Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 161: Cúc Hoa Nát Đầy Đất, Biết Cái Gì Gọi Là Tuyệt Vọng Không?

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Ngoại trừ Zombie bình thường ra thì trong đàn còn có ba con Zombie hệ Lực lượng có hình thể cao to.
Tâm trạng của Tiêu Mạch rất tốt, thậm chí anh đã nghĩ tới cảnh tượng sau khi bắt được mỹ nữ, cùng cô đàm luận chuyện nhân sinh và lý tưởng.
Nhưng mà Batmobile vẫn không hề giảm tốc, đột nhiên lao tới.
Tiêu Mạch thấy vậy lắc đầu liên tục. Xe muốn đụng bay hơn ba mươi con Zombie phổ thông thì không thành vấn đề, nhưng nếu có thêm ba con Zombie hệ Lực lượng thì lại là chuyện khác.
Lái xe đụng tới chúng nó thì người xui xẻo là mỹ nữ, hy vọng là sẽ không chết.
Đến nỗi Zombie có chết bao nhiêu thì Tiêu Mạch cũng không đau lòng, chết thì anh còn có thể đi tìm một đám mới.
Nhưng mà điều khiến Tiêu Mạch giật mình đã xảy ra, trên thân Batmobile bỗng dưng mọc ra từng hàng dao nhọn mỏng và sắc bén, tốc độ không giảm lao về phía Zombie.
Từng con Zombie bị cắt thành hai mảnh, hoàn toàn không chút sức phản kháng, dễ dàng hệt như đang cắt cỏ. Ngay cả ba con Zombie hệ Lực lượng mà Tiêu Mạch ỷ lại cũng không tác dụng gì, khó thoát khỏi kết cục thi thể bị tách rời.
Tiêu Mạch triệt để sợ ngây người, đây là loại công nghệ đen gì đây?
Rốt cuộc thì hôm nay là hôm nào?
Lẽ nào mình tỉnh dậy đi tới thế giới tương lai?
Hết ván trượt màu xanh siêu công nghệ bây giờ lại tới xe hơi có thể thay đổi hình dạng, khi nào thì địa cầu xuất hiện loại công nghệ cao như vậy chứ?
Batmobile lao nhanh tới trước, Tiêu Mạch tức giận đến mức dậm chân, con vịt đã nấu chín lại bay mất.
Batmobile đột nhiên thắng gấp một, sau đó nó cấp tốc xoay lại một trăm tám mươi độ, chạy về phía Tiêu Mạch.
Tô Nguyên Dao bước xuống xe, hai mắt phun lửa nhìn Tiêu Mạch.
Đối với Tô Nguyên Dao mà nói thì những lời của Tiêu Mạch chính là lời nguyền ác độc nhất trên thế gian, cho dù cô rất có phong độ thì cũng không cách nào duy trì bình tĩnh nổi nữa.
Chỉ là đầu óc không được thông minh!
Vừa rồi nếu cô lựa chọn chạy trốn thì Tiêu Mạch cũng không biện pháp bắt được.
Có điều hiện tại...
Cảm ơn ông trời đã đưa cho anh một lễ vật thượng hạng như vậy, lần này vô luận như thế nào thì cũng không thể làm cô em này chết được.
Tiêu Mạch cười rạng rỡ, đám zombie xung quanh chạy tới bao vây Tô Nguyên Dao.
Đại cục đã định!
Nhưng mà đàn Zombie cũng không khống chế Tô Nguyên Dao như trong dự đoán của hắn, chúng nó chỉ cứng đờ đứng ở đó không nhúc nhích.
Nụ cười trên mặt Tiêu Mạch trở nên cứng ngắc, đây là tình huống gì?
Tô Nguyên Dao lạnh lùng nhìn anh ta, cười nhạo một câu:
Một câu trúng tim đen của Tiêu Mạch.
Tiêu Mạch nhìn Tô Nguyên Dao rồi nở nụ cười hết sức rợn người:
Bên trong Batmobile truyền đến một tiếng rít, sau một khắc, Tiêu Mạch cảm giác như bị ai đó đánh một côn vào đầu mình, máu chảy ra từ ngũ quan.
Không mục tiêu cạnh tranh, Tô Nguyên Dao nắm giữ quyền khống chế tuyệt đối đàn Zombie.
Chúng nó nghe theo mệnh lệnh của cô buộc Tiêu Mạch tại cột đèn đường, một con Zombie hệ Lực lượng tiến lên đè lại phía sau hắn, phát động va chạm tử vong.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, lộ ra sự thống khổ vô tận.
Vì đề phòng Tiêu Mạch sớm tỉnh lại rồi khống chế Zombie chạy thoát, Viên Thanh Tuyết còn cho Tiêu Mạch vài đòn tấn công tinh thần.
Sức lực vừa đủ, sẽ không làm anh ta biến thành thiểu năng, nhưng mà ít nhất là ba ngày sẽ không thể khống chế Zombie được.
Trong ba ngày này, Zombie hệ Lực lượng sẽ dựa theo mệnh lệnh của Tô Nguyên Dao tiến hành va chạm tử vong với Tiêu Mạch.
Bị thông cúc ba ngày, nếu Tiêu Mạch còn không chết thì coi như anh ta phước lớn mạng lớn.
Mà cho dù không chết thì cũng xem như đã phế, lưu lại bóng ma tâm lý không thể xóa nhòa.
Chúng nữ nhìn thấy toàn bộ hành trình Tô Nguyên Dao trả thù, không khỏi trợn mắt há hốc mồm, rối rít che mắt lại.
Tô Nguyên Dao không thèm nhìn kết quả, rất sợ hai mắt của mình bị mù, lập tức lái xe cách xa nơi này.
Tiếng kêu la thảm thiết liên tục vang xa, Tiêu Mạch muốn sử dụng năng lực nhưng lại cảm giác tinh thần của mình là một mảnh hỗn độn.
Hắn gào thét về phía Batmobile một cách điên cuồng:
Hắn đã từng làm việc không thể miêu tả đối với Zombie, hiện tại đến phiên nam Zombie làm việc không thể miêu tả với hắn.
Thiên đạo hảo luân hồi, trời xanh bỏ qua cho ai.
Chu Dương thuận tay giải quyết đàn Zombie ở xa, kiếm lời một trăm tám mươi vạn tích phân.
Sắc trời dần dần tối xuống, bất tri bất giác họ đã đi tới ngoại ô.
Số lượng Zombie ở nơi đây thưa thớt, Chu Dương không muốn đối phó với từng con, anh quyết định bật chế độ treo máy ván trượt Lục Ma.
Lúc này, Chu Dương đang đứng trước một cửa thôn.
Sở dĩ thôn này đưa tới sự chú ý của anh là vì nó được gọi là Thôn Quả Phụ.
Thật là một tên kỳ lạ, nó khiến Chu Dương hơi hứng thú với nơi này.
Dưới thiên thị địa thính, anh đã nhìn rõ toàn bộ cách cục trong thôn.
Sự thật rất phù hợp với cái tên, trong thôn tổng cộng có hơn hai mươi người, toàn bộ đều là phụ nữ, ngay cả một người đàn ông đều không.
Tận thế buông xuống, phụ nữ là tồn tại ở tầng dưới chót, họ đều là nô lệ của đàn ông, sống còn không bằng heo chó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận