Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 495

"Ta có thể dùng lúc không đi học mà."
Lâm Hựu Quyên cầm tất cả mọi thứ lên, bảo hộ ở sau lưng, "Vậy ta cũng không cho ngươi."
Lục Thiên Linh nhìn nàng, có chút không hiểu, "Vì sao vậy?"
"Dùng trên người ngươi là lãng phí."
Lục Thiên Linh: "......"
Sao dùng trên người nàng lại là lãng phí chứ? "Xem TV của ngươi đi." Lâm Hựu Quyên mang đồ vật vòng qua Lục Thiên Linh, trở về phòng. 【 Con gái này là thứ gì không đáng tiền sao, sao dùng trên người nàng lại là lãng phí haha 】 【 Lục Muội Muội: À đúng đúng đúng, ta nên sống ở trong đất, mặt mày lấm lem bùn đất 】 【 Trang điểm đã đủ đẹp rồi, còn cần đồ trang điểm gì nữa chứ, học sinh nên lấy việc học làm trọng 】 【 Cuộc đối thoại của hai mẹ con này thật làm ta bật cười 】 【 Không biết còn tưởng mấy món đồ kia của Lục Mụ là bảo tàng gì, che chở theo kiểu bao che cho con vậy 】 Lục Thiên Linh sơ sơ nhìn qua những món đồ Mạnh Sơ Nguyên mua. Hai bộ quần áo nam, còn lại đều là giấy vẽ và màu vẽ. Những thứ này không có món nào hợp với nàng cả. Đã mất hứng, Lục Thiên Linh chỉ ngoan ngoãn ngồi xuống xem TV cùng Mạnh Sơ Nguyên bọn hắn. Nàng hỏi Mạnh Sơ Nguyên nửa đầu tập phim nói về cái gì, sau khi hiểu đại khái tình tiết thì chăm chú xem tiếp. Bình thường bọn hắn ở nhà đều không mấy khi xem TV, nếu không phải vì hoàn thành thời gian phát sóng trực tiếp của tổ chương trình, giờ này có lẽ mọi người đã về phòng hết rồi. Công việc của Lục Kình Dã đã kết thúc vào buổi chiều, hiếm có dịp rảnh rỗi, hắn tự nhiên là ở bên cạnh Mạnh Sơ Nguyên. Nhìn thấy tình tiết đặc sắc, Lục Thiên Linh sẽ lập tức thảo luận với Mạnh Sơ Nguyên, thậm chí khi có điểm không hài lòng, nàng cũng sẽ đậu đen rau muống vài câu. Giữa phim có đoạn nữ chính bị bệnh, sốt cao, sau đó nam chính dùng miệng mớm thuốc cho nữ chính. "Trời ơi mẹ ơi, phim truyền hình bây giờ có thể có chút ý tưởng mới không vậy......" Lục Thiên Linh nhếch miệng, mặt đầy vẻ ghét bỏ, hoàn toàn không kiềm chế nổi sự phản cảm trong lòng, "Buồn nôn."
"......" Nghe Lục Thiên Linh một mình đậu đen rau muống, tạm thời không có ai lên tiếng. Lục Thiên Linh đặt mình vào nhân vật, kích động nói: "Ta mà là nữ chính thì đã tát cho tên nam chính này một cái rồi."
Mạnh Sơ Nguyên nghe xong, yên lặng gật đầu, vậy mà lại hợp lý hóa tình tiết, "Tát một cái, sau đó nói với hắn, Ngươi làm gì mà giành thuốc với ta."
"Đúng vậy, tình tiết này nên phát triển như thế chứ......"
【 Cười chết mất hahaha, đây vốn là bước ngoặt để tình cảm nam nữ chính ấm lên, bị hai người đổi thành thế này, một đêm quay về trước giải phóng 】 【 Hahaha Mạnh Tả đúng là phương châm chính một cái xuất kỳ bất ý, tỷ phu ở bên cạnh nghe chắc phải run lẩy bẩy ấy nhỉ 】 【 Mặc dù là vậy...... nhưng ta lại thấy hai nàng nói hoàn toàn không có vấn đề gì! Ai biết nam chính uống thuốc là muốn mớm thuốc đâu, cái tát này cho không hề quá đáng mà còn cực kỳ hợp lý!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận