Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 252: Mỹ Nhân Ngư, Đồng Đội Heo

Muốn tìm được vật còn sống, tìm ra sinh cơ trên biển rộng mênh mông, điều này quả thực quá khó khăn.
Trừ phi ông trời rủ lòng thương, nếu không thì chỉ có một con đường chết.
Cả đám cùng nhìn nhau, thấy được sự tuyệt vọng cùng với hy vọng sống sót trong ánh mắt của đối phương.
Hai loại đồ vật này được nhào nặn rồi hòa vào nhau một cách hoàn mỹ.
Với tư cách là người có kinh nghiệm phong phú nhất, lão đầu cá đã kiếm sống ở trên biển hơn mười năm, nếu như nói ai có khả năng sống sót nhất, không thể nghi ngờ anh ta là một người trong số đó.
Người sống sót rối rít nhìn về phía lão đầu cá, trong ánh mắt đều là sự khao khát.
Lão đầu cá có kinh nghiệm phong phú, hiểu rõ lúc này hy vọng mới là thứ quan trọng nhất.
Nếu như ngay cả bản thân cũng không còn hy vọng, không còn nỗ lực, như vậy thì bọn họ nhất định sẽ chết ở trên biển.
Lão đầu cá ngẩng đầu nhìn mặt trời, phân biệt phương hướng sau đó quay sang nói cho mọi người.
Cả đám vừa nghe thấy những lời này thì vui mừng khôn xiết, đoàn người lại tỏa sáng sinh cơ lần nữa.
Mọi người tụ tập ở trên một khối boong thuyền khá lớn, thu thập những thứ hữu dụng trôi nổi trên mặt biển, chúng nó rất có thể là thứ giúp bọn họ sống sót.
Mọi người đi theo phương hướng lão đầu cá chỉ dẫn, càng đi tới thì thanh âm càng rõ ràng, tiếng hát trầm bổng êm tai, linh hoạt kỳ ảo rung động tâm linh.
Cả đám nhìn về phía truyền tới âm thanh, đúng là hướng mà bọn họ đang đi tới.
Sau đó mọi người nhìn thấy một hòn đảo nhỏ.
Người mừng rỡ nhất chính là lão đầu cá, câu mà anh nói vừa rồi chỉ là bịa đặt, nhưng mà không ngờ lại thật sự có thu hoạch.
Tuy rằng mọi người gặp phải tai nạn trên biển nhưng lại may mắn thoát chết, lúc này lại nhìn thấy đảo, ai nấy đều cho rằng mình được Hải Thần chiếu cố.
Càng tiến gần hòn đảo thì tiếng hát càng rõ ràng, cuối cùng thì bọn họ đã thấy rõ chủ nhân của thanh âm đó.
Đó là một nhóm mỹ nữ tóc dài, mỗi người đều có dung mạo xinh đẹp, đôi mắt ngây thơ mờ mịt, lúc này các cô đang đùa giỡn với nhau.
Chỉ có một điều khác biệt, nhóm mỹ nữ này không có chân, mà phần hông trở xuống lại mọc ra đuôi cá và vảy cá.
Hình tượng giống y hệt mỹ nhân ngư trong các truyện thần thoại xưa.
Tại sao lại có mỹ nhân ngư?
Chẳng lẽ mỹ nhân ngư có thật sao?
Không chỉ có các thuyền viên gặp nạn thấy được mỹ nhân ngư, nhóm mỹ nhân ngư cũng đồng dạng thấy được nhân loại. Các cô như là bị kinh sợ, bọn họ nhanh chóng nhảy vào biển sâu rồi biến mất không chút dấu vết.
Mọi người có chút cảm thán, không biết nên nói vận khí của mình tốt hay không tốt nữa.
Bọn họ thất vọng và mất mát mà nhìn về phía mặt biển, nơi mà mỹ nhân ngư biến mất, khoảng cách đảo nhỏ càng ngày càng gần.
Lúc này thì từng mỹ nhân ngư tò mò lộ đầu ra khỏi mặt nước, bọn họ quan sát những nhân loại đang bơi từ đằng xa, ánh mắt hai phe chạm nhau, ai nấy đều lộ ra nụ cười thân thiện.
Lòng cảnh giác của lão đầu cá tương đối nặng, anh đã cuộc sống rất nhiều năm ở trên biển, kinh nghiệm phong phú, cho nên anh chưa bao giờ tin tưởng cái gì gọi là truyện cổ tích.
Không phải tộc của mình, chắc canh nảy sinh dị tâm, anh vẫn luôn tôn sùng câu danh ngôn chí lý này.
Nhưng mà anh nghĩ như vậy lại không đồng nghĩa những người khác cũng nghĩ như vậy.
Mấy tên đàn ông sức sống tràn trề làm sao có thể nhịn được, vì né tránh Zombie nên cả đám đã lênh đênh trên biển hơn một tháng. Đừng nói là mỹ nhân ngư, dù cho hiện tại có một con heo nái xuất hiện trước mặt thì bọn họ cũng đều cảm thấy thanh tú.
Lúc này nhìn thấy từng mỹ nhân ngư dung mạo xinh đẹp, dáng dấp khiến người ta mơ màng đến mức tận cùng vờn quanh mình, cả đám bất tri bất giác có một ít mơ tưởng viển vông.
Bọn họ bỏ lại mấy mảnh gỗ cứu mạng ở phía sau, bắt đầu tiến tới giao lưu với các mỹ nhân ngư.
Mọi người nhanh chóng trò chuyện rôm rả, ngay cả lão đầu cá da đen gầy nhom cũng có mỹ nhân ngư qua tới bắt chuyện.
Nhìn qua thì các mỹ nhân ngư hết sức hiền lành, giống như là đại biểu cho mấy chữ ‘Thiên Sứ ở nhân gian’.
Duy chỉ có lão đầu cá là hờ hững với bọn họ, ông chỉ muốn mau chóng được lên bờ càng sớm càng tốt. Lão đầu cá vùi đầu rẽ nước tiến tới. hoàn toàn không quan tâm tới đàn mỹ nhân ngư kia.
Tại sao bên cạnh mình lại có một đám đồng đội ngu hơn heo như vậy chứ.
Trong mắt các mỹ nhân ngư lóe lên tia sáng kỳ dị, rất nhiều tên đàn ông bị mê thần hồn điên đảo.
Chỉ qua mười phút là cả đám hoàn toàn thất thủ, vô ý thức mà nhảy xuống theo mỹ nhân ngư, cuối cùng biến mất trên mặt biển.
Lão đầu cá muốn ngăn cản cũng không kịp, một lát sau, người may mắn sống sót trên biển người chỉ còn trơ trọi một mình anh.
Trên mặt biển bỗng chốc xuất hiện từng đóa hoa đỏ tươi đẹp, giống như từng đoá hoa hồng diễm lệ đang nở rộ, xinh đẹp đến yêu dị.
Mỹ nhân ngư xinh đẹp lại toát ra khỏi mặt biển lần nữa, nhưng mà lúc này các cô cũng không ngụy trang nữa, ai nấy đều lộ ra răng nanh nhọn hoắt, trong kẽ răng còn dính thịt tươi.
Hình tượng này nào còn có ma lực mị hoặc nhân tâm như trước nữa.
Lão đầu cá một thân một mình vùng vẫy trên mặt biển, làm sao có thể địch nổi sự tập kích của đàn mỹ nhân ngư này?
Mười mấy con mỹ nhân ngư xông lên, chốc lát đã phân chia sạch sẽ lão đầu cá.
Đến tận đây, nhóm người may mắn sống sót ở trên biển đã hoàn toàn bị đoàn diệt.
Không biết khi nào thì Chu Dương đã xuất hiện ở trên đảo nhỏ, ừm, phải nói là anh đã sớm có mặt ở đây.
Anh đứng xa xa quan sát mọi việc, bao gồm cả cảnh tượng săn thú của đàn mỹ nhân ngư kia.
Đàn mỹ nhân ngư này lớn lên thật là đẹp mắt, Chu Dương có chút không nỡ xuống tay.
Cửu Long Thiên Đế Liễn chui ra khỏi đáy biển, Nhị Ngốc thất thần nhìn đàn mỹ nhân ngư, khóe miệng chảy ra một sợi nước bọt thật dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận