Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 216: Tôi Coi Bà Chị Là Lão Sư Nhập Môn, Thế Mà Bà Chị Lại Muốn Giết Tôi.

Đừng nói, mấy ngày không gặp, mỗi một con thoạt nhìn đều rất là đáng yêu.
Chu Dương lấy Mjolnir ném lên trên cao, vô số tia sấm sét màu tím lấy nó làm trung tâm rồi vọt ra bốn phương tám hướng, mỗi một tia đều vô cùng tinh chuẩn đánh vào trên người Zombie.
« Chúc mừng túc chủ đánh chết 2888 con Zombie, thu được 2888 tích phân. »
Chậc, xem ra Zombie Hàn Quốc cũng không đáng giá hơn!
Chu Dương đấm ngực, cảm giác mình bỏ lỡ một tỷ.
Lần sau nhất định phải khắc chế, lỡ như tiêu diệt hết Zombie Hàn Quốc vậy thì không ổn rồi.
Chu Dương thu hồi Mjolnir, nhìn một đống than trên mặt đất, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Khu vực phụ cận trở nên an tĩnh không ít, đoàn người tiếp tục thâm nhập sâu, nhưng lại chưa từng gặp được một người sống.
Đều chầu ông bà hết rồi sao?
Không thể nào!
Nếu đã chết hết thì bọn họ cũng sẽ không đụng phải đám Lý Mẫn Cơ mang hàng về Hàn Quốc.
Chỉ có thể nói địa điểm bọn họ đổ bộ không đúng, có khả năng nơi này đã bị từ bỏ, trở thành một khu vực chết.
Đoàn người tiếp tục đi sâu vào trong hơn nửa giờ, rốt cuộc nghe thấy phương xa truyền đến âm thanh vỗ vào cửa sổ, có một người đàn ông cầm một tờ giấy ghi ba chữ SOS đang liều mạng lắc lư.
Thì ra là vẫn còn người sống.
Đương nhiên, nếu là người sống, vậy thì muốn phát huy tác dụng của anh ta một chút.
Chu Dương phát động năng lực Kẻ nắm giữ ký ức, dễ như trở bàn tay có được thông tin mong muốn từ trong đầu anh ta.
Ngôn ngữ Hàn Quốc, còn có chuyện đã xảy ra ở gần đây.
Người này là một cái trạch nam, lá gan không lớn, từ khi bùng nổ tai nạn Zombie thì vẫn luôn trốn ở trong nhà, không dám ló đầu ra.
Nhờ việc anh ta rất thích ăn Mì gà cay nên trong nhà chuẩn bị mấy thùng, vì thế mới có thể sống sót tới bây giờ.
Đương nhiên, qua một tháng thì thức ăn cũng đã tiêu hao gần hết, nhưng anh ta lại không ngờ lúc này lại gặp phải người sống, hết sức ngạc nhiên và vui mừng.
Đối phương là một tên đàn ông, Chu Dương hoàn toàn không có chút hứng thú.
Quay người đi mất.
Cách đó không xa cũng truyền tới một tiếng kêu cứu, lần này chính là giọng của một người phụ nữ.
Có lẽ là bởi vì Hàn Quốc khá là yêu thích phẫu thuật thẩm mỹ cho nên gương mặt này đã có chỉnh sửa một chút, nhan sắc có thể miễn cưỡng cho bảy mươi điểm, nhưng mà có thể duy trì trình độ này ở tận thế coi như là không tệ.
Cái này đã coi như là cấp độ cao bên trong người bình thường.
Với tư cách là người coi việc giúp người khác làm niềm vui, ánh mắt Chu Dương sáng lên, chuẩn bị thăm hỏi thân thiết đối phương một hồi.
Tên đàn ông đầu tiên cầu cứu trơ mắt nhìn Chu Dương mang theo một đám phụ nữ đi về phía đối diện.
Vị trí của anh có tầm nhìn tốt hơn, anh có thể nhìn thấy những gì mà Chu Dương không thể nhìn thấy.
Mặc dù người phụ nữ kia đang kêu cứu nhưng lại có một tên đàn ông ẩn núp ở bên trong, trên tay anh ta cầm một thứ vũ khí sắc bén, không cần nghĩ cũng biết hai người kia chuẩn bị mưu đồ bất chính.
Nhưng mà anh lại không định báo hiệu cho đoàn người của Chu Dương biết, nếu như tên kia chết rồi bỏ lại nhiều mỹ nữ như vậy, nói không chừng anh cũng có thể cướp một, hai người về.
Chớ nói chi là, trong đám người đó có một con bé loli mặc váy đen cầm thức ăn trên tay, miệng vẫn không ngừng nghỉ, điều này đại biểu bọn họ không thiếu thức ăn.
Chu Dương cách cửa phòng hộ quan sát bên trong.
Người phụ nữ này vô cùng cởi mở, cô ta trực tiếp giải trừ vũ trang, chân không lên trận.
Hình ảnh trước mắt làm người xem huyết mạch căng phồng, hận không thể hóa thân thành dã thú, giải quyết cô nàng ngay tại chỗ.
Nữ nhân nhìn mấy người phụ nữ sau lưng Chu Dương, trong mắt lóe lên vẻ ghen ghét nhưng rất nhanh lại che giấu xuống.
Cô ta ném một kiện quần áo về phía Chu Dương, từ từ lùi bước, vừa lùi vừa ngoắc ngoắc đầu ngón tay khiêu khích Chu Dương.
Tình cảnh như vậy hiếm thấy người đàn ông nào có thể cự tuyệt.
Đương nhiên, sau lưng bóng dáng xinh đẹp kia chính là một con dao sắc bén.
Người đàn ông của cô đang núp ở sau cửa, tay nắm dao sắc, chỉ cần Chu Dương dám vào cửa thì con dao kia sẽ giết chết anh ta trong nháy mắt.
Tên đàn ông kia chết rồi thì chỉ còn dư lại đám phụ nữ tay trói gà không chặt.
Tất cả đều rất hoàn mỹ.
Gần!
Càng ngày càng gần!
Chu Dương đột nhiên đẩy cửa vào, sức lực lớn đến mức cánh cửa hoàn toàn bị hủy hoại, áp sâu vào bức tường bên cạnh.
Người phụ nữ nọ vẫn còn duy trì nụ cười mị hoặc, nhưng mà cảm xúc đã trở nên cứng đờ.
Bởi vì người đàn ông của cô đã bị cửa ép dẹp lép, giống như một miếng thịt dán ở trên tường.
Cô ta phát ra một tiếng thét chói tai, quay người co cẳng chạy như điên.
Nhưng mà cô ta vừa chạy đến một nửa thì đã bị Chu Dương nắm tóc kéo lại rồi ném về phía một bên.
Vút!
Kiếm quang chợt lóe lên, Trình Khả Nhi thu hồi kiếm, người phụ nữ kia đã bị chém thành bảy, tám khúc.
Chu Dương đã sớm nhận ra thân phận của đối phương, là một người dẫn chương trình Hàn Quốc, xem như là một trong lão sư nhập môn của Chu Dương.
Tôi coi bà chị là lão sư, thế mà bà chị lại muốn giết tôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận