Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 529: Liên thủ! Cách để trở nên mạnh mẽ hơn rất đơn giản. 100 lần chống đẩy! 100 lần đứng lên...

“Cách để trở nên mạnh mẽ hơn rất đơn giản: 100 lần chống đẩy! 100 lần đứng lên! 100 lần ngồi xổm! Sau đó chạy bộ 10km! Những thứ này mỗi ngày đểu kiến trì làm!”
“Và đương nhiên, ba bữa một ngày nên ăn cho tốt.”
Buổi sáng có thể ăn chuối đều được, điều quan trọng nhất là rèn luyện ý chí của ngươi!
“Cho dù khổ cực như thế nào, gian nan như thế nào, đều kiên trì mỗi ngày! Cho dù chân của ngươi quá nặng đến nổi không thể di chuyển, các ngươi cũng phải bám vào mà tập squats.”
“Chỉ cần ngươi kiên trì một năm rưỡi, các ngươi cũng có thể tốt như ta!” Tất cả người dân trong Bổ Xà Thôn đều được khích lệ, đều ghi chép phương pháp của Chu Dương. Sau khi an toàn, bọn họ nhất định phải kiên trì điều này. Họ cũng phải trở nên mạnh mẽ hơn! Khi Chu Dương nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của họ, hắn ta nở một nụ cười hài lòng.
Trong số họ có ai có thể phá vỡ giới hạn hay không là tùy thuộc vào số phận của chính họ...
“Các ngươi đang tìm cái chết mà!” Vô số ám khí Kim Sắc bay ra khỏi cơ thể và biến thành một con Bạch Hạc khổng lồ, chiến đấu với Xà Mẫu.
Bạch Xà và Thanh Xà chỉ có thể đánh hỗ trợ ở gần đó.
Bạch Xà khác với nguyên tác sách, không có hấp thụ pháp lực của học trò - con trai của Quốc Sư, vì vậy không biến thành rắn khổng lồ, thực lực cũng không cùng đẳng cấp với Quốc Sư.
Dù ba con rắn có hợp sức với nhau vẫn không thể làm tổn thương đến Quốc Sư được.
“Nếu như các ngươi đã vướng víu như vậy, vậy thì ta sẽ trước xử lý các ngươi trước, sau đó đến giết kẻ sát nhân giết con ta!”
“Nợ máu phải trả bằng máu!”
Một tấm cờ lớn được đưa ra cùng với những bộ xương nổi lên trên không trung, và vô số luồng không khí đang dâng trào, tạo thành một khối cực kì lớn.
Đây là chiêu cuối của Quốc Sư.
“Mau ngăn cản hắn ta!”
Xà Mẫu khi thấy Quốc Sư như vậy, mặt mày biến sắc, nhanh chóng lấy ra bảo vật nặng trĩu.
Bà ấy dường như đã phải bị thương rất nhiều từ chiêu thức lớn này trước đây.
“Các ngươi đi chết hết cho ta! Hồn Phi Phách Tán!” Lá cờ rung chuyển, năng lượng kinh khủng tạo thành hố đen, nuốt chửng những linh hồn trong đại trận địa.
Mọi người đều cảm thấy linh hồn không ổn định, có cảm giác như sắp thoát ra khỏi thể xác.
Vô số sương lạnh rải rác khắp nơi, thoáng chốc đã biến thành một mùa đông lạnh giá.
“Không!”
Xà Mẫu gầm lên một tiếng cam chịu, chật vật đẩy lui được Bạch Hạc, lao tới trung tâm của lá cờ kia.
Chỉ mới lao đi được nửa đường, cơ thể đã cứng đờ trên mặt đất, không thể bước tiếp được nữa.
Con Bạch Hạc lao tới và xuyên thủng lớp vảy của Xà Mẫu.
“Sư phụ!”
“Đừng lo lắng cho ta, mau chóng phá hủy thứ yêu đạo này đi!”
“Năng lượng của hắn đều dùng để thành lập trận địa rồi, đây chính là cơ hội quý giá!”
Bạch Xà và Thanh Xà lập tức nhào về phía Quốc Sư, mới đi được nửa đường đã bị băng giá bao phủ, hành động cực kì khó khăn.
Điều đáng sợ nhất là linh hồn của họ có thể sẽ phải lìa khỏi xác bất cứ lúc nào.
“Vô dụng thôi! Các ngươi sẽ phải chết hết!” Quốc Sư hét lên.
“Ngươi có phải đã quên mất ta rồi không!” Giọng nói của Chu Dương ma mị bên tai Quốc Sư, hắn ta không coi ai ra gì mà nắm lấy lá cờ kia, nở một nụ cười tươi rói.
“Buông tay ra cho ta!”
Khi Quốc Sư nhìn thấy Chu nắm được ma khí của mình, sắc mặt liền thay đổi, hắn không hề nghĩ ngợi gì mà ngay lập tức điều khiển bảo vật hấp thu linh hồn của Chu Dương.
“Tuy là rác rưởi, nhưng thứ này cũng không tệ đấy, ta muốn nó!” Sau đó, lá cờ xương biến mất trước mắt Quốc Sư.
“Không, mau trả nó lại cho ta!” Quốc Sư hét lên và khuôn mặt trở nên vô cùng khó coi.
Đây là bảo vật hộ thân của hắn ta, đây là lý do tại sao hắn ta chẳng sợ những Xà Tinh tấn công.
Cho dù có bao nhiêu người tới đi chăng nữa, chỉ cần không có ai mạnh hơn hắn, đều sẽ bị hắn hấp thu xương cốt, trở thành cái xác không hồn.
Không có bảo vật này, thì khác gì là mất đi tất cả, thực lực của Xà Mẫu cũng không hề yếu hơn hắn.
Hơn nữa, còn có cả đám rắn đang nhìn chằm chằm hướng về phía Chu Dương, con người có sức mạnh không rõ kia.
“Được rồi, các ngươi đánh đi!”
“Năng lực chiến đấu của ta rất yếu!”
Chu Dương nói xong liền quay đầu bỏ chạy.
Có được thứ gì đó rồi bỏ chạy, nghĩ tới liền cảm thấy phấn khích.
“Đồ khốn kiếp nhà ngươi!”
Quốc Sư bất chấp đuổi theo Chu Dương, bởi vì sương giá bao phủ Bạch Xà, Thanh Xà hiện đã biến mất, khả năng di chuyển của bọn họ đều đã được khôi phục trở lại.
“Đúng là trời giúp ta rồi!”
“Đồ yêu đạo nhà ngươi, không có trận Cờ Xương nữa, ta xem ngươi làm sao có thể khống chế ta nữa!”
Xà Mẫu vô cùng vui mừng khi chứng kiến cảnh tượng này, thậm chí mặc kệ con Bạch Hạc đang mổ vào thân thể của bà ta từ phía sau, cả thân thể con rắn khổng lồ cứ thế lao thẳng vào.
Toàn bộ hành động như rất chấn động, lao vụt qua với những dáng vẻ không thể nào chống cự được.
“Chết đi cho ta!” Bạch Xà và Thanh Xa lần lượt giết chết bọn chúng.
Tên quốc sư vốn dĩ đang chiếm thế thượng phong lập tức gặp bất lợi, lúc này tình thế đã đảo ngược.
Mọi chuyện là do Chu Dương cướp mất bảo bối của Quốc Sư.
“Kiếm Chém Yêu! Ra!”
Quốc Sư phản ứng cực kỳ nhanh chóng, một thanh bảo kiếm màu vàng cổ kính bay ra từ phía sau, toát ra sức mạnh kinh người.
Đây là một pháp khí khác của Quốc Sư mà ít người biết.
Trong những trường hợp bình thường, kẻ thù có thể bị trấn áp bằng trận cờ xương, và ít người có thể ép hắn ta sử dụng Kiếm Chém Yêu của hắn ta.
Tất nhiên, so với trận cờ xương, uy lực của kiếm này kém hơn một chút.
Ưu điểm duy nhất là nó có thể sát thương lên quái vật.
“Các con, hôm nay là lúc Yêu đạo bị diệt vong, cùng ta giết tên đạo sĩ này.”
Phải nói Xà Mẫu phản ứng rất nhanh nên sẽ không dại gì mà một mình chống lại Quốc Sư, nhất là khi còn có cả uy lực của Kiếm Chém Yêu.
Xà Mẫu tạo ra Yêu Xà, truyền dạy phương pháp tu luyện có mục đích gì? Đơn giản là để tu luyện, nhưng cũng là để đạt được mục đích của chính mình.
Giờ phút này, Quốc Sư đã mất đi báu vật, không thể kìm hãm được triều cường của bọn rắn, bây giờ chẳng phải là lúc bia đỡ đạn phát huy tác dụng sao?
Những con rắn độc lần lượt quay lại, lao thẳng về tên Quốc Sư.
Hàng ngàn con rắn giống như thủy triều, xếp thành Xà Trận, trong nháy mắt đã không thể nhìn thấy hết được rồi.
Đối mặt với làn sóng của loài rắn, sức mạnh của Kiếm Chém Yêu là không còn đủ nữa.
Tuy rằng mỗi lần ánh kiếm lóe lên, rắn độc bị chém hai ba năm lần, nhưng vẫn còn có nhiều rắn độc hơn nữa.
“Hôm nay là thời điểm diệt vong của ngươi.”
“Xà Trận hèn mọn này mà cũng dám tự phụ trước mặt ta ư!”
Bạch Hạc khổng lồ nổ tung, một lần nữa biến thành vô số ám khí màu vàng, mỗi ám khí giống như một cái liềm, gặt vào những con rắn độc, không thể hợp nhất lại được.
Chỉ trong nháy mắt, gần cả nghìn con rắn độc đã chết dưới lớp ám khí vàng.
“Chết đi cho ta!” Xà Mẫu không kiềm chế được nữa, hàng ngàn con đã bị giết chết trước mặt, cái đuôi rắn đen tím được rút ra, như muốn náo động của thiên cung.
Mặc dù Quốc Sư đã kịp thời sử dụng ám khí Kim Sắc để tạo thành hàng rào trước mặt hắn ta, nhưng hắn ta đã bị thổi bay chỉ bằng một đòn duy nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận