Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 282: Từng Người Mang Ý Xấu, Đồ Thần Thành Công! Thần Cách Của Hải Thần (2)

Trên mặt Hải Thần lộ ra vẻ sợ hãi, đứt một cánh tay chỉ là chuyện nhỏ, trong nháy mắt là có thể khôi phục lại.
Nhưng mà hắn chờ nửa ngày rồi mà cánh tay vẫn không có động tĩnh gì, giống như có thứ lực lượng gì đó ngăn cản vết thương tu bổ.
Hải Thần không dám lưu lại xem diễn, nhanh chóng chạy trốn về phía xa.
Thí Thần Thương trong tay Chu Dương thật là quỷ dị, hoàn toàn khắc chế năng lực của mình. Nếu cứ tiếp tục giao thủ với hắn ta thì người chết chỉ có thể là mình.
Một khắc này, Hải Thần xác thực cảm nhận được nguy hiểm đang rơi xuống.
Hắn hoàn toàn không nghĩ đến, tên nhân loại mà hắn vẫn luôn xem thường mới là BOSS ẩn giấu lớn nhất.
Ám Ảnh Chi Thần tính toán tập kích từ phía sau lưng, nhưng mà hắn nhìn thấy Hải Thần bị đuổi giết giống như một con chó thì sững sờ một hồi lâu, chậm chạp không có ra tay.
Hắn và Hải Thần có chủ ý giống nhau.
Ba con rồng nước to lớn ngưng tụ thành hình trong nháy mắt, chúng nó mở miệng phun mạnh ra ba dòng nước.
Dòng nước bay được một nửa nhiễm phải hàn ý, hóa thành vô số mũi tên băng rồi rơi xuống như bão táp.
Hải Thần không mong đợi một chiêu này có thể tiêu diệt Chu Dương, chỉ hy vọng có thể trì hoãn một ít thời gian cho hắn chạy trốn.
Sau khi thấy được thực lực chân chính của Chu Dương, Hải Thần đã không ôm hy vọng giết chết được đối phương, chỉ còn mong muốn trốn khỏi đây càng xa càng tốt.
Sau lưng xuất hiện thanh âm quen thuộc, Chu Dương bước ra cánh cửa không gian, Thí Thần Thương chĩa thẳng vào miệng Hải Thần.
Thân thể Hải Thần hiện ra từng chấm màu xám, nơi đi qua, màu lam tiêu tán, thần lực biến mất.
Đây là lực lượng của Thí Thần Thương phát huy tác dụng.
Hải Thần nhịn đau vứt bỏ hơn phân nửa thần khu, chỉ còn lại một đoàn bản nguyên nho nhỏ nghĩ muốn chạy trốn, nhưng mà tốc độ của Thí Thần Thương cành nhanh hơn, hủy diệt hy vọng cuối cùng của hắn.
Nước biển khắp nơi như là mất đi lực lượng, từ từ yên tĩnh lại, sau đó nhanh chóng rút lui.
Hải Thần đã chết!
Đồ thần thành công!
Chu Dương thu hồi một khối tinh thể màu xanh, vật này có mấy phần giống thần cách Nguyên tố chi thần mở được ở bảo rương, nhưng mà thể tích tại lớn gấp đôi.
Đây chính là thần cách của Hải Thần!
Ám Ảnh Chi Thần vẫn luôn đứng ở bên cạnh, tính toán tọa sơn quan hổ đấu, đến lúc hai tên kia đánh đến lưỡng bại câu thương thì sau đó đi nhặt của hời.
Có điều suy nghĩ rất tốt đẹp, nhưng kết quả lại hoàn toàn không giống với dự đoán của hắn.
Hải Thần đã chết!
Chết ở trong tay tên nhân loại kia, hơn nữa còn không chống đỡ nổi ba chiêu.
Toàn bộ quá trình phải nói là mau lẹ cực kỳ, chưa gì mà trận chiến đã kết thúc.
Cái này là tình huống gì đây? Cuối cùng thì ai mới là Hải Thần.
Thông qua Thần Vực va chạm, Ám Ảnh Chi Thần hiểu rõ thần cách của Chu Dương còn không có hoàn chỉnh, không coi là thần linh chân chính, chỉ có thể coi là bán thần.
Nhưng mà xem kết quả trận chiến, thấy thế nào thì Hải Thần mới giống như là bán thần.
Ám Ảnh Chi Thần nhìn thần cách Hải Thần trong tay Chu Dương, ánh mắt tràn đầy tham niệm.
Sau một khắc, bầu trời trở nên tối sầm, vô số bàn tay màu đen nhào về phía thần cách Hải Thần.
Nếu đã tới thì tự nhiên không thể tay không mà về.
Hắn tự nhận là mình không phải đối thủ của Chu Dương, nhưng mà mỗi người có chuyên môn riêng, tài chạy trốn của hắn vẫn là không có vấn đề.
Nhưng mà trước khi trốn thì đương nhiên phải thuận tay đem thần cách theo.
Chu Dương còn chưa ra tay thì cái tên Ám Ảnh Chi Thần này lại chủ động chạy tới tìm chết.
Hắn ta sốt ruột muốn chết tới vậy sao?
Thần cách Hải Thần trong tay Chu Dương biến mất, anh giơ Thí Thần Thương lên rồi chĩa về phía đoàn Ám Ảnh đang bay tới, bóp cò một cái.
Viên đạn đâm vào không trung, từng mảng bóng đen lớn nổ tung, nhưng lại không thấy tung tích của Ám Ảnh Chi Thần đâu cả.
Một tia hào quang màu đen thoáng qua, Lưỡi Đao Ảnh Long mang theo một vệt đen xé rách không gian rồi chém mạnh về phía Chu Dương.
Mục tiêu của Ám Ảnh Chi Thần chính là Không gian giới chỉ chi hoàn, hắn còn chưa từ bỏ thần cách của Hải Thần.
Sau đó Chu Dương không nhúc nhích, bình chân như vại mà nhìn Ám Ảnh Chi Thần.
Ánh sáng màu đen thoáng qua, lưỡi đao chém vào ngón tay Chu Dương giống như là chạm phải một vòng gợn sóng, căn bản là không thể thương tổn mảy may ngón tay của đối phương.
Sau khi thi triển phòng ngự tuyệt đối, Ám Ảnh Chi Thần không thể làm gì được Chu Dương.
Nhưng mà điều này cũng không đại biểu Ám Ảnh Chi Thần sẽ không có việc gì.
Uy lực của chiêu hoàn trả tổn thương sẽ bắn ngược lại Ám Ảnh Chi Thần một trăm phần trăm, lại còn có hiệu quả Di hoa tiếp mộc, hoàn trả sẽ tăng lên gấp trăm lần.
Ám Ảnh Chi Thần quá thảm, đánh một chiêu không chỉ không có thương tổn được Chu Dương, ngược lại còn đánh tới bản thân hộc máu.
Hắn vừa giận vừa sợ mà nhìn đối phương, trong ánh mắt lộ ra sự uất ức và không thể làm gì.
Thân là là Ám Ảnh Chi Thần, hắn vào nam ra bắc, không biết đã gặp được bao nhiêu cửa ải khó khăn, nhưng mà cho tới bây giờ cũng chưa từng có uất ức như vậy.
Chu Dương giống như một con rùa đen khoác lớp da con nhím, không đả thương được lại còn bị bắn ngược trở về.
Ám Ảnh Chi Thần thấy mình không thể nào cướp được thần cách Hải Thần, có tiếp tục ở lại nơi này cũng không còn ý nghĩa gì. Còn không bằng mau chóng rời khỏi đây, tránh cho nghẹn ra nội thương.
Chu Dương giơ ngón tay ngoắc ngoắc Ám Ảnh Chi Thần, mức độ giễu cợt MAX.
Ám Ảnh Chi Thần oán hận trợn mắt nhìn Chu Dương một cái, không hề có tính toán tiếp chiêu.
Nếu để cho những người quen biết Ám Ảnh Chi Thần nhìn thấy tư thái lúc này của hắn, nhất định là sẽ giật nảy cả mình.
Ám Ảnh Chi Thần là có tiếng giết kẻ địch trong âm thầm, âm hiểm cay độc, có thù tất báo, ai dám trêu chọc hắn thì đại biểu tử vong của kẻ đó đã không xa.
Ngay cả thần linh cũng cực kỳ kiêng kỵ hắn ta, không dám tùy tiện trêu chọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận