Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 502: Các ngươi vẫn nên làm nguyên liệu nấu ăn thôi!

“Lang yêu với thỏ yêu to gan, dám cướp địa bàn của đại ca bọn ta! Mau khai rõ tên ra!”
“Bằng không đừng trách đao kiếm của bọn ta không có mắt!”
Bọn chúng làm như vậy là để tránh việc chọc tới người không nên chọc.
Ngay cả Hắc Hùng Tinh cũng ngầm chấp nhận điều này.
Mạng Gấu đen phải cẩn thận.
“Ta là ai?”
Chu Dương ngẫm nghĩ, lẩm bẩm nói: “Ta là Ma Lang đại vương vùng đất phúc Hoa Quả Sơn, động thiên Thủy Liêm Động!”
“Hoa Quả Sơn? Cái tên nghe có vẻ quen tai.”
“Ở đây làm gì có Hoa Quả Sơn! Chẳng lẽ người là từ nơi khác tới?”
“Cái tên khốn này dám lừa gạt chúng ta!”
“Hoa Quả Sơn là chỗ ở của Tề Thiên Đại Thánh, nơi đó toàn là mấy con khỉ tinh lại còn cách xa nơi này mười vạn tám ngàn dặm, làm sao có thể tới đây được?”
Bọn chúng vừa nghe xong câu nói này lập tức nổi giận đùng đùng.
Đặc biệt là Hắc Hùng Tinh mặt đen như cái đít nồi.
Tên này thật kinh tởm!Thế mà hắn dám gạt chúng ta, hắn thật sự coi chúng ta là kẻ ngu à?
“Ăn của Hùng gia gia một gậy đây!”
Hắc Hùng Tinh xông lên đầu tiên, trong tay nó cầm cái vạc nước to Thiết Bang, đập mạnh xuống giữa đầu Chu Dương.
Từ xưa đến nay nó nổi tiếng vì sức mạnh, lại thêm cái Thiết Bang này đập xuống, những yêu quái bình thường khác cũng không dám đối đầu.
Hắc Hùng Tinh vĩnh viễn không biết được rằng nó đã chọc tới kẻ thù đáng sợ tới mức nào.
Bởi vì nó đã chết rồi…
Bang!
Đầu của Hắc Hùng Tinh nổ tung ngay tại chỗ, vô số máu thịt bay tứ tung, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng nặc.
Đám yêu quái khác vừa định xông lên đều sững sờ.
Hắc Hùng Tinh cứ như vậy mà chết ư?
Quá nhanh rồi?
Bọn chúng đến cả động tác của Chu Dương còn không kịp nhìn thấy, điều này cho thấy thực lực đối phương đáng sợ tới cỡ nào!
Lúc này, Hắc Hùng Tinh đã trở thành con gấu chết cao 3 mét.
Chu Dương không thèm quan tâm ai ra gì, đi tới bên cạnh Hắc Hùng Tinh, chặt đứt bàn tay phải của nó.
Sau khi Chu Dương lấy thịt xong, ánh mặt hắn đảo quanh mấy con yêu quái khác.
Ánh mắt này rõ ràng giống hệt như cách đang nhìn vào đống nguyên liệu nấu ăn.
Bọn chúng cả người tê dại, quái vật này từ nơi nào xuất hiện vậy?

“Đại ca, đây chỉ là hiểu lầm, bây giờ bọn ta lập tức rời đi!”
Mấy tên kia liên quay đầu cao chạy xa bay, đùa à, nếu ngươi không đi thì e là sẽ không còn cơ hội để đi, ngay cả cái mạng này cũng phải bỏ lại ở đây.
Bên trong động yêu quái cách động gấu đen mấy chục dặm, mấy con tiểu yêu mặt cắt không còn giọt máu, vội vàng chạy tới trước mặt Đại vương.
“Đại vương, đại sự không xong rồi. Có yêu quái, không, có người đang săn giết yêu quái Ma Lĩnh chúng ta tứ phía…”
“Thật to gan! Chờ đã, con người lại đi trừ yêu sao?”
“Lấy cớ thay trời hành đạo! Tác phong quá buồn nôn!”
Thanh Sư Vương ngồi trên ngai vàng, tức giận đến mức rét run.
Bản thân hắn là kẻ đứng đầu Ma Lĩnh, còn có hai người anh em là Đại Bằng Điểu và Bạch Tượng Vương trợ giúp, nên chẳng có mấy tên không có mắt đến làm phiền.
“Không, tên kia hoàn toàn coi chúng ta như là nguyên liệu nấu ăn, ai thịt ăn ngon hắn liền giết…”
Từ xưa tới nay, yêu quái đi săn con người, bây giờ tất cả đều nguộc lại!
Ngươi dám coi yêu quái như đồ ăn ư.
“Mau giải quyết cái tên đáng chết này đi!”
“Ta muốn ăn sống hắn!”
“Mặc kệ là ai, dám ở trên địa bàn của ta làm loạn, hắn sẽ phải chết!”
Thanh Sư Vương vô cùng tức giận, lập tức phái thuộc hạ truy tìm tung tích kẻ diệt yêu.
Thậm chí chính nó cũng đích thân xuất chinh, thề sẽ tự mình giải quyết kẻ to gan ngông cuồng này.
Nơi này là địa bàn của bọn nó, không phải nơi để cho một con người giễu võ giương oai.
Bọn chúng chẳng mất bao nhiêu thời gian đã tìm ra được tung tích của Chu Dương.
Bởi vì quá dễ tìm, trong không khí tràn ngập mùi thơm nồng nặc của thức ăn, cách thật xa vẫn có thể ngửi thấy được.
Quá thơm!
Thanh Vương Sư hơi sững sờ, nước bọt trong miệng không ngừng tuôn.
Nó rất nhanh gặp được mục tiêu của mình, đó là một thanh niên.
Trước mặt hắn là đủ loại dụng cụ nấu ăn, hắn bận rộn xử lý, mỗi loại mỹ vị đều do hắn tự mình nấu nướng, bưng lên bàn.
Thanh Sư Vương liếc mắt nhìn thoáng qua nguyên liệu nấu ăn, rất nhiều thứ rất quen thuộc.
Một phần trong số đó còn là thịt của người mà hắn gần gũi, tin cậy.
Không thể ngờ bây giờ lại biến thành đồ ăn!
Từ trước đến nay đều là yêu ăn thịt người!
Thế mà lần này đã biến thành người ăn thịt yêu!
“Ngươi can đảm đấy! Lại dám đến Ma Lĩnh ta gây sự!”
Bọn tiểu yêu từng đứa lộ ra vẻ mặt căm phẫn, ánh mắt căm thù, hận không thể giết chết cái tên gan to bằng trời này ngay tại chỗ.
Bọn chúng muốn tên con người này cả đời không quên được bài học hôm nay!
Nhưng Chu Dương lại chẳng thèm nhếch mí mắt lên, căn bản không thèm nhìn thẳng bọn chúng.
Điều này càng làm lũ yêu quái thêm giận.
Trước kia khi chúng nó lộ diện, con người đều sẽ sợ đến mức tè ra quần, sợ đến mức vắt chân lên cổ mà chạy.
Chưa từng có một con người nào gan lớn thế này!
“Tài nấu nướng của ngươi không tệ, ta cho ngươi một cơ hội, ngươi tới làm đầu bếp của ta, ta tha cho ngươi một cái mạng!”
Cái mũi Thanh Sư Vương ngửi thấy mùi thơm bay trong không khí, hài lòng với tài nấu nướng của Chu Dương.
Chỉ dựa vào mùi thơm, chắc hẳn đồ ăn sẽ không tệ, một người tài tốt như vậy đương nhiên không thể bỏ qua.
Nếu như bên cạnh có thể thêm một người đầu bếp, trình độ và chất lượng cuộc sống của mình cũng có thể nâng lên rất nhiều.
Thanh Sư Vương như thấy trước được ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tị của Đại Bằng Điểu và Bạch Tượng Vương.
Bọn chúng đi tới Yêu giới chính là vì để có được cuộc sống tốt hơn, tùy ý ăn thịt người, không bị ràng buộc.
Trước mắt con người này có thể khiến chất lượng cuộc sống của nó trở nên cao hơn.
Cho dù phạm phải sai lầm nhỏ, nhưng chỉ cần chịu nấu cơm cho mình, vẫn có thể lấy công chuộc tội, vẫn có thể tha thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận