Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 228: Em Muốn Sinh Con Cho Anh! Kế Hoạch Mới Của Chúng Nữ

Giống như là câu cá, một con cá là một cái mồi câu, phải để cho Lâm Duyện Nhi biết được chỗ tốt khi hầu hạ mình, sau này không cần thiết Chu Dương nhắc nhở thì Lâm Duyện Nhi cũng sẽ chủ động nhào tới.
Khụ! Khụ!
Mình chính là một người rất chính trực...
Tiêu hao hết năng lượng, Lâm Duyện Nhi lập tức cảm thấy mệt mỏi, tinh thần uể oải.
Không sợ!
Chúng ta còn có Hồ Hiểu Dung, chỉ cần nhấp một ngụm sữa, lập tức sinh long hoạt hổ, Chu Dương không nhịn được, kéo hai cô nàng vào Batmobile, bắt đầu vòng chiến đấu mới.
Cảm giác cũng không tệ lắm!
Tâm tình Chu Dương sảng khoái, thoải mái đến mức không tả được.
Chỉ đáng thương cho Lâm Duyện Nhi, cô nàng đã trực tiếp mềm thành một đống bùn.
Chu Dương không có quên một mục đích khác, truy tìm dấu vết để lại của bọn Nurkse.
(Editor: Chủng tộc Nexus chương 167 đổi thành chủng tộc Nurkse nha, tại vì tên này đổi thành tiếng Anh có nhiều nghĩa, lần này Zen theo bản truyenyy ha.)
Mặc kệ đối phương có phải là kẻ cầm đầu chế tạo tận thế ở địa tinh hay không, tìm trước đánh cho một trận rồi nói sau.
Lâm Duyện Nhi cau mày suy nghĩ một hồi, chốc lát sau cô lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Ánh mắt Chu Dương sáng lên, anh chỉ sợ là không có tin tức thôi.
Đến mức có vấn đề hay không, tới đó tìm tòi là sẽ biết.
Batmobile phát ra tiếng động cơ vang dội, thân xe chấn động sau đó tiến về thành phố Phủ Sơn với tốc độ tên lửa.
Nơi hiện tại bọn họ đang đứng cách thành phố Phủ Sơn có hơn hai giờ đường xe, nhưng mà Batmobile chỉ cần một tiếng là đã tới đích.
Mật độ dân số ở thành phố Phủ Sơn cực cao, số lượng Zombie không ít.
Sợ rằng đạo diễn quay chuyến tàu Busan cũng không ngờ tới, thế giới hiện thực sẽ thật sự xuất hiện Zombie, hơn nữa còn có mặt ở ngay tại Phủ Sơn.
Số lượng Zombie ở đây ít nhất cũng có hơn một triệu, nhìn thoáng qua, đâu đâu cũng là Zombie, rậm rạp đến ghê người.
Đương nhiên, Zombie mà người khác sợ hãi, trong mắt Chu Dương chính là tích phân di động.
Chu Dương không gấp gáp động thủ, anh phát động năng lực Kẻ nắm giữ ký ức, thăm dò ký ức của từng Zombie, từ đó đi tìm thông tin về sự tồn tại kỳ dị.
Rất nhanh, Chu Dương đã nhận được tin tức mong muốn, những Zombie này đã mất giá trị lợi dụng.
Tia sét màu tím chói mắt thoáng qua, vô số bột phấn màu đen bốc lên, tiếp theo là thanh âm thông báo êm tai vang lên.
« Chúc mừng túc chủ đánh chết 3286571 con Zombie, thu được 3286571 tích phân. »
Thế mà không hề có một con Zombie biến dị nào.
Quá gà!
So sánh với Đại Xương Thị, quả thật là một trời một vực.
Với tư cách là người giết ra từ phó bản cấp độ ác mộng, Chu Dương hoàn toàn có tư cách coi thường đàn Zombie ở nơi này.
Ở trong tay Chu Dương, mưa tím giúp Zombie tiến hóa dần dần mất đi tác dụng, hiệu quả tăng lên quá yếu, Chu Dương nắm giữ đủ loại thuốc cường hóa và quả dị năng, thứ này quả thật càng ngày càng gà.
Có điều trợ giúp Zombie tiến hóa, loại chuyện giúp người khác làm niềm vui như vậy thì vẫn có thể suy xét một chút.
Suy nghĩ một chút, Chu Dương từ bỏ ý định này, bởi vì anh đã quyết định trạm kế tiếp là Nhật Bản, đương nhiên là phải lưu lại thứ tốt cho bọn họ.
Lâm Duyện Nhi triệt để bối rối, nhìn thấy sấm sét màu tím giăng khắp trời, vô số Zombie hóa thành tro, thật lâu vô pháp phục hồi tinh thần lại.
Lúc trước cô cho rằng sấm sét màu tím là do ông trời trừng phạt Zombie, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện kia lại do người đàn ông bên cạnh ra tay.
Trong lòng cô bỗng dâng lên cảm giác tự hào sâu đậm.
Người đàn ông của mình là sự tồn tại siêu cấp đỉnh thiên lập địa.
Lực lượng kinh khủng như vậy, xưng là thần linh không quá đáng chút nào.
Ma xui quỷ khiến, Lâm Duyện Nhi bỗng dưng buộc miệng nói một câu, một lát sau cô vội vàng cúi đầu xuống.
Những người khác nghe được câu này, rối rít chuyển ánh mắt về phía Chu Dương, trong mắt lập lòe ánh sáng vô hình.
Miêu Linh Nhi từ đâu toát ra, hô to muốn làm mẹ.
Ngay cả rùa đen cũng có thể nuôi chết, ai dám để em nuôi em bé?!
Chúng nữ đi theo Chu Dương sớm nhất hiện lên vẻ mặt u oán.
Các cô đã sớm có ý nghĩ này, nhưng không biết vì sao, mọi người đã ăn sữa bò nhiều lần như vậy mà bụng lại không có chút động tĩnh nào.
Chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, trong mắt lóe lên một tia sáng.
Trình Khả Nhi và chúng nữ đồng thời biểu thị muốn ăn cơm, Chu Dương lập tức ý thức chuyện không bình thường.
Dưới năng lực Kẻ nắm giữ ký ức, tâm tư nhỏ của các cô nàng không thể giấu khỏi mắt Chu Dương được.
Cuộc chiến kéo dài rất lâu, chúng nữ được như nguyện nhận sữa bò tràn đầy.
Các cô nàng tránh ra Chu Dương, túm tụm lại một chỗ.
Đương nhiên, phần lớn ánh mắt đều nhìn về phía Hồ Hiểu Dung, mọi người nhớ tới thân phận y tá của cô.
Hồ Hiểu Dung có chút bất đắc dĩ, bác sĩ và y tá khác biệt rất lớn, càng không cần phải nói phương hướng nghiên cứu của cô chưa từng tiếp xúc qua mấy thứ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận