Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 192: Nhân loại, mày không chết tử tế được đâu!

Toàn bộ khán giả Cadila quan sát Trò chơi sinh tử hoàn toàn nổ tung, đối phương quá mức kiêu ngạo rồi!
Anh ta chỉ là một nhân loại nhỏ bé, có dị năng không gian thì sao chứ?
Trước mặt lực lượng tuyệt đối thì mọi việc đều là hư ảo.
Nền văn minh Cadila cao cao tại thượng sẽ dạy cho anh ta biết hai chữ tôn trọng là nên viết như thế nào.
Có mấy tên khán giả tính khí nóng nảy đã điên cuồng kêu gào muốn làm thịt Chu Dương.
Tên chủ trì tóc trắng lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Dương, ánh mắt cao cao tại thượng, giống như thần linh đang nhìn xuống nhân gian.
Chu Dương cười một tiếng:
Trên mặt tên tóc trắng hiện lên tươi cười, xem ra cái tên này vẫn không tính là ngu xuẩn.
Hoắc Điển đứng một bên trở nên hốt hoảng, thật vất vả mới có cứu tinh đến, lẽ nào Chu Dương cũng phải bị đối phương mê hoặc sao?
Không lẽ nhân loại là trời sinh hạ tiện, chỉ có thể trở thành nô lệ của người khác?
Chu Dương không để ý đến Hoắc Điển đang điên cuồng ra ám thị, anh tiếp tục nói:
Tên tóc trắng bày ra dáng vẻ tiền muôn bạc biển:
Chu Dương hoàn toàn ngây ngốc, kinh ngạc nhìn tên tóc trắng, tên nghèo mạt rệp này ở đâu ra đây?
Không tiền cũng dám giả vờ là người giàu có trước mặt mình?
Mấy chục món binh khí cấp độ thần thoại?
Một kiện binh khí cấp thần thoại mà toàn bộ nền văn minh Cadila bọn họ còn không, đi đâu tìm hơn vài chục cái? Chẳng lẽ anh ta là đang nói đùa sao?
Không chỉ có tên tóc trắng ngây ngốc, các khán giả cũng bắt đầu rối rít nguyền rủa và mắng chửi Chu Dương.
Biết Chu Dương không bị đội trò chơi mời chào, vài người đang chuẩn bị tung ra cành ô liu, có điều vừa nghe đến Chu Dương ra giá, cả đám suýt chút nữa giận đến mức giậm chân.
Anh ta thật sự cho rằng binh khí cấp độ thần thoại là cải trắng bán đầy đường hả?
Mà cho dù bọn họ thật sự có mấy chục cái binh khí cấp độ thần thoại thì cũng luyến tiếc đưa cho Chu Dương.
Tên tóc trắng sững sờ chỉ chốc lát, sau đó anh bỗng dưng cười phá lên:
Ầm!
Tên tóc trắng bị Chu Dương quất bay ra ngoài chỉ với một tát, xương mặt anh dập nát, máu tươi tuôn trào.
Chu Dương biết rõ những tên này đang phát sóng trực tiếp cho người ở Cadila xem. Không phải bọn anh thích nhìn nhân loại tàn sát lẫn nhau sao?
Vậy thì trước tiên hãy để anh đây cho chúng mày xem một trăm tám mươi tám loại phương thức khi dễ người Cadila.
Tên tóc trắng đã trở nên tàn phế, nửa khuôn mặt bên trái là máu thịt be bét, một con mắt không cánh mà bay, từng mảnh xương màu trắng lộ ra ngoài, nhìn vô cùng rợn tóc gáy.
Đau đớn làm cho anh ta mất đi lý trí, anh đã sớm quên mất duy trì Trò chơi sinh tử, một lòng chỉ muốn giết chết Chu Dương.
Trong đầu tất cả người tham gia vang lên thông báo nhiệm vụ đã được sửa đổi, trước mắt bọn họ xuất hiện một điểm màu đỏ, ký hiệu là mục tiêu phải giết.
Ai có thể đánh chết mục tiêu thì có thể trực tiếp đạt được thắng lợi.
Mười mấy con cự thú Cadila cũng đồng dạng nhận được mệnh lệnh, chúng nó không còn đối phó Zombie nữa, lắc mình chạy về phương hướng của Chu Dương.
Người Cadila nhìn thấy chủ trì bị đánh, còn bị khi dễ, từng tên nổi giận lôi đình. Lúc này nhìn thấy người dự thi cùng với cự thú Cadila đang hướng về phía Chu Dương, bầu không khí tại hiện trường lại nổ tung lần nữa.
Tâm tình của toàn bộ người xem đã bị Chu Dương đốt lên, bọn họ thề thốt phải tiêu diệt cái tên làm mọi người tức giận này cho bằng được.
Ầm!
Nửa gò má còn lại của tên tóc trắng bị đập nát chỉ bằng một tát, một con mắt cũng bị đánh văng ra ngoài.
Anh ta ngã trên mặt đất, phát ra từng tiếng kêu gào thảm thiết, không ngừng mắng chửi Chu Dương:
Anh ta còn chưa nói hết thì Chu Dương đã đi tới, dùng một cước đạp nát đầu của cái tên ồn ào này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận