Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 562: Ngươi rất sùng bái ta sao? Vậy ngươi hãy ở lại làm vật cưỡi cho ta đi!

“Các ngươi coi ta như một trò chơi, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao?” Tam Vượng Kim Ô bay đang chạy trốn thục mạng kia bay ngược trở lại, đông cứng tại chỗ và không thể di chuyển được.
Nó lại biến thành bộ dạng của tên Lục Áp Đạo Nhân, bày ra khuôn mặt đáng thương nhìn Chu Dương.
“Ta đây có mắt không tròng, đã xúc phạm đến đại nhân đây, ta bằng lòng chịu phạt.”
Nói xong, Lục Áp đưa Trảm Tiên Hồ Lô trong tay cho Chu Dương.
“Ta không có hứng thú với thứ đồ này!” Mặc dù nói vậy, nhưng Chu Dương vẫn tiện tay nhận lấy Trảm Tiên Hồ Lô.
Dù gì thì đây cũng là một báu vật, nếu người khác đã có lòng mà tặng, làm sao có thể phụ lòng tốt của đối phương được chứ?
“Nhân tiện, ngươi còn có bảo vật gì muốn dâng lên nữa không?”
“Ngươi vẫn còn một kho báu gọi là Đinh Đầu Thất Tiễn Thư đúng không?”
“Còn không mau đưa toàn bộ nó cho ta.”
Tên Lục Áp Đạo Nhân có hai bảo vật trứ danh, một là Trảm Tiên Hồ Lô, cũng chính là Trảm Tiên Phi Đao, và thứ hai là Đinh Đầu Thất Tiễn Thư.
Đây là một cấm thuật độc ác, giết người trong vô hình, có một lần Triệu Công Minh đã chết dưới Đinh Đầu Thất Tiễn Thư.
Nếu như Lục Áp đã tự mình dâng đến cửa vậy thì Chu Dương sẽ không khách sáo, không bảo hắn dùng nĩa xiêm, coi như là Chu Dương thua.
Chờ đã, ta không muốn cái kho nĩa của hắn đâu... Lục Áp Đạo Nhân bày ra vẻ mặt chua xót, hôm nay đi ra ngoài hẳn là không có xem ngày rồi, tại sao lại đụng phải Sát Tinh như vậy chứ.
Đối với những người biết tính cách của Đại ma vương Chu Dương, cách tốt nhất là phòng tránh tai họa, nếu không, bản thân sẽ mất mạng thôi.
Ngộ nhỡ bị Đại Ma Vương Chu Dương nướng lên mà ăn, hắn sẽ không có chỗ để nói lý lẽ nữa.
Bảo vật dù sao cũng chỉ là những thứ ngoài thân, chỉ có tính mạng mới là thứ quan trọng nhất.
“Đây là Đinh Đầu Thất Tiễn Thư!”
Lục Áp Đạo Nhân nhanh chóng đưa một cuốn sách cho Chu Dương, bày ra vẻ mặt nịnh hót.
Hắn ta tiết lộ toàn bộ phương thức hoạt động của Đinh Đầu Thất Tiễn Thư, không dám che giấu một chút nào cả.
“Ngươi luôn là thần tượng của ta, thật là phúc ba đời khi được gặp được ngươi!”
Lục Áp trưng ra vẻ mặt nịnh nọt, hoàn toàn nhìn không ra hắn đã từng hung tợn như thế nào.
Bất cứ ai nhìn thấy hình ảnh của Lục Áp Đạo nhân bây giờ đều sẽ bị sốc.
Lục Áp Đạo nhân có sức mạnh Chuẩn Thánh, cho dù đặt ở vị trí nào, hắn ta cũng là một nhân vật lừng lẫy.
Dựa vào Trảm Tiên Phi Đao và Đinh Đầu Thất Tiễn Thư, ngoại trừ bậc Thánh Nhân, thực sự là chẳng sợ một ai cả.
“Ngươi rất sùng bái ta sao?”
“Vậy thì ngươi hãy ở lại đây đi!”
???? Khi Lục Ấp nghe thấy những lời này, liền hối hận muốn tát ngay vào mặt mình.
Ban đầu chỉ muốn nói một vài lời tâng bốc, nhưng kết quả cuối cùng lại liên luỵ đến bản thân.
Lời đã nói ra như bát nước hất đi không thể rút lại, chuyện đã tới nước này thì hối hận cũng đã muộn rồi.
Đây là đang ngại bản thân không được nướng hay sao? Có lẽ vấn đề này cũng là có thể tự mình xoay chuyển.
Đại ma vương Chu Dương là sự tồn tại mạnh mẽ nhất bây giờ, ngay cả ba vị Thánh Nhân là Tổ Long, Phượng Tổ và Thuỷ Kỳ Lân đều đã kéo xe cho hắn ta, bây giờ được phục vụ hắn ta như một vật cưỡi ngược lại chính là niềm vinh hạnh của bản thân đấy.
Đi theo một người đàn ông to lớn như vậy, có lẽ hắn ta vẫn có cơ hội trở thành một Thánh Nhân, có được sức mạnh mà mình hằng mơ ước.
Lục Áp Đạo nhân rất thông minh, hắn ta đã thay đổi cơ thể và trở lại thành hình tượng của Tam Vượng Kim Ô, lặng lẽ dừng lại trên không trung, đảm nhận sứ mệnh của một vật cưỡi.
“Ngươi khá lắm!” Trên mặt Chu Dương lộ ra một sự vui vẻ, không thể không nói, Lục Áp thật là biết điều.
Nếu sau này đối phương thể hiện tốt, Chu Dương cũng không ngại cho hắn một chút hời.
Lục Áp ngay lập tức trở nên phấn khích khi nghe được những lời này.
Hắn ta đã luôn bị nhức đầu vì vấn đề diệt vong của Tam Vượng Kim Ô.
Trước đây đã từng cầu xin tất cả các Thánh Nhân, nhưng họ đều bị Hồng Quân cảnh cáo, không muốn phá vỡ quy tắc, thay đổi quá khứ cố định, để tránh ảnh hưởng đến thời gian và không gian trong tương lai.
Trong lúc tuyệt vọng, Lục Áp chỉ có thể xua tan ý nghĩ này.
Không ngờ rằng vị chủ nhân mới vừa rồi đã lại thắp lên ngọn lửa hi vọng lúc trước.
“Chủ nhân, thực sự cảm tạ ngươi rất nhiều!” Lục Áp Đạo nhân trở nên cực kỳ kích động.
Huyết mạch của Tam Vượng Kim Ô vốn sinh ra từ các chủng tộc khác không thuần khiết, Tam Vượng Kim Ô đã từng bị Đại Bôn bắn chết.
“Ngươi nghĩ nhiều quá rồi!” Khuôn mặt của Lục Áp trong phút chốc sụp đổ.
“Tiện thể nói cho ta biết, ngươi từ đâu tới!”
“Ngươi có biết tung tích của Phụ Vương ta Odin không?”
“Nói cho ta biết, ông ấy đang ở đâu!”
Lục Áp Đạo nhân đầu tiên là liếc nhìn Chu Dương, vừa thấy đối phương gật đầu, liền ho một tiếng:
“Ta cũng không biết rõ chuyện này lắm, ta đã nhận được mệnh lệnh từ Tam Thanh phải chịu trách nhiệm về việc tìm kiếm tàn tích của Thần tộc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận