Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 245: Bất Cứ Thứ Gì Dám Ra Tay Với Địa Tinh, Tao Sẽ Chặt Đứt Móng Vuốt Của Chúng (1)

Chu Dương cười híp mắt rồi nói một câu, vạch trần ý nghĩ trong lòng của Kim Tú Tuệ.
Lúc trước Kim Tú Tuệ còn tưởng rằng Chu Dương là vì truy tung dấu vết của nền văn minh Nurkse cho nên mới tìm đến nơi đây, lúc này thấy Chu Dương nói bí mật trong lòng mình, cô kinh hãi đến biến sắc, theo bản năng muốn kéo ra khoảng cách với Chu Dương.
Kim Tú Tuệ hít thở sâu một hơi, thần sắc phức tạp nhìn Chu Dương.
Không đợi cô mở miệng, bàn tay Chu Dương đã dán lên trên một thứ không thể miêu tả.
Kim Tú Tuệ vừa xấu hổ vừa sốt ruột, tên đàn ông Trung Quốc này quá không biết xấu hổ, mình vừa mới đáp ứng là đã lập tức động tay động chân rồi.
Chu Dương vô cùng nghiêm nghị, vẻ mặt chính khí mà quở trách Kim Tú Tuệ
-...
Lòng bàn tay của Chu Dương hiện lên một tia sáng màu xanh rồi tràn vào bên trong cơ thể của Kim Tú Tuệ, một lát sau, một tia khí tức màu xám đen đã bị Chu Dương bắt ra.
Chu Dương giơ tia khí tức màu tro đen này cho Kim Tú Tuệ xem, nhưng mà tay còn lại vẫn còn đặt ở chỗ cũ, hoàn toàn không có ý định thu hồi.
Kim Tú Tuệ trợn mắt một cái, lười phải tiếp tục nói lý với con người này.
Nếu cô đã đáp ứng làm vợ của Chu Dương, cho anh ta chiếm chút tiện nghi cũng không phải việc gì to tát.
Huống chi, Chu Dương xác thực đã giải trừ ấn ký bạo nổ cho mình.
Không có trói buộc, Kim Tú Tuệ giống như được tái sinh một lần nữa.
Chu Dương nhắm mắt lại, lúc mở ra lần nữa, trong con ngươi đã xuất hiện thêm một tia màu vàng nhạt, giống như một vị thần cao cao tại thượng, rũ mắt nhìn xuống nhân gian.
Cỗ cảm giác này khiến Kim Tú Tuệ run rẩy, khí tức của Chu Dương còn mạnh hơn cả tên đến từ nền văn minh Nurkse đã ban sức mạnh cho mình!
Trong mắt Chu Dương xuất hiện một tia màu xám đen kéo dài ra xa, đây là dấu vết mà tên đặt ấn ký trên người Kim Tú Tuệ lưu lại.
Chỉ cần đi theo dấu vết này là Chu Dương sẽ có thể dễ dàng tìm được người Nurkse.
Anh ném ấn ký màu xám đen vào trong không gian giới chỉ chi hoàn, nói không chừng thứ này còn có cơ hội phát huy tác dụng.
Chu Dương kéo Kim Tú Tuệ rời khỏi nơi đây, cô quay đầu nhìn căn cứ, lẩm bẩm:
Chu Dương nhìn về phía căn cứ, thứ mà Kim Tú Tuệ gọi là đồ cưới chính là một ít lương thực, súng ống và vũ khí nóng.
Chu Dương hoàn toàn không bỏ mấy thứ đó vào mắt, vũ khí thì không cần phải bàn tới, thức ăn thì anh có nhiều đến mức ăn mấy đời không hết.
Kim Tú Tuệ hiện lên vẻ bất đắc dĩ, thở dài:
Người không biết tuyệt đối sẽ bị lừa gạt bởi những lời vừa rồi, bọn họ sẽ cho rằng Kim Tú Tuệ là tài xế lão luyện, nhưng mà trên thực tế, cô nàng vẫn còn là thuần khiết.
Nếu Kim Tú Tuệ dám khiêu khích mình, Chu Dương đương nhiên sẽ không ngồi yên không để ý đến, anh lập tức bế cô đi về phía Batmobile.
Chúng nữ giương mắt nhìn Kim Tú Tuệ, nhìn thế nào cũng không thấy đối phương giống như là bác sĩ.
Kim Tú Tuệ nhìn lướt qua chúng nữ, chỉ dừng lại trên người Lâm Duyện Nhi lâu thêm một giây, hình như không biết thân phận của cô nàng là gì.
Chu Dương không có nói nhảm nhiều, anh cấy tin tức lấy được từ vạn dặm truy tung vào trong T1000, để nó tự động chạy về phía mục tiêu, sau đó vác Kim Tú Tuệ tiến vào phòng ngủ.
Hai người chiến đấu hết mình, Kim Tú Tuệ liên tục dùng ngôn ngữ kịch liệt để phản kháng, hai người không ngừng tranh vị trí chủ động, ai cũng không chịu khuất phục.
Ngay lúc chúng nữ còn đang suy đoán thì Kim Tú Tuệ đã thua trận, còn chưa đến năm phút đã biến thành cầu xin tha thứ.
Năm phút cô còn chịu không nổi, mười ngày mười đêm chẳng phải là muốn mệnh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận