Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 233: Chúng ta là đến đây du lịch, các em không cần bối rối!

Rodrigo không thể tin được, nếu Chu Dương thật sự là bạn bè với Cadila, thế thì anh ta tuyệt đối sẽ không đánh bể phi thuyền sau khi đã nhận ra bọn họ!
Lẽ nào anh ta là phát ngôn viên của chủng tộc có thù oán với văn minh Cadila?
Vì lấy được sự tín nhiệm của Rodrigo, Chu Dương lấy một loại trái cây đặc thù của Cadila ra cho anh xem.
Mấy câu trước Rodrigo còn nửa tin nửa ngờ, nhưng vừa nghe thấy Chu Dương nói câu này, khuôn mặt anh lập tức tối sầm lại.
Khai Thiên Kiếm Thánh là cường giả đứng hàng đầu ở Cadila, ngài ấy là thần tượng và cũng là thần thoại trong lòng vô số người Cadila.
Ngay cả anh, dân bản xứ chính gốc ở Cadila, đều không có tư cách thấy được đối phương, càng không cần phải nói tặng binh khí trân quý cho nhân loại, đây quả thực là lời nói vô căn cứ.
Tuy nhiên, cũng có một điểm là thật, Chu Dương thật sự có liên quan với người Cadila, nếu không thì anh ta không thể nào có được đặc sản nơi đó, lại còn nói được tên của nhân vật nổi danh ở Cadila.
Đến nỗi câu nào là thật, câu nào là giả, chỉ cần mở ra thông đạo thứ nguyên thì tự nhiên sẽ có kết quả.
Cho dù Chu Dương có quan hệ với người Cadila thì cũng không là vấn đề nữa, với tội danh phá hư phi thuyền thì cũng đủ để anh ta bị tuyên án tử hình.
Park Jeong Syu nghe một hồi có chút nóng nảy, đây là chỗ dựa của anh, tại sao bây giờ lại nói chuyện với kẻ thù rồi?
Đương nhiên, Rodrigo tự nhận là không đánh lại Chu Dương, nếu không thì anh đã sớm bắt giữ Chu Dương rồi, ở đâu ra thời gian cho phép Chu Dương nói nhảm nhiều như vậy.
Nếu như có thể mang đối phương tới Cadila thì đó là tốt nhất.
Giống như đưa dê vào bầy sói, vô luận đối phương có năng lực gì, mọi việc đều sẽ không thể thi triển được.
Càng nghĩ Rodrigo càng cảm thấy ý nghĩ này của mình rất đáng khen ngợi.
Chỉ đáng tiếc là anh không biết một điều, con dê mà mình muốn đưa vào Cadila, trên thực tế lại là một con ác long.
Suy nghĩ của hai người không hẹn mà hợp nhau.
Rodrigo ném một viên đá màu bạc ra, viên đá đột nhiên nổ tung giữa không trung.
Không gian bình tĩnh bỗng dưng dao động, giống như là có lực lượng vô hình nào đang xé mở một vết rách giữa không khí, một cái thông đạo thứ nguyên tạm thời hiện ra trước mặt mọi người.
Đây là thông đạo dùng một lần của Cadila, có rất nhiều hạn chế khi sử dụng.
Rodrigo rất sợ Chu Dương đổi ý, anh thúc giục Chu Dương đi vào trước.
Thông qua vết nứt thứ nguyên, Chu Dương cảm nhận được khí tức quen thuộc, xác thực đúng là Cadila.
Cadila, ta lại tới đây!
Chu Dương gật đầu một cái, dẫn đầu bước vào.
Chúng nữ đã sớm tràn ngập tò mò đối với Cadila, mọi người nhanh chóng đi theo Chu Dương.
Rodrigo cười to dữ tợn, anh không có đi theo, ngược lại là nhanh chóng đóng thông đạo thứ nguyên lại.
Thông đạo kia xác thực là đi vào Cadila, có điều đầu ra không phải địa phương bình thường, mà chính là ngục giam Cadila.
Đúng vậy, đây chính là phương thức Cadila dùng để vận chuyển phạm nhân.
Vô luận Chu Dương có bản lĩnh gì, một khi bước vào ngục giam Cadila, là con rồng cũng phải cuộn người lại, là hổ cũng phải quỳ rạp xuống.
Những lời này còn có một nghĩa khác, đại biểu cho việc đối phương tiến vào bên trong chắc canh sẽ phải chết.
Trên mặt Park Jeong Syu đầy sự vui mừng, anh vội vàng biểu đạt lòng trung thành.
Nền văn minh Cadila.
Chu Dương cùng với chúng nữ vừa mới bước vào Cadila đã cảm nhận được tình huống không đúng, năng lượng bản thân đã bị áp chế, mặc dù không nhiều nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy không thoải mái.
Loại áp lực này hình như có liên quan với thực lực, ví dụ như Lâm Duyện Nhi là người yếu nhất trong nhóm, cô bị áp chế đến nỗi không cách nào sử dụng năng lượng được, thực lực còn không bằng một người bình thường.
Vấn đề này ở những người khác cũng không thể hiện rõ ràng lắm.
Chúng nữ phát hiện không ổn, muốn rời khỏi đây bằng con đường cũ nhưng đã quá trễ, thông đạo thứ nguyên đã bị đóng kín trong nháy mắt.
Bốn phía vách tường đều được chế tạo từ kim loại không biết tên, thấy thế nào cũng giống như là một phòng giam.
Tất cả mọi người đều bị vây ở Cadila.
Mặc dù bên cạnh có Chu Dương cho nên chúng nữ không sợ hãi, nhưng nghĩ tới việc mình rất có thể không trở về được, vẫn luôn ở một nơi xa lạ, trong lòng có một sự khó chịu vô hình....
Nếu như thế thì kế hoạch bọn họ vừa mới định ra chẳng phải là bị lỡ rồi?
Chu Dương khách khí gõ gõ cửa kim loại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận