Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 267: Giả Đầu Hàng, Kế Hoạch Đánh Vào Nền Văn Minh Nurkse!

Thông qua ký ức của ý thức tập hợp thể, hắn hiểu rõ thực lực của Chu Dương đáng sợ đến cỡ nào, ngay cả đồng bạn chết ở trong tay hắn cũng không có cách nào trở về Tạp Đạt Lạp Cách để phục sinh.
Tử vong chân chính, cái này đối với người Nurkse là một chuyện quá xa vời, phải nói là chưa từng có người Nurkse nào trải qua.
Loại cảm giác cái biết cái không, không thể nắm giữ trong tay khiến bọn hắn sợ hãi.
Chính là bởi vì như vậy nên người Nurkse mới liệt Chu Dương vào danh sách nguy hiểm nhất, tận lực tránh mọi khả năng đụng độ hắn ta.
Anh Lạc chính là một trong hàng trăm chiến sĩ sinh hóa bị bọn họ khống chế, đám chiến sĩ này được phái ra ngoài với mục đích duy nhất là tiêu hao thực lực của Chu Dương, triệt để bóp chết nguy hiểm.
Trong mắt người Nurkse, mấy tên này đều là pháo hôi, là quân chờ thí chịu chết.
Mặc kệ thực lực ra sao, có thể sử dụng là được rồi.
Dù sao thì là bài tẩy cường đại của người Nurkse vẫn còn ở phía sau.
Bọn họ còn có đòn sát thủ lợi hại chân chính.
Nhưng mà tình huống hiện tại hoàn toàn khác biệt so với những gì mà bọn hắn phỏng đoán, cuộc chiến đấu chân chính còn chưa bắt đầu mà Chu Dương đã muốn đầu hàng rồi?
Phản ứng đầu tiên của tên người Nurkse kia chính là không tin.
Hắn ta nhanh chóng tiến hành giao lưu tin tức với lãnh đạo thượng tầng.
Trong không gian to lớn của ý thức tập hợp thể, mấy chục tên cao tầng Nurkse đang tổ chức hội nghị.
Nơi này tuyệt đối an toàn, không có ai có thể thám thính tin tức mà bọn hắn trao đổi.
Mặc kệ Chu Dương có âm mưu gì, bọn hắn sẽ không tiếp chiêu.
Nếu để cho những chủng tộc khác đã từng tiếp xúc với nền văn minh Nurkse nghe thấy cuộc giao lưu giữa các cao tầng Nurkse, bọn họ tuyệt đối sẽ khiếp sợ đến mức lọt tròng.
Từ xưa tới nay nền văn minh Nurkse đều là gậy thọc cứt, không biết đã khiến cho bao nhiêu chủng tộc cảm thấy ghê tởm.
Bọn hắn lan tỏa tử vong cùng với sợ hãi, chiếm đoạt thân thể của những chủng tộc khác, khiến rất nhiều người tức giận, sau đó đã có vô số chủng tộc hợp lực tiến hành chinh phạt.
Nhưng mà kết quả sau đó lại khiến cho vô số chủng tộc và nền văn minh khiếp sợ, bởi vì kẻ chiến thắng lại là nền văn minh Nurkse.
Dựa vào việc có thể thay đổi thân thể, bọn hắn liên tục biến ảo thành dáng vẻ các cao tầng của những chủng tộc khác, chơi trò tâm lý chiến khiến cho các đại văn minh không thể đoàn kết với nhau.
Cho dù ngoài ý muốn bại lộ thì cùng lắm phá hủy thân thể này tìm cái khác là được.
Khi bọn hắn biến thành hình thái ý thức nguyên chủng lại có thể miễn dịch tuyệt đại đa số tổn thương, cái này càng làm cho người ta hãi hùng.
Một khi gặp phải vấn đề không thể giải quyết liền tự nổ, một mạng đổi một mạng với đối thủ.
Ghê tởm nhất là bạn trải qua trăm cay ngàn đắng mới giải quyết xong người Nurkse, thế mà không lâu sau thì bạn lại thấy đối phương tung tăng xuất hiện lần nữa, cái này quả thực có thể khiến người ta ghê tởm tới chết.
Các chủng tộc đã từng công kích văn minh Nurkse có người thì chạy trốn, có người thì bị hủy diệt, còn có chút chủng tộc hoàn toàn mắc bệnh trầm cảm.
Từ nay về sau, ác danh của nền văn minh Nurkse lan xa khắp vũ trụ.
Từ trước đến giờ đều là người Nurkse không sợ trời không sợ đất, dám cương với bất cứ kẻ địch nhân nào, cho tới bây giờ chưa nghe nói bọn hắn sợ qua ai.
Đương nhiên, người Nurkse vẫn là làm việc có chừng mực, bọn hắn sẽ không ngây ngốc trêu chọc nền văn minh cường đại hơn mình.
Nếu không phải vì cường độ thân thể của bọn hắn không tốt, văn minh Nurkse tuyệt đối sẽ trở thành nền văn minh cường đại nhất.
Thế mà hôm nay bọn họ lại sợ hãi, sợ hãi vì nghe tin một nhân loại đầu hàng, cái tin này mà bị truyền ra ngoài khẳng định sẽ bị cười nhạo chết.
Anh Lạc rất nhanh thu được kết quả sau khi thương nghị của các cao tầng Nurkse.
Chu Dương nghe không sót chữ nào, anh nhận lấy bộ đàm rồi lạnh lùng nói:
Trong giọng nói của người Nurkse tràn ngập lạnh lẽo, không hề có một chút phập phồng.
Chu Dương tiếp tục khiêu khích, chỉ sợ đối phương không mắc câu.
Tên Nurkse kia giận đến mức bạo nổ tại chỗ, thanh âm đã hiện lên chút cảm xúc:
Nhưng mà Chu Dương không nghe được những câu tiếp theo, đầu dây bên kia đã biến thành những chuỗi âm thanh điện lưu, không còn nghe được một chút động tĩnh nào nữa.
???
Đây là tình huống gì?
Tao còn đang chờ tụi bây báo tên món ăn, phi, địa danh đâu?
Tại sao lại chơi trò cắt đứt tín hiệu này chứ!
Tao lại không hỏi vay tiền!
Không biết xấu hổ!
Đây là lần đầu tiên Chu Dương nhìn thấy một chủng tộc vô sỉ như vậy, súng trong tay tao đều mài đến tỏa sáng, chỉ chờ người tới, thế mà không ngờ đối phương lại sợ hãi co đầu rụt cổ.
Chỉ có một người mà cả một chủng tộc cũng không dám đấu lại, quá gà.
Chu Dương nhìn mấy con mắt thần biến mất nơi chân trời, nụ cười như có như không.
Bọn hắn cho rằng không nói địa điểm là có thể bình yên vô sự sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận