Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 231: Hậu Cung Của Hoàng Đế, Vừa Gặp Mặt, Không Cần Hành Đại Lễ!

Ầm!
Park Shin Hoo đang cao hứng thì bỗng nhiên bên ngoài nhà truyền đến tiếng nổ thật to, cả tòa căn cứ phòng hộ đều đang chấn động.
Chuyện gì đã xảy ra?
Park Shin Hoo bị dọa héo, ánh mắt hoảng sợ nhìn về phương xa.
Trong mắt Kim Tuyết Nghiên đều là chết lặng, cô bắt đầu giễu cợt chỗ đau của Park Shin Hoo.
Lực sát thương của những lời này đối với đàn ông không phải tầm thường, trong ánh mắt Park Shin Hoo hiện lên vẻ điên cuồng.
Anh không có nhiều lời, lập tức tiến đến bóp cổ Kim Tuyết Nghiên, năm ngón tay dùng sức rất lớn.
Trong mắt Kim Tuyết Nghiên lóe lên vẻ hoảng sợ, cô cảm nhận được cái chết đang đến gần, lúc này dục vọng muốn sống trong cô chiếm thượng phong.
Cô vẫn còn muốn sống sót...
Nhưng mà, đã muộn.
Park Shin Hoo không để ý tới ánh mắt cầu xin của Kim Tuyết Nghiên, anh vẫn không buông tay cho đến khi đôi mắt của Kim Tuyết Nghiên mất đi sắc thái sinh mệnh, lúc này anh mới buông lỏng tay ra.
Vô luận là ai, dám cả gan chọc giận anh thì chỉ có con đường chết!
Park Shin Hoo đi ra phòng giam cầm, nhìn thấy một tên thủ vệ từ xa chạy về phía anh.
Tên kia rõ ràng cầm súng trong tay nhưng trên mặt lại tràn đầy sự sợ hãi, chỉ biết chạy trốn chật vật.
Đồ vô dụng!
Trong tay có súng còn dám chạy trốn, thứ hèn nhát như vậy không có tư cách sống tiếp ở tận thế.
Đến lúc giải quyết phiền toái xong thì cũng nên cho tên này đi chết, như vậy còn có thể tiết kiệm lương thực.
Trong đầu Park Shin Hoo nghĩ như vậy, ngoài miệng lại lạnh lùng hỏi:
Thủ vệ chạy đến bên cạnh Park Shin Hoo, mở miệng muốn nói điều gì đó.
Nhưng mà trước khi kịp thốt lên câu nào thì đầu của anh ta lại trực tiếp nổ tung trước mặt Park Shin Hoo, hỗn hợp màu đỏ trắng phun khắp người đối diện.
Park Shin Hoo kinh ngạc đứng tại chỗ, anh run rẩy giơ tay lau máu trên mặt.
Cuối cùng chuyện gì đã xảy ra?
Làm thế nào mà một người sống có thể chết ngay trước mắt mình?
Ai có thể nói cho anh biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì không?
Đối mặt chuyện không hiểu được, Park Shin Hoo cảm nhận được một cỗ sợ hãi đang len lỏi trong lòng.
Nhất định là siêu phàm giả!
Đáng chết, rõ ràng là mình đã làm việc rất cẩn thận, tại sao sẽ xuất hiện siêu phàm giả chứ?!
Lẽ nào người nọ coi trọng trụ sở của mình?
Hiện tại thì trong đầu của Park Shin Hoo rất hỗn loạn, anh âm thầm lấy ra một hạt đậu màu xanh rồi nhẹ nhàng bóp nát nó.
Anh cũng có lá bài tẩy siêu phàm giả, nếu không thì cũng không thể kiên trì đến bây giờ được.
Không bao lâu, chỗ dựa của anh sẽ chạy tới đây.
Park Shin Hoo bước nhanh dọc theo hành lang trở lại khu vực giám sát, rốt cuộc nhìn thấy kẻ xâm nhập.
Đó là một tên Trung Quốc, ánh mắt anh ta lạnh lùng, giống như thần linh nhìn xuống nhân gian.
Bên cạnh anh ta là từng mỹ nữ nhan sắc tuyệt đẹp, mỗi người đều xinh đẹp gấp mấy lần so với những phụ nữ mà mình giam cầm.
Ví dụ như Thiên Sứ mười hai cánh, Tinh Linh, Miêu Nữ, Long Nữ, các loại mỹ nữ COSPLAY như vậy quả thực rất thu hút sự chú ý của người khác.
Ý nghĩ vừa mới tắt lại rục rịch lần nữa.
Khi ánh mắt anh lướt qua người phụ nữ ở ngoài cùng bên trái, Park Shin Hoo rốt cuộc hiểu rõ nguyên nhân của chuyện này.
Park Shin Hoo còn chưa nói hết thì hai chân đã mềm nhũn, cả người đã quỳ dưới đất.
Anh cảm giác trên người như có gánh nặng ngàn cân, vô luận làm như thế nào cũng không thể nào đứng lên được.
Park Shin Hoo mở miệng muốn mắng chửi, nhưng mà trên người anh còn bị trọng lực vô hình đè nặng, thở còn không nổi huống chi là nói chuyện.
???
Chết thì làm sao còn nhớ được?
Park Shin Hoo rất muốn giải thích, nhưng mà Chu Dương không cho anh cơ hội đó, anh tăng Thiên Đế uy nghiêm lên một cấp bậc nữa, Park Shin Hoo lập tức qua đời ngay tại chỗ.
Sau khi nắm giữ Cửu Long Thiên Đế Liễn, Chu Dương hoàn toàn biến thành máy hack di động.
Đặc biệt là bắt nạt kẻ yếu, quả thực tiện lợi cực kỳ, chỉ cần mượn dùng uy thế của Cửu Long Thiên Đế Liễn, không cần thiết ra tay, người bình thường bước vào phạm vi của Thiên Đế uy nghiêm chính là chết.
Thiên Đế uy nghiêm rất giống với Bá Vương Chi Khí, rùng mình một cái, tiểu đệ lập tức cúi đầu bái lạy.
Có điều Thiên Đế uy nghiêm cao hơn một bậc, Chu Dương không cần rùng mình thì kẻ địch cũng trực tiếp bay màu.
Đối với những người phụ nữ bị nhốt, Lâm Duyện Nhi có một sự đồng cảm sâu sắc, cô chạy đến phòng giam giữ phóng thích bọn họ ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận