Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 289: Lão Hổ Không Phát Uy Tưởng Là Hello Kitty! Hồ Ly À, Anh Đến Đây!

Ai nói chuyện người đó liền chết.
Vậy thì ai dám làm chim đầu đàn!
Ánh mắt Chu Dương lạnh như băng nhìn Đại Thiên Cẩu, giống như nhìn thấy một sinh vật đã chết!
Lão hổ không phát uy thì tưởng là Hello Kitty à!
Xem hôm nay tao không đánh mày kêu cha gọi mẹ là không được rồi!
Cánh chim sau lưng Đại Thiên Cẩu vỗ vào nhau, quạt xếp trong tay quơ múa, hình thành từng đạo cương phong rơi xuống mười vạn thiên binh xung quanh.
Mười vạn thiên binh đều là sinh vật cấp bậc cao, nói lời khó nghe thì thực lực của mỗi tên đều mạnh mẽ hơn Đại Thiên Cẩu.
Đại Thiên Cẩu đơn đấu với một tên thiên binh cũng chưa chắc đánh lại.
Hiện tại lại còn dám trêu chọc cùng lúc mười vạn thiên binh?
Rốt cuộc là ai cho hắn dũng khí và tự tin?
Lưỡi dao lông bão táp qua đi, một vạn yêu quái ngã trái ngã phải, ngược lại thì mười vạn thiên binh vẫn bình chân như vại, không hề nhúc nhích, giống như vừa rồi thứ rơi vào trên người chỉ là gió chíp bông.
Tròng mắt Đại Thiên Cẩu suýt chút nữa rớt ra ngoài.
Đây là sát chiêu của hắn, thế mà ngay cả hư ảnh thiên binh đều không đối phó được, chẳng lẽ mình bị kéo vào trong ảo giác rồi?
Mấy tên thiên binh vọt về phía Đại Thiên Cẩu còn đang ngơ ngác, sau đó là một hồi quần ẩu.
Mỗi tên thiên binh đều có hai ngàn điểm thuộc tính, quả thực hù chết người, khi dễ Đại Thiên Cẩu thuộc tính còn chưa tới một ngàn điểm quả thực là trò trẻ con.
Càng không cần phải nói mấy cái thiên binh cùng tiến lên, kết quả chiến đấu không cần phải suy nghĩ nhiều.
Đại Thiên Cẩu cũng phản kháng kịch liệt, có điều hắn chỉ mới chống đỡ được ba, bốn quyền thì đã bị đánh thành thịt nát tại chỗ.
Hắn không có nắm giữ thủ đoạn sống lại như Tửu Thiên Đồng Tử và Cửu Vĩ Hồ Tamamo no Mae, đi bán muối tại chỗ.
Các thiên binh đưa hai thanh đao trở về trong tay Anh Lạc.
Σ('△' 日)
Mười vạn thiên binh đồng thanh hô to, khí thế rung trời.
Vạn yêu:
-...
Tụi tao tin cái con khỉ!
Ngay cả loại đại yêu như Đại Thiên Cẩu đều bị thiên binh khi dễ thảm như vậy, bọn hắn làm sao có cửa đánh thắng được chứ?
Cái này không phải là khi dễ yêu quái sao?
Mười vạn thiên binh xoa nắm tay hầm hè muốn thử, lộ ra nụ cười hiền hòa nhìn về phía đám yêu quái.
Đám yêu quái trực tiếp sợ đái cả quần, ai mà còn dám ở đây lâu hơn nữa chứ, nếu không thì Đại Thiên Cẩu chính là chứng minh tốt nhất.
Cả đám nhanh chóng chạy trốn tứ tán, đa số đều chạy về phía vạn yêu chi môn.
Nhân gian quá nguy hiểm, về sau bọn hắn cũng không dám tới đây tai họa nơi này nữa.
Nhưng mà Chu Dương làm sao có thể khiến chúng nó như ý nguyện được, quang mang không ngừng thoáng qua, thiên binh thi triển thủ đoạn, yêu quái chết như ngả rạ một mảng lớn.
Đám yêu quái cực kỳ hối hận, ma ma, con phải về nhà, về sau không bao giờ tới cái nơi đáng sợ này nữa!
Đương nhiên, bọn hắn căn bản không có cơ hội hối hận, mọi việc đều bị tiêu diệt.
Chỉ chốc lát sau, trên chiến trường chỉ còn lại Cửu Vĩ Hồ Tamamo no Mae.
Không phải là Chu Dương cố ý bỏ qua ả ta, chỉ là bởi vì mạng của ả tương đối nhiều, chết rồi còn có thể sống lại nhiều lần.
Mỗi khi chết một lần thì cái đuôi của ả sẽ thiếu một cái, sau một hồi quần ẩu, Cửu Vĩ Hồ chỉ còn lại một cái đuôi cuối cùng....
Nếu chết một lần nữa thì ả sẽ hoàn toàn lạnh.
Vì có thể sống sót, Tamamo no Mae lập tức cầu xin Chu Dương, cầu xin anh buông tha cho mình một con đường sống.
Cửu Vĩ Hồ thật sự sợ hãi, đối mặt với loại đối thủ kinh khủng như Chu Dương, ả triệt để tuyệt vọng.
Chu Dương giơ tay ngăn đám thiên binh tiếp tục hạ độc thủ, ánh mắt dừng ở trên mặt Cửu Vĩ Hồ Tamamo no Mae vài lần. Không thể không thừa nhận, ả ta xác thực là một vưu vật.
Cửu Vĩ Hồ vốn là hồ mị tử điên đảo chúng sinh, mị hoặc vô biên, chẳng trách có thể khiến cho cái gì mà Trụ Vương, Thiên Hoàng chỉ cần mỹ nhân, không muốn giang sơn.
Đặc biệt là lúc này trên mặt Cửu Vĩ Hồ bày ra vẻ thống khổ và bất lực, bộ dáng khiến người ta hết sức trìu mến, không nhịn được sinh ra một loại kích động muốn ôm ả vào lòng an ủi một phen.
Chu Dương cũng có vài phần động lòng, nhưng mà vừa nghĩ tới ả không chỉ ăn thịt người mà vẫn còn là cái dâm phụ, trong nháy mắt thiếu hứng thú rất nhiều.
Cửu Vĩ Hồ Tamamo no Mae sững sờ, cho rằng Chu Dương yêu thích mẹ con play, ả vội vàng gật đầu như giã tỏi:
Ánh mắt Chu Dương sáng ngời, anh hỏi lại lần nữa:
Cửu Vĩ Hồ Tamamo no Mae gật đầu không ngừng.
Nhìn thấy dáng vẻ hài lòng của Chu Dương, Cửu Vĩ Hồ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, xem ra là mình đã tránh được một kiếp.
???
Không phải nhà ngươi nghĩ tới mẹ con play cho nên mới giữ lại một cái mạng cho ta sao?
Hiện tại lại muốn đánh chết mình, đây là cái suy nghĩ kì quái gì vậy?!
Không đợi Cửu Vĩ Hồ Tamamo no Mae kịp phản ứng, thiên binh nhận được mệnh lệnh lập tức tiến lên đánh chết ả ta tại chỗ.
Vạn yêu triệt để đoàn diệt.
Bọn hắn xâm phạm nhân gian vốn dĩ không có sai, sai ở chỗ là bọn hắn lựa chọn thời gian không đúng, đụng phải cái tên sát tinh Chu Dương này.
Vạn yêu: Chúng ta vừa mới đến nhân gian, còn không có thấy mấy cái người sống, tại sao lại biến thành làm hại nhân gian rồi?! Chúng ta thật sự rất oan uổng!
Chu Dương bày ra vẻ mặt hy sinh vì đại nghĩa, sải bước đi qua vạn yêu chi môn, tiến vào thế giới thuộc về quỷ quái.
Ta đến trảm yêu trừ ma, phi, hồ ly à, anh đến đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận