Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 266: Cô Không Có Mang Thai Thì Mổ Bụng Làm Gì? Cứu Cô Một Mệnh, Yêu Cầu Hồi Báo Không Quá Phận Phải Không!

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Chu Dương tuyệt đối không có ý khoác lác, hiện tại anh vẫn đang duy trì đủ loại trạng thái, toàn bộ thuộc tính đạt hơn chín ngàn điểm, lại phối hợp các loại năng lực giảm tổn thương, thứ thần cấp trở xuống không thể thương tổn được anh.
Thực lực của cô em này không tệ, nhưng chỉ là không tệ mà thôi, tùy tiện một cô vợ của mình cũng đều hơn xa.
Với thực lực của cô ta thì ngay cả việc phá lớp phòng ngự còn không được, chớ đừng nói chi là giết chết mình.
Đừng quên, Chu Dương còn có năng lực giọt máu sống lại.
Chờ cô nàng tiến bộ chừng một vạn năm thì may ra còn có cơ hội.
Đương nhiên, Chu Dương nói một vạn năm là bởi vì khi đó tuổi thọ của anh đã kết thúc, già yếu mà chết.
Đối với điểm này thì Chu Dương tự tin cực kỳ.
Trong ánh mắt Anh Lạc thoáng hiện lên vẻ nổi nóng:
Trong mắt Chu Dương lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, anh giơ tay vỗ xuống đầu Anh Lạc.
Anh Lạc vẫn còn đang gầm thét lập tức bể đầu tại chỗ, chết một cách nhanh chóng.
Chúng nữ đều lộ ra vẻ mặt ngây ngốc.
Một giây trước hai người kia vẫn còn đang tham khảo khởi nguồn của sự sống, vì sao giây tiếp theo Chu Dương đã trở mặt giết người ta rồi.
Sau đó trên bàn tay Chu Dương loé lên tia sáng màu xanh, anh phát động một phần hiệu quả nghịch chuyển sinh tử của Nguyên tố chi thần.
Từng khối thịt mới mọc ra từ phần đầu vỡ nát của Anh Lạc, cái đầu máu thịt be bét lại mọc ra lần nữa, khôi phục thành dáng vẻ trước kia.
Thậm chí còn tốt hơn hẳn trước kia.
Thần sắc của Anh Lạc vẫn còn ngây dại, sau đó mới từ từ khôi phục lại thần thái.
Cô nhìn Chu Dương như là nhìn thấy Ma Thần, khó nén sự sợ hãi trong lòng.
Mình vừa mới bị người đàn ông này giết chết sao?
Không giống với chết giả, vừa rồi cô thật sự trải qua cái chết.
Ba giờ sau, phía sau Chu Dương có một thiếu nữ mặc đồng phục thủy thủ lẽo đẽo đi theo.
Cô nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Chu Dương, cắn răng nghiến lợi.
Tại sao tên ác nhân này lại có thực lực cường đại như thế!
Nghĩ đến hình ảnh mình vừa mới chết, Anh Lạc không khỏi rùng mình một cái.
Cô không trêu chọc nổi người đàn ông này.
Chu Dương rất thích dáng vẻ rõ ràng muốn phản kháng, nhưng lại không thể làm gì được của Lạc Anh.
Anh Lạc phồng má thành hai cái bánh bao, hai mắt như muốn phun lửa, nhưng rốt cuộc vẫn là ngoan ngoãn tiến tới đấm chân cho Chu Dương.
Nghe tới đây, cả người Anh Lạc run lên một chút, vị trí nào đó vẫn còn mơ hồ đau.
Cô cúi đầu xuống không nói một lời, sức lực không có thay đổi.
Có vài người chính là cần phải dạy dỗ, xem đi, hiện tại đã trở nên nghe lời rồi đấy.
Cuộc sống giống như bị cưỡng gian, nếu không thể phản kháng thì chi bằng ngoan ngoãn hưởng thụ.
Chu Dương vô cùng nhàn nhã, không hề giống như là đang truy sát người Nurkse.
Phải cho bọn Nurkse cảm thấy mình không phải là người không thể địch lại nổi, có như vậy thì bọn chúng mới dốc toàn lực đối phó với mình.
Nếu không, một khi bọn chúng biết được thực lực của mình quá mức mạnh mẽ, tuyệt đối sẽ vứt xe bảo mệnh.
Cái này không phù hợp với kế hoạch của mình.
Nếu đổi thành những chủng tộc khác thì Chu Dương không hề sợ hãi, chỉ cần một cái Kẻ nắm giữ ký ức là cái gì cũng trở nên rõ ràng.
Nhưng mà bọn Nurkse lại là khắc tinh với năng lực Kẻ nắm giữ ký ức, không thể một lưới bắt hết cả đám được.
Chu Dương nhìn Anh Lạc rồi nói một câu.
Đương nhiên là Chu Dương không có thật sự đầu hàng bọn Nurkse, cái này chỉ là ngụy tạo mà thôi, nếu có thể được bọn chúng áp tải tới sào huyệt tại nền văn minh Nurkse thì không còn gì tốt hơn.
Giống như là nền văn minh Cadila, tới đó thì mình còn có thể kiếm lời to.
Chu Dương đã nếm được sự ngon ngọt khi cướp sạch bảo khố của một chủng tộc.
Anh Lạc có chút ngây ngốc, đầu hàng?
Dáng vẻ hiện tại của người này giống đầu hàng chỗ nào?
Mặc dù cô chỉ vừa mới gặp Chu Dương thời gian không lâu, nhưng nhìn thấy Cửu Long Thiên Đế Liễn đầy phong cách, hơn nữa anh ta còn có thủ đoạn phục sinh người khác.
Với tầm nhìn hạn hẹp của mình, Anh Lạc mơ hồ đoán được thực lực đại khái của Chu Dương, ít nhất là cái tên người Nurkse khống chế mình không có loại thực lực này.
Lấy thực lực của Chu Dương thì anh ta tuyệt đối có thể đấu bằng hoặc trên cơ nền văn minh Nurkse, ai sống ai chết còn chưa nhất định đâu.
Nhưng mà hiện tại anh ta còn chưa giao đấu với bọn chúng, tại sao lại lựa chọn đầu hàng?
Thế nào thì cũng phải đại chiến ba trăm hiệp chứ, đến lúc đó nhìn thấy tình huống không đúng thì đầu hàng cũng không muộn.
Đây là suy luận bình thường.
Mặc dù sự nghi ngờ trong lòng Anh Lạc mọc lên từng cụm, nhưng mà cô lại không cần thiết cự tuyệt.
Đối với cô mà nói, việc Chu Dương đầu hàng chính là lựa chọn có lợi nhất.
Vừa có thể miễn cho người Nurkse truy sát mình, còn có thể thu được một bút công lao.
Anh Lạc thiết lập kết nối qua bộ đàm mà người Nurkse đưa cho mình, một lát sau thì cô đã lấy được liên hệ người phụ trách thượng tầng gần mình nhất.
Một giọng nói lạnh như băng, không chút cảm xúc truyền ra từ bộ đàm.
Mỗi khi nghe thấy âm thanh này, Anh Lạc sẽ không tự chủ mà nghĩ tới cảnh tượng cô bị người Nurkse bắt đi cải tạo gen, hồi lâu sau thì tâm tình cô mới khôi phục trở lại bình thường.
Còn có thể thế nào đây?
Chính mình cũng bị bắt làm tù binh...
Ngay cả đen đỏ, trắng xanh cũng phải để cho người khác định đoạt.
???
Người Nurkse phụ trách liên lạc có chút ngây ngốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận