Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 312: Anh hùng cứu mỹ nhân? Nước Mỹ điên cuồng! Chẳng lẽ mình đi nhầm kịch bản sao?

Ngây thơ!
Không thấy ông xã của các em vừa tới nước Mỹ là đã có ba mỹ nữ ngoại quốc đưa tới cửa sao?
Sharon, Kelly và Tina khiếp sợ nhìn Chu Dương, miệng ai nấy đều há to đến mức có thể nhét lọt một cái trứng gà.
Tôi chỉ là cứu các cô một mạng, tiện tay làm thịt một tên tép riu thôi, có cần phải giật mình như vậy không!
Chẳng lẽ là bọn họ muốn lấy thân báo đáp sao?
Mình đã sớm nghe nói nước Mỹ rất cởi mở, không nghĩ lại cởi mở tới mức này.
Ba mỹ nữ cũng không tệ!
Nhưng mà trước tiên cần phải nhìn các cô nàng này có phải thân thể thuần khiết hay không.
Nhưng mà kết quả lại không giống như những gì Chu Dương tưởng tượng, ba cô gái chẳng những không có chút cảm kích mà ngược lại còn lộ ra vẻ mặt sợ hãi, cả ba nhanh chóng trốn về phía xa.
Diễn viên?
Đạo diễn?
Chẳng lẽ là mình đi nhầm kịch bản rồi?
Lẽ nào nơi đây không phải là tận thế?!
Tại sao lại có diễn viên, bọn họ thật sự đang quay phim sao?!
Đúng như dự đoán, trong chốc lát thì có một nhóm người chạy đến, trong đó có một tên còn tản ra hào quang thánh khiết.
Vừa rồi người này còn lặng lẽ đọc lời thoại mấy chục lần, đang chuẩn bị ra sân.
Nhưng mà hắn hoàn toàn không ngờ màn chào sân của mình lại bị Chu Dương cướp đoạt.
Đạo diễn, có người cướp chén cơm của tôi!
Đạo diễn và các nhân viên bắt đầu dùng chiến thuật chết đuối bằng nước bọt để lên án Chu Dương.
???
Đây chính là nước Mỹ sao?
Các quốc gia khác đều phải cuộc sống trong nước sôi lửa bỏng.
Thế mà mấy người này lại còn có tâm tình đóng phim?!
Rốt cuộc là nước Mỹ quá điên cuồng, hay là cách mình bước ra khỏi nhà hôm nay không đúng?
Đạo diễn trầm ngâm hồi lâu rồi nghĩ ra một ý định không tồi.
Quan trọng nhất là không cần phải bỏ tiền ra.
Dị năng giả hệ Ánh sáng ngây ngốc:
Đạo diễn đi tới trước mặt Chu Dương, quan sát anh từ trên xuống dưới.
(⊙ 旦 ⊙)
Chu Dương cạn lời nhìn xung quanh, cảnh tượng nơi đây hoàn toàn không phù hợp với tận thế.
Đạo diễn, diễn viên, còn có các thiết bị quay phim siêu khoa học kỹ thuật, mấy thứ này tạo cho Chu Dương một loại cảm giác quái quái.
Mọi người rối rít nhìn Chu Dương với ánh mắt tò mò.
Bọn họ vốn dĩ cho rằng đối phương là người Mỹ gốc Hoa, nhưng mà khi nghe thấy Chu Dương nói những lời này, mọi người khẳng định người này chắc chắn là người ngoại lai.
Kẻ nắm giữ ký ức!
Chu Dương lười hỏi thăm, anh trực tiếp thông qua Kẻ nắm giữ ký ức lấy được ký ức trong đầu bọn họ.
Rất nhanh, Chu Dương đã hiểu được đầu đuôi mọi chuyện.
Tận thế cũng ảnh hưởng tới nước Mỹ, vô số người bị Zombie công kích và biến thành Zombie, tổn thương rất là thảm trọng.
Loại trạng thái này vẫn luôn kéo dài suốt một tháng, đây là thời kỳ đen tối nhất của nước Mỹ.
Mãi cho đến một tháng trước, có một tia cực quang chiếu sáng trên lãnh thổ nước Mỹ khiến vô số người chịu ảnh hưởng, sau đó mọi người bắt đầu xuất hiện rất nhiều lực lượng siêu phàm.
Dị năng giả xuất hiện tầng tầng lớp lớp, số lượng nhiều đến mức khó có thể tưởng tượng.
Phần lớn người Mỹ đều trở thành dị năng giả, có được thực lực bất phàm.
Dị năng giả rối rít đi ra khỏi cửa tiêu diệt Zombie, sau một thời gian ngắn thì Zombie gần như đã tuyệt tích ở nơi này.
Đương nhiên, tai hoạ không có đình chỉ.
Không có Zombie nhưng lại xuất hiện một kẻ xâm nhập khác, quân đoàn cự thú hủy diệt Ewen Sack.
Vì đối kháng loại cự thú này, nước Mỹ xuất hiện mấy cái tổ chức siêu phàm.
Ví dụ như câu lạc bộ Địa Ngục Hỏa, Hội huynh đệ, Học viện siêu phàm, vâng vâng.
Lần này mọi người tụ tập quay điện ảnh, không, phải nói là quay quảng cáo mới đúng.
Đây là quảng cáo cho Học viện siêu phàm, mục đích là để kéo thêm nhiều dị năng giả gia nhập vào tổ chức.
Sharon lấy can đảm nhìn người đàn ông thần bí này, anh ta hình như là người Trung Quốc.
Không phải là Trung Quốc cách nước Mỹ rất xa sao?
Hiện tại có rất nhiều dị năng giả còn muốn trốn khỏi nước Mỹ, tại sao người này lại lặn lội đường xá xa xôi tới nơi này, cuối cùng là vì cái gì?
Chẳng trách mọi người muốn đi tới nơi khác, so sánh với quân đoàn cự thú hủy diệt Ewen Sack thì Zombie chỉ là một loại sinh vật nhỏ yếu.
Chu Dương cười híp mắt nhìn đạo diễn, mở miệng hỏi thù lao.
Bỏ ra thù lao?
Không đời nào!
Thật vất vả mới toát ra một tên dị năng giả hoang dại, còn bị mình bắt được cái chuôi, tất nhiên là phải chèn ép một đợt rồi.
Dù sao người Trung Quốc tại nước Mỹ là không có nhân quyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận