuệ dâng lên dự cảm không ổn, cô vội vàng lên tiếng ngăn trở:
Ầm!
Toàn bộ đầu của những người nổ súng đều nổ tung, chết thảm tại chỗ.
Thanh âm của Chu Dương vô cùng lạnh nhạt, không hề có chút cảm tình.
Chứng kiến thực lực của Chu Dương, Kim Tú Tuệ đứng chết trân tại chỗ, hoàn toàn không biết Chu Dương đã buông mình ra khi nào.
Mặc dù Chu Dương đã biết người ban lực lượng cho Kim Tú Tuệ là người Nurkse thông qua ký ức của cô, nhưng mà anh vẫn không nhịn được hỏi ra tiếng.
Đây là lần đầu tiên anh bắt được cái đuôi của nền văn minh Nurkse.
Vừa nghe thấy mấy chữ nền văn minh Nurkse, trong mắt Kim Tú Tuệ lóe lên vẻ sợ hãi.
Người khác đều hâm mộ cô nắm giữ lực lượng siêu phàm, nhưng chỉ có cô biết rõ, mình chẳng qua chỉ là một con rối đáng thương trong tay bọn Nurkse mà thôi, ngay cả sống chết của bản thân mà cô cũng không thể làm chủ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận