Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 179: Vận Mệnh Không Phải Do Mày Lựa Chọn, Con Rối Khống Chế Tà Ác!

Nó là vật phẩm dùng một lần, có thể thành lập liên hệ với mục tiêu có tinh thần lực không cao hơn một trăm điểm, mục đích là đạt được sự khống chế hành động của đối phương, thời gian kéo dài tối đa mười hai giờ.
Món đồ này hơi gà, từ khi Chu Dương đạt được nó thì vẫn chưa bao giờ sử dụng.
Mục tiêu quá yếu thì không đáng, mục tiêu miễn cưỡng có thể để vào mắt thì tinh thần đều vượt qua một trăm điểm.
Thật bất hạnh, tinh thần lực của Mộ Kiếm Tinh dưới một trăm điểm một chút, chính là mục tiêu có thể khống chế.
Chu Dương cầm con rối khống chế tà ác đi tới trước mặt Mộ Kiếm Tinh.
Mộ Kiếm Tinh sợ hết hồn hết vía, trong lòng dâng lên dự cảm không ổn.
Mộ Kiếm Tinh lập tức muốn chạy xa khỏi nơi đây, nhưng anh còn chưa kịp hành động thì dưới nơi anh đứng đã toát ra từng cây dây mây, trói anh thành cái bánh chưng.
Dây mây màu đen từ từ siết chặt lại, Mộ Kiếm Tinh không thể giãy giụa. Cây mây đen đâm rách da thịt anh, bên trong nó hình như còn có một loại độc tố gây mất thần kinh mất cảm giác. Một lát sau, thân thể Mộ Kiếm Tinh trở nên vô lực, vùng vẫy càng ngày càng yếu.
Chu Dương cho Selena một ánh mắt khích lệ, những người khác than thở mình chậm một bước.
Các cô tò mò lại gần, ánh mắt đánh giá con búp bê trong tay Chu Dương.
Trong nháy mắt, con rối đã thành lập liên hệ với Mộ Kiếm Tinh. Mặc dù Mộ Kiếm Tinh đã sớm dự liệu được tình huống không đúng, nhưng khi muốn phản kháng lại thì đã muộn.
Thân thể không nghe theo ý mình, anh từ thân phận chủ nhân đã biến thành người đứng xem.
Chu Dương xoay đầu con rối sang một bên, đầu của Mộ Kiếm Tinh cũng uốn éo theo.
Chúng nữ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thứ này, có người thán phục, cũng có người sợ hãi.
Chu Dương tiện tay giải trừ dây mây đen quấn ở trên người Mộ Kiếm Tinh, điều khiển nhất cử nhất động của Mộ Kiếm Tinh thông qua con rối khống chế tà ác.
Mộ Kiếm Tinh ngạc nhiên phát hiện mình vẫn còn có thể nói chuyện, anh giận dữ mắng chửi Chu Dương, nhưng trong giọng nói lộ ra sự sợ hãi khó tả.
Không giống Hắc Ám Chi Tử phải thông qua Hắc Ám Chi Chủng để khống chế người khác, hoàn toàn mất ý thức tự chủ, cũng không giống như năng lực xóa ký ức và cải tạo lại của Chu Dương.
Nếu rơi vào tay con rối khống chế tà ác, nhà ngươi chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy chuyện xảy ra, không thể ngăn cản và can thiệp.
Loại tuyệt vọng này vượt xa người vô thức bị khống chế.
Thân thể Mộ Kiếm Tinh đung đưa, giống như một con rối gỗ được giật dây, anh ta bước tới bên cạnh con cóc đá chỉ còn một nửa.
Mộ Kiếm Tinh vô lực kháng cự, anh chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay mình chậm rãi đặt lên tượng con cóc đá.
Sau một khắc, hơi thử lực điên cuồng truyền đến, lực cắn nuốt còn vượt xa những lần trước không chỉ gấp mười lần, giống như rải toàn bộ sự hủy diệt và thù hận xuống người hắn.
Sinh mệnh lực của Mộ Kiếm Tinh cấp tốc trôi đi, da thịt anh xuất hiện nếp nhăn, nháy mắt đã trở thành một lão già khô gầy.
Chu Dương ở bên cạnh bổ sung năng lượng, lúc này cóc đá đã mở ra một con đường, chính là lối vào không gian tiểu thứ nguyên.
Tượng cóc đá cắn nuốt sinh mạng với tốc độ cực nhanh, trong vòng mười giây thì Mộ Kiếm Tinh đã trở nên tuổi già sức yếu. Hai con mắt đục ngầu của anh nhìn chằm chằm Chu Dương, sau đó chúng dần dần mất đi sắc thái sinh mệnh.
Chu Dương không thèm liếc nhìn Mộ Kiếm Tinh một cái, từ khi anh ta quyết định đối phó với mình thì Mộ Kiếm Tinh chú định chỉ có một con đường chết, không đáng đồng tình.
Lúc này, Chu Dương đang nhìn chằm chằm lỗ hổng dẫn tới tiểu thứ nguyên ở phía xa, từng món bảo vật đang phun trào ra ngoài.
Số lượng còn nhiều gấp mấy lần bảo vật mà Mộ Kiếm Tinh kiếm được những lần trước, chất lượng cũng cao hơn một cấp.
Phần lớn vật phẩm đều là cấp Sử Thi, Chu Dương nhìn không thuận mắt.
Sau khi nhổ xong bảo vật, không gian tiểu thứ nguyên chậm rãi khép lại.
Nhưng mà đợi đến khi nó hoàn toàn khép lại thì sao? Nếu muốn mở ra lần nữa thì trừ phi làm lại từ đầu, nếu không thì sẽ không cách nào mở không gian tiểu thứ nguyên ra.
Nếu cửa đã mở thì đừng nghĩ tới việc đóng lại nữa, chẳng lẽ mày muốn đóng là đóng à?
Đã được tao đồng ý chưa?
Đao băng gió hẹp dài xuất hiện lần nữa, nó lao tới lỗ hổng đang khép lại rồi nhẹ nhàng rạch một đường rồi phá vỡ lỗ hổng kia trong nháy mắt, toàn bộ bảo vật trong không gian tiểu thứ nguyên lộ ra trước mắt Chu Dương.
Đó là một bảo quật to lớn, bên trong ngũ quang thập sắc, bảo vật chất thành đống lớn, khiến người nhìn hoa mắt.
Đây mới thật sự là địa mạch bảo quật!
Không sai!
Ánh mắt Chu Dương sáng ngời, nhiều bảo vật như vậy mới không uổng mình đi lần này!
Thứ nguyên băng liệt trảm lại cắt thêm vài đường nữa, tiếp tục mở rộng lỗ hổng. Vô số dây đằng màu xanh sinh trưởng một cách nhanh chóng, chống đỡ lỗ hổng, tạo thành một cái đường hầm màu xanh, có thể tạm thời đi qua.
Chu Dương bước vào không gian trước.
Trình Khả Nhi và những người khác cũng háo hức đi theo, không ai muốn bị rơi lại phía sau.
Sau khi bước vào không gian tiểu thứ nguyên, họ phát hiện bảo vật trong đây còn phong phú gấp trăm lần ở bên ngoài.
Châu quang bảo khí khắp nơi, các dạng bảo vật được phân chia thành từng đống.
Đống bảo vật có số lượng lớn nhất lên tới một vạn, đương nhiên, phẩm cấp cũng là thấp nhất.
Địa mạch đại khái có thể chia thành bảy vùng, càng đi vào bên trong thì số lượng bảo vật càng ít, tới vùng thứ tư thì Chu Dương đã thấy được vũ khí có phẩm chất tiếp cận Trảm Lôi Kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận