Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 469: 30 năm Hà Đông, 30 năm Hà Tây, đừng khinh thiếu niên nghèo! Số một MộngYểm Luân Hồi Giả!

Sở Giang bị 1 cước đạp bay ra ngoài, người xoay một vòng trên mặt đất, té như con chó ăn cứt. Hắn chật vật không chịu nổi mà từ dưới đất bò dậy, lớn tiếng kêu la. Nhưng mà, đối phương sậm mặt lại, lại đá hắn ngã thêm lần nữa, cũng đạp một chân ở trên đầu của hắn, còn nhổ nước bọt lên mặt của hắn nữa.
Đại hán mặt đầy hung tợn mắng, một cái tay mang theo rau cải cùng dưa và trái cây, một cái tay khác nắm chặt nắm tay hùng hùng hổ hổ nói.
Sở Giang lập tức trở nên thành thật, không còn dám nói một lời nào nữa. Hắn cúi đầu xuống, che giấu ánh mắt oán hận của bản thân mình.
Nói xong, hắn không tiếp tục để ý Sở Giang, huýt sáo sải bước rời khỏi.
Oán hận ư?
Thứ này có tác dụng quái gì?
Với tư cách là con đỉa ở thời tận thế, nếu như những kẻ bị nô dịch này không oán hận bọn hắn thì ngược lại mới là thành chuyện lạ. Bọn hắn không cần thiết để ý đến tâm tình của những người này, chỉ cần thành thành thật thật cung phụng thức ăn là được. Chỉ cần có thể làm xong việc, không mắng bọn hắn ở trước mặt, tất cả mọi người đều sẽ bình an vô sự. Nhưng mà nếu như thức ăn hoặc là thu hoạch không thể để cho bọn hắn hài lòng, đương nhiên sẽ phải bị bọn hắn xử lý, tránh cho lãng phí thổ địa quý báu. Đương nhiên, bọn hắn cũng sẽ cung cấp giúp đỡ cùng sự bảo hộ có hạn, gặp phải Zombie hoặc là hung thú cường đại, nguy hiểm còn khó nói, nhưng nếu như có đồng hành qua đây bắt chẹt, vậy bọn họ sẽ lập tức hóa thân thành chó điên, liều mạng bảo vệ địa bàn của mình.
Đây chính là trật tự mà đại đa số khu vực ở thời kỳ tận thế này ngầm chấp nhận, người bình thường vất vả làm việc, cũng chỉ có thể kiếm miếng cơm cho đỡ chết đói hay chỗ nằm để khỏi chết rét. Phía trên chính là đám người sống ký sinh dựa vào sản phẩm trong tay tầng dưới chót, sinh hoạt tốt hơn một chút. Còn chuyện người ở tầng dưới chót sống thảm thiết.
Ngươi ăn không no?
Chuyện không liên quan gì tới ta?
Chỉ cần không bỏ ra nổi thứ ta mong muốn, ta sẽ trực tiếp đánh chết ngươi, Thời này chính là không giảng đạo lý như vậy đó.
Đây quả thực là nô lệ!
Những người tầng dưới chót kia không phải là không có nghĩ tới việc phản kháng, nhưng mà 1 kẻ ăn không đủ no, làm sao có thể so với người khỏe mạnh lại còn vũ trang thêm súng đạn, thậm chí còn có Siêu Phàm Giả ở thượng tầng nữa.
Rời khỏi nơi này cũng không phải là một lựa chọn dễ dàng!
Tận thế đã qua một năm, có thể tìm được thức ăn có thể ăn càng ngày càng ít. Bên ngoài đâu đâu cũng có hung thú cùng Zombie, rời đi nơi này cũng không có gì khác với việc tự sát cả. Mặc dù ở đây cứ việc sẽ bị nhục nhã, ít nhất còn có thể thoi thóp.
Sở Giang sải bước đi đến bên trong một căn nhà gỗ nhỏ bé, lụp xụp, ở bên trong có công cụ kiện thân đơn sơ, ví dụ như tạ đá
Hắn phải trở nên mạnh mẽ hơn!
Sự sỉ nhục vừa rồi trong nháy mắt để cho hắn có thêm động lực, chỉ là loại trạng thái này cũng không có duy trì quá dài thời gian. Nghèo học văn giàu học võ, đói đến bụng lép xẹp vào thì làm sao có thể còn có sức lực tập luyện?
Đời này bản thân nhất định phải làm kẻ vô tích sự hay sao?
Sở Giang buồn bực đến phát điên. Hắn muốn tìm một tiểu tỷ tỷ, tiến hành tham khảo nhân sinh, điên cuồng phát tiết một phen. Nhưng mà, Sở Giang nghèo, không có thức ăn, tự nhiên cũng sẽ không có nữ nhân nguyện ý cùng hắn.
Đã như vậy, còn không bằng qua loa cho xong chuyện, có thể sống thêm một ngày tự nhiên là vẫn tốt hơn nhiều!
Hắn vừa mới trở lại gian phòng đơn sơ của mình thì lập tức thấy được màn hình điện thoại di động một mực treo trên tường sáng lên. Sở Giang lập tức sợ ngây người, chiếc điện thoại di động này đã sớm hết điện được gần một năm, phía trên đều dính đầy tro, làm sao có thể đột nhiên có điện, còn tự động mở máy được?
Chuyện này không khoa học?
Coi như là điện thoại di động nạp điện 10 giờ, trò chuyện một phút cũng không thể nào làm được!
Sở Giang hít sâu một hơi, tóm lấy một cái gây sắt ở bên cạnh, dè dặt đi tới.
Chuyện kỳ lạ không có phát sinh, Sở Giang thở dài một hơi, chỉ thấy trên màn ảnh điện thoại di động xuất hiện một hàng chữ lớn cùng hai lựa chọn.
Ngươi muốn biết ý nghĩa của cuộc sống hay không ?
YES OR NO!
Sở Giang không hề có chút cảm giác hứng thú nào, hắn hiện tại chỉ muốn ăn cơm no chứ không muốn nghĩ đến chuyện gì khác.
Còn ý nghĩa cuộc sống ư? Chuyện triết lí cao thâm này không phù hợp với thân phận bây giờ của hắn nữa.
Nhưng mà đúng vào lúc này, ánh đèn trên điện thoại di động lóe lên một cái, tựa như là nó cũng không nghĩ đến sẽ gặp phải một gia hỏa không đáng tin cậy như vậy.
Chữ viết phía trên xuất hiện biến hóa.
Ừm, có thể ăn cơm no!
Thấy được hai hàng chữ này, hai mắt của Sở Giang sáng rực lên, hắn không tự chủ được mà gật đầu nói:
Sở Giang trở nên kích động. Mặc dù chiếc điện thoại di động ở trước mắt lộ ra quỷ dị cùng tà họặc nhưng nếu quả thật nó có thể làm cho mình trở nên cường đại, coi như là bán linh hồn cho ma quỷ cũng không sao.
Trên điện thoại di động lần này không tiếp tục xuất hiện tin tức nữa, làm cho Sở Giang dần dần cảm thấy lo lắng. Nhưng không đợi hắn mở miệng hỏi thăm lần nữa, ánh đèn trên điện thoại di động chợt lóe, cảnh vật chung quanh quay cuồng, thân thể mất đi tri giác khả năng cùng khống chế.
Đến khi khôi phục lại quyền khống chế thân thể thì Sở Giang phát hiện bản thân mình đứng ở trên một cái bình đài vô cùng trống trải to lớn. Ở trung tâm bình đài là một quả cầu ánh sáng, tản ra quang mang giống như là bóng đèn cao áp vậy.
Từng dòng quy định hiện ra ở phía trên chiếc đồng hồ đeo tay do ấn ký Mộng Yểm hình thành, mười phần tỉ mỉ. Sở Giang hoàn toàn sợ ngây người!
Chủ Thần không gian?
Mộng Yểm Giả?
Mình đây là muốn đi vào vô hạn thế giới hay sao?
Nghe thấy nội dung nhiệm vụ, Sở Giang chẳng những không có một chút sợ hãi, ngược lại là còn trở nên hưng phấn hơn.
Trong lòng Sở Giang vừa mới hiện lên cái ý nghĩ này thì đã thấy Chủ Thần không gian bắn ra danh sách trao đổi, vật phẩm phía trên nhất suýt chút nữa để cho Sở Giang cắn đứt đầu lưỡi.
[Bàn Cổ Khai Thiên Phủ (thần khí sáng thế): thần binh Bàn Cổ dùng để khai thiên, sáng tạo thế giới, trao đổi giá trị 9999 vạn ức điểm tích phân.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận