Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 241: Khai Thiên kiếm thánh

Rodrigo không biết mình ra khỏi Sở trọng tài như thế nào, cả người anh vẫn còn lờ mờ.
Một khắc trước, mình còn bị phán tội phản quốc, thậm chí còn phải chấp hành án tử hình chưa từng có ở Cadila.
Thế mà chưa được bao lâu mọi chuyện lại đảo ngược.
Anh được phán vô tội thả ra ngoài...
Phản quốc lại được phóng thích, đây quả là một chuyện buồn cười không tưởng.
Mà mọi việc những thứ này đều là bởi vì đại ma vương Chu Dương, chỉ cần một câu nói của anh cũng có thể làm cho pháp điển Cadila thần thánh vô cùng sửa đổi lại.
Ngày hôm nay của Rodrigo quả thực có thể hình dung bằng một chuyến tàu lượn, nhất thời anh cũng không biết mình nên lộ ra biểu tình gì.
Mình cần phải cảm ơn Chu Dương đã cứu mạng hay vẫn là phỉ nhổ anh đây?
Trọng tài trưởng từ trước đến nay lấy danh xưng công chính nghiêm minh, đại nhân vật mà Rodrigo chưa từng được nhìn thấy, lúc này lại đang đứng bên cạnh anh, vẻ mặt vô cùng ôn hòa.
Rodrigo chậm chạp ngẩng đầu.
Sống chết của anh chỉ bằng một câu nói của Chu Dương mà thôi.
Thậm chí, những người này vì nịnh hót Chu Dương còn đưa cả chức đặc đẳng công mà anh hằng mơ ước dâng tới trước mặt.
Nếu đổi thành lúc ban đầu, anh nhất định sẽ mừng rỡ như điên.
Nhưng bây giờ, anh thật sự không biết là nên khóc hay nên cười.
Cho đến giờ phút này, giống như có một thứ gì đó ở trong lòng Rodrigo tan vỡ, cái gì mà pháp điển Cadila, cái đó chỉ là thứ để ràng buộc người bình thường thôi!
Nếu gặp phải một tên đại ma vương không nói lý lẽ như Chu Dương, còn không phải là muốn cúi đầu chịu thua.
Quả nhiên thực lực mới là trên hết.
Lần đầu tiên, Rodrigo toát ra sự theo đuổi và khát vọng cuồng nhiệt đối với thực lực.
Trong giọng nói của trọng tài trưởng lộ ra sự cảnh cáo, anh rất sợ tâm trạng của Rodrigo lên xuống phập phồng quá mức mà không kìm chế được cảm xúc, cho nên anh phải cho Rodrigo một liều thuốc trấn định trước.
Chu Dương ngồi ăn cơm ở một khách sạn Cadila siêu cấp sang trọng, trên bàn đều là những nguyên liệu nấu ăn cao cấp nhất, tươi mới nhất, còn có rất nhiều là động vật kề cận tuyệt chủng.
Để có một bàn thức ăn như vậy, các cao tầng Cadila đã bỏ ra ba ngày để chuẩn bị.
Chúng nữ thưởng thức thức ăn mỹ vị, tâm tình vui thích.
Mới chỉ qua vài ngày ngắn ngủi mà bọn họ lại như là hưởng thụ hết những gì xa hoa trên thế gian, người thường khó có thể tưởng tượng nổi.
Người cao hứng nhất chính là Nhị Ngốc, đây là lần đầu tiên cô nàng ăn được một lượng thức ăn cực kỳ lớn, hơn nữa còn vô cùng mỹ vị.
Nhị Ngốc liên tục dùng ánh mắt tỏ ý, cô không muốn rời khỏi nơi này.
Sau khi đoàn người của Chu Dương ăn uống no đủ, các cao tầng Cadila mới tươi cười dẫn Rodrigo vào.
Không giống với lần gặp mặt trước đó, lần này Rodrigo có vẻ hơi câu nệ.
Lần trước là bởi vì anh không biết thân phận thật sự của Chu Dương, cho nên không có áp lực gì quá lớn.
Nhưng mà lần này lại khác, cho dù Chu Dương bày ra dáng vẻ bình dị gần gũi thì Rodrigo vẫn có cảm giác như mình đang đứng trên đống lửa.
Cùng là một người nhưng thân phận khác nhau thì sẽ mang tới áp lực không giống nhau.
Huống chi tiếng xấu đồn xa, ác danh của Chu Dương đã lan khắp Cadila, ai cũng ngầm gọi anh là đại ma vương.
Nghe nói, đại ma vương đã đến trình độ chỉ cần nói tên là có thể ngăn em bé khóc.
Trẻ con nhà ai không nghe lời, cha mẹ sẽ uy hiếp là Đại Ma Vương sẽ tới bắt con nít hư.
Chu Dương liếc nhìn cao tầng Cadila một cái.
Đám cao tầng Cadila đứng xa xa bị dọa sợ đến mức hai chân như nhũn ra, thủ lĩnh xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán.
Chu Dương nhìn thấu không nói toạc, không có ý tiếp tục tra cứu.
Trái tim Rodrigo đập rộn lên rất nhiều lần, anh vội mở miệng nói:
Nhưng mà vừa mới nói được một nửa thì anh lại cảm nhận được ánh mắt của tập thể cao tầng Cadila, bọn họ đang nhìn chằm chằm vào mình, quả thực là áp lực như núi.
Vốn dĩ là Rodrigo muốn nói đạt được lực lượng, cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng, ai bảo anh còn muốn tiếp tục lăn lộn ở Cadila.
Chu Dương nhìn về phía Khai Thiên kiếm thánh, cười nói:
???
Nằm yên cũng trúng đạn!
Tôi trêu ai ghẹo ai hả?
Anh chỉ vừa mới lấy được trường kiếm cấp độ sử thi, còn chưa cầm nóng hổi thì đã...
Nhưng nếu Chu Dương đã mở miệng, dù Khai Thiên kiếm thánh không tình nguyện thế nào thì vẫn là đi lên phía trước, cung kính đưa thanh kiếm cho Chu Dương.
Ghim tim!
Khai Thiên kiếm thánh âm thầm thở dài một hơi, cúi cái đầu cao ngạo của mình xuống.
Những lời này của Chu Dương quả thật có đạo lý, càng nhìn thấy Chu Dương thì anh càng có thể cảm nhận được áp lực xuất phát từ người này. Cho dù hiện tại anh có Triều Lộ Thu Tuyết, thanh kiếm thần binh làm bạn anh một trăm năm, thì anh cũng không có một phần mười tự tin vượt qua Chu Dương.
Anh già rồi, tiềm lực hao hết, Chu Dương như cơn gió phồn thịnh, tương lai không hạn lượng.
Chu Dương ném thanh kiếm mới của Khai Thiên kiếm thánh cho Rodrigo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận