Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 318: Phí Của Dị Năng Nguyên Tố! Phiên Bản Dùng Thử

Mọi người vừa mới nảy lên suy nghĩ này thì bỗng dưng cảm thấy có gì đó trong người bị lấy đi, một lát sau, sắc mặt ai nấy đều đại biến.
Một khắc trước, bọn họ vẫn còn cười trên nỗi đau của người khác, nhưng mà không ai ngờ được tai họa lại ập lên đầu mình nhanh như vậy.
Cả đám cắn răng nghiến lợi nhìn Chu Dương, trong lòng vừa giận vừa sợ, nhưng mà hết lần này tới lần khác bọn họ lại không thể làm được gì.
Ngay cả dị năng giả vương cấp như viện trưởng còn phải quỳ xuống trước mặt hắn ta, như vậy thì bọn họ có tài cán gì mà đi cương với Chu Dương?
Không chọc nổi! Không chọc nổi!
Tụi này chỉ là quần chúng ăn dưa xem kịch, tại sao lại phải gặp chuyện như vậy chứ?
?????
Nguyên tố chi thần?
Đại ca, ngài đang nói giỡn à?
Vì sao tụi này nghe xong rất muốn đánh người!
Lão tử còn là Thần Quang Minh đây này!
Đương nhiên là bọn họ không rõ, tuy thần vị của Thần Quang Minh cao hơn những vị thần khác như là Hải Thần, nhưng mà nếu so sánh với Nguyên tố chi thần thì vẫn còn thấp hơn một bậc, dù sao bên trong nguyên tố cũng có cả quang minh.
Không phải mỗi dị năng giả đều có tiền như là Đại sư kim loại, bọn họ chỉ là dị năng giả thông thường.
Huống chi, tinh hạch cự thú có liên quan tới tăng cấp dị năng và cuộc sống sau này của bọn họ.
Không đến vạn bất đắc dĩ thì bọn họ đều không muốn bung tiền ra.
Nếu hiện tại bọn họ còn có dị năng thì đã cùng nhau xông lên đánh hội đồng Chu Dương rồi.
Nhưng mà sự thật là bây giờ bọn họ không cúi đầu không được.
Không có dị năng thì bọn họ không có vốn liếng tiếp tục sống sót ở tận thế.
Cho dù bọn họ giữ được túi tiền của mình thì sao chứ, không có thực lực thì có thể bảo vệ được tiền trên người không?
Đáp án dĩ nhiên là không!
Mặc dù nước Mỹ đã thành lập trật tự nhất định nhưng nó lại hết sức yếu ớt, hoàn toàn không có chút ràng buộc đối với cường giả.
Ví dụ như dị năng giả vương cấp như Đại sư kim loại, một khi ông ta giết người thì chắc chắn sẽ không có ai giải quyết được.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao đạo diễn biết Chu Dương giết người nhưng cũng không có để ý.
Chỉ cần đối phương không có bối cảnh, không có đại nhân vật tọa trấn sau lưng, như vậy sẽ không có ai đứng ra đòi công đạo cho người chết.
Hiện tại bọn họ không có thực lực, chính là dê đợi làm thịt.
Nói không chừng sẽ có người trong nội bộ Học viện siêu phàm xuống tay với bọn họ.
Đương nhiên cũng có một nhóm nhỏ lén lút vui mừng, bởi vì bọn hắn không phải dị năng giả loại nguyên tố.
Ánh mắt bọn họ thỉnh thoảng dừng ở trên người kẻ có thù oán với mình, chỉ chờ có cơ hội cho người nọ một kích trí mạng.
Có người không nhịn được nhảy ra giao cho Chu Dương ba viên tinh hạch cự thú cấp ba.
Những người khác rối rít noi theo, coi như là bỏ tiền tiêu tai.
Có người nhớ tới câu mà Chu Dương nói trước đó, không nhịn được mở miệng hỏi.
Đối với Chu Dương mà nói, thu hồi dị năng hoặc là tăng cấp dị năng cho người khác đều là một việc đơn giản đến không thể đơn giản hơn nữa.
Đương nhiên là phải có thời hạn.
Điều này tương đương là Chu Dương cho bọn họ thuê các loại dị năng nguyên tố, như vậy mới có thể làm cho bọn họ ra sức làm việc hơn.
Chờ đến khi chín muồi thì có thể thu hoạch, giống như là cắt rau hẹ, một gốc tiếp theo một gốc.
Chỉ cần bọn họ vẫn luôn muốn duy trì dị năng cao giai thì nhất định phải tận lực làm việc kiếm tiền, làm thuê làm mướn cho Chu Dương.
Có người ánh mắt lấp lóe, lấy ra năm viên tinh hạch cự thú cấp ba đưa cho Chu Dương.
Ầm!
Trong tay người nọ lập tức toát ra một ngọn lửa màu đỏ cao hơn mười mét, nhiệt độ nóng bỏng tới mức mọi người rối rít cách xa.
Lúc này thì ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Chu Dương đã thay đổi, bọn họ giống như là đang nhìn thấy một vị thần linh.
Không, Chu Dương chính là thần linh.
Sau một khắc, tất cả mọi người đều điên cuồng, ai nấy đều nhanh chóng móc ra toàn bộ tài sản của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận