Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 93: Chúng tôi Đánh Cướp Người Ngoài Hành Tinh À? (1)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Hồng đẹp trai và hai tên đồng bọn vây quanh trước lửa trại, mỡ từ thịt nướng nhỏ tí tách vào trong ngọn lửa.
Bên trong xe khách thỉnh thoảng truyền đến tiếng gào thét bi thương và la mắng của phụ nữ, sau lại nhanh chóng trở về yên tĩnh.
Khương đầu to bước xuống xe, nửa người của anh có xăm một con hổ, vẻ mặt hung ác.
Cả đám vây quanh đống lửa, mồm to ăn thịt, trải qua một ngày rất thoải mái.
Tận thế vẫn có đồ ăn sung túc, còn có đàn bà, đây chính là cuộc sống mà không biết bao nhiêu người đang mơ ước.
Sau khi tận thế buông xuống, đâu đâu cũng có Zombie và quái vật, vận khí của họ không tồi, trở thành nhóm người đầu tiên trốn ra khỏi thành phố Đại Kỳ.
Bởi vì mọi người chạy trốn quá mức vội vàng cho nên thiếu thốn vật liệu và nước uống nghiêm trọng.
Không có thức ăn chẳng phải là muốn chết đói?
Con người nếu như đói đỏ mắt rồi thì có chuyện gì mà không dám làm nữa.
Thế là mấy người lập thành một nhóm cùng chung chí hướng, họ mai phục ở xa lộ, thấy ai đi ngang qua thì chặn đường, cướp xe, đoạt vật liệu.
Loại biện pháp này vô cùng hiệu quả, một vốn bốn lời.
Tận thế chỉ mới mười mấy ngày mà đã có hơn ba mươi mạng người chết ở trong tay họ, thức ăn nước uống cướp được chất đầy một nửa xe khách, đủ cho cả bọn ăn một tháng.
Sau lại họ càng ngày càng yêu thích cảm giác cướp đoạt, thấy đồ ăn và người phụ nữ đều sẽ cướp hết đem về.
Mặc kệ lúc trước chúng mày có địa vị, gia sản vài chục tỷ gì đó, chém một đao xuống còn không phải đi chầu ông bà.
Họ càng ngày càng yêu thích tận thế.
Brừm brừm!
Xa xa có tiếng động cơ truyền tới, ánh mắt cả bọn lập tức sáng lên, một người cầm ống nhòm nhìn về phía thành phố Đại Kỳ.
Cả đám tranh nhau cướp đoạt ống nhòm, ánh mắt cứ lởn vởn trên người các cô gái.
Vũ khí của nhóm người này tương đối đơn sơ, không súng, hầu hết đều được làm từ các thanh sắt hoặc thép được mài nhọn phần đầu.
Bốn người lẳng lặng chờ đợi chiếc xe kia dừng lại trước khu vực bị rải đinh, tốt nhất là bị xì lốp, bước xuống xe kiểm tra.
Nhưng mà, tốc độ của Batmobile quá nhanh, giống như không hề phát hiện có đinh rải trên đường, vẫn tiến băng băng về phía trước.
Tên cầm ống dòm bỗng dưng kinh hô một câu.
Nhưng mà chuyện kế tiếp có vẻ hơi ảo, Batmobile bắt đầu biến dạng, từ xe biến thành máy bay trong chớp mắt.
Bốn người xoa xoa mắt liên tục, cực độ hoài nghi hai mắt của mình xuất hiện vấn đề.
Lúc nào thì khoa học kỹ thuật của địa cầu đỉnh như vậy?
Họ không tin đây là khoa học kỹ thuật của địa cầu!
Ngay lúc cả bọn còn ngây người, Batmobile biến thành máy bay phóng qua hàng rào phòng hộ, lao thẳng về phía xe khách.
Nói ai tin, lần này cả đám thế mà đánh cướp phải người ngoài hành tinh...
Thật là gặp vận đen tám đời.
Ầm!
T-1000 quả thực quá nhanh, căn bản là không cơ hội phản ứng.
Khi T-1000 sắp tiếp cận xe khách thì đã xảy ra biến hóa lần nữa. Đầu phi cơ biến thành mũi nhọn, hai cánh máy bay cũng không thấy đâu, tựa như một đầu mâu nhọn bay vụt tới.
Xe buýt ngăn ở trên đường bị T-1000 va chạm như tờ giấy lộn, trong nháy mắt đã biến thành một mớ sắt vụn bất quy tắc.
Có hai tên chạy chậm, không kịp phản ứng gì thì đã bị nghiền thành thịt băm tại chỗ.
Hồng đẹp trai và Khương đầu to cầm vũ khí lạnh trong tay, hai chân vẫn còn đang run cầm cập.
Má ơi, con sai rồi, về sau con không bao giờ đón xe đánh cướp nữa...
T-1000 chậm rãi dừng lại, sau đó lại biến thành Batmobile lần nữa.
Chu Dương cười híp mắt nhìn hai người:
Hài lòng cái rắm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận