Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 38

Chương 38: Lục Kình Dã đang xem phát sóng trực tiếp
“Tỷ tỷ, canh ngươi nấu ngon quá, sau này có phải ngày nào ta cũng được uống canh ngươi nấu không?” Tiểu nam hài nhìn Mạnh Sơ Nguyên với vẻ mặt chân thành, ánh mắt tràn đầy mong đợi.
Mạnh Sơ Nguyên bị bộ dáng này của hắn làm cho dở khóc dở cười: “Không phải, buổi chiều ta phải đi rồi.”
Sau khi nghe xong, vẻ mặt hắn tràn đầy tiếc nuối, nhưng lại không cam lòng nói: “Không thể ở lại sao? Ta có thể bảo hiệu trưởng gia gia trả lương cho ngươi.”
Mạnh Sơ Nguyên: “Cho nên ta mới không thể ở lại được, hiệu trưởng gia gia đã rất vất vả rồi, chúng ta tiết kiệm giúp ông ấy một phần tiền lương không tốt sao? Nhưng nếu ngươi thích uống canh này, ta có thể viết công thức ra để họ làm giống vậy.”
Hắn khẽ thở dài một cái: “Được thôi.”
Mạnh Sơ Nguyên sờ đầu hắn nói: “Thật ngoan.”
【 Trẻ con cuối cùng vẫn là trẻ con, quá ngây thơ, nhưng mà bốn chữ 'hiệu trưởng gia gia' nghe thật hiền lành 】
【 Câu trả lời này của Mạnh Tả cũng tuyệt vời quá ô ô ô, ta tưởng nàng sẽ nói thẳng là không thể, không ngờ lại có thể nói ra lời có EQ cao như vậy 】
【 Vừa rồi ta còn lo vạn nhất đứa bé khăng khăng muốn Mạnh Tả ở lại, liệu có nói ra chuyện để Mạnh Tả làm công miễn phí hay để đầu bếp nghỉ việc gì đó không, kết quả là ta nghĩ nhiều rồi, người ta là một đứa bé hiểu chuyện 】
【 Nàng không làm đứa bé buồn lòng, thậm chí còn đưa ra một kết quả mà hắn có thể chấp nhận, đương nhiên, đứa nhỏ này cũng thật hiểu chuyện 】
【 Lại bị Mạnh Tả dùng mỹ thực và nhan sắc thu phục được trái tim của một bạn học nhỏ 】
【 Nếu như có thể trả lương giữ Mạnh Tả lại, ta cũng muốn mở trường ô ô ô 】
Đầu bếp múc một bát canh xương bí đao, uống xong cảm thấy đúng là ngon hơn mình nấu, thế là cất giọng nói: “Các bạn học, canh hôm nay rất ngon đấy, ai muốn uống thì tự đến múc.”
Bên cạnh vừa hay có một bạn học đến múc canh, cậu ấy múc một ít vào bát uống thử, phát hiện đúng là mùi vị không tệ: “Thật sự ngon hơn rồi.”
Mọi người thấy các bạn học đã uống canh đều khen ngon, thế là từng người cầm bát đến xếp hàng múc canh.
【 Ha ha ha định luật thật là thơm vĩnh viễn không vắng mặt 】
【 Thấy cảnh này thật hơi buồn cười ha ha, cực giống bầy ong mật vừa ra khỏi tổ 】
【 Nhìn canh này có vẻ không đủ chia 】
——
Cùng lúc đó
Lục Kình Dã vừa tắm xong, trên người mặc áo choàng tắm màu trắng, tóc vừa được sấy khô.
Hắn vuốt lại mái tóc ngắn dày dặn, ngồi ở đầu giường cầm laptop lên, mở hòm thư trả lời mấy email chưa đọc.
Xem xong email, Lục Kình Dã cảm thấy vẫn còn hơi sớm nên tìm việc khác để làm.
Nghe nói hôm nay là ngày ghi hình cuối cùng của chương trình giải trí mà Mạnh Sơ Nguyên tham gia, nên hắn tò mò tìm kiếm chương trình đó, vừa đúng lúc bắt gặp họ vẫn đang phát sóng trực tiếp.
Mạnh Sơ Nguyên và mọi người vừa ăn cơm xong, vì lần phát sóng trực tiếp này không có thiết lập giờ nghỉ trưa, nên chuyển thẳng đến phần các khách mời phát quà cho dân làng và trẻ em.
Đạo diễn gọi những dân làng có thể mời được đều đến trường học, sau đó mọi người tập trung trên sân thể dục, bắt đầu hoạt động tặng quà.
Các khách mời đem quà đã chuẩn bị xong từ chiều hôm qua ra, bày ở nơi mọi người đều có thể nhìn thấy.
Nhìn thấy quà Mạnh Sơ Nguyên chuẩn bị cho mọi người, hai tổ khách mời còn lại đều ngây người.
Tổ của Mạnh Sơ Nguyên chuẩn bị rất nhiều đồ ăn vặt, bày đầy cả bàn, thậm chí nhiều đến mức không còn chỗ để, đành phải xếp chồng các hộp bánh ngọt lên cao.
Các học sinh nhìn thấy kẹo hồ lô thì mắt sáng rỡ, sốt ruột hỏi dồn đạo diễn khi nào có thể bắt đầu.
【 Nhóm Mạnh Tả này chưa bắt đầu đã thắng rồi ha ha ha 】
【 Nhìn thấy tổ của Tề Trinh chỉ có hai quyển sách báo ngoại khóa, ta thấy xấu hổ thay họ luôn, nhiều người như vậy hai quyển sách chia thế nào đây? 】
【 Chắc là sẽ có bạn học chọn bút và vở của Khả Khả chứ nhỉ? Dù sao vẫn đang đi học, những thứ này đều hữu dụng với họ mà 】
【 Đoán mò là học sinh tiểu học đều thích đồ ăn vặt hoặc văn phòng phẩm đẹp mắt, sách báo ngoại khóa của tổ Tề Trinh cảm giác không hấp dẫn lắm 】
【 Ta là đứa ham ăn ngươi đừng quan tâm! Nếu là ta ở đó, ta chắc chắn chọn đồ ăn vặt của tổ Mạnh Tả, đơn giản là già trẻ đều thích 】
Không lâu sau, hoạt động chính thức bắt đầu.
Bởi vì hiện trường quá đông người, quà không thể đủ cho mỗi người, nên tổ chương trình chuẩn bị một trò chơi hỏi đáp kiến thức, ai trả lời đúng trước tiên thì có thể lên chọn món quà mình thích...
Lục Kình Dã không biết đã xem tiếp như thế nào, bất giác đã quan sát phần hỏi đáp được nửa tiếng đồng hồ, câu hỏi đều tương đối đơn giản, nhưng đối với học sinh tiểu học mà nói thì vẫn khá khó.
Các bạn học trả lời đúng hầu như đều chọn quà của tổ Mạnh Sơ Nguyên, có người lấy kẹo hồ lô, cũng có người lấy bánh bông lan hoa quế, rất nhanh đã phát hết.
Hai tổ còn lại thì dùng cách bốc thăm để phát quà mình đã chuẩn bị.
Một bà cô trong thôn nếm thử miếng bánh bông lan hoa quế, cảm thấy mùi vị không tệ, bà còn cố ý hỏi Mạnh Sơ Nguyên: “Bánh bông lan này ngon quá, ngươi mua ở đâu vậy?”
Mạnh Sơ Nguyên cười đáp: “Tự mình làm.”
Bà cô: “Hóa ra là ngươi làm à? Ngon quá, ngon hơn nhiều so với loại chúng ta hay mua ở tiệm, loại bán ở tiệm không mềm thế này, mùi vị cũng không chuẩn như vậy.”
Lục Kình Dã đang xem phát sóng trực tiếp, nghe được câu trả lời của Mạnh Sơ Nguyên, đáy mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc.
Không ngờ nàng còn biết làm thứ này...
Phát quà xong, họ cùng nhau chụp ảnh kỷ niệm trên sân thể dục, sau đó chuẩn bị rời khỏi trường học.
Mặc dù thời gian ở cùng bọn nhỏ không dài, nhưng có thể thấy họ thật sự không nỡ, từng đứa một theo ra tận cổng trường tiễn đưa.
【 Trời ơi, sắp kết thúc rồi sao ô ô ô, ta hôm qua mới vào xem còn chưa xem đủ mà 】
【 Haiz, kỳ này kết thúc lại phải đợi nửa mùa mới có phát sóng trực tiếp để xem 】
【 Hỏa Kiềm Lưu Minh ~ 】
【 Xin hỏi một chút khách mời kỳ sau có thay đổi không? Thật sợ Mạnh Tả đột nhiên không tham gia nữa 】
Phần ghi hình tại đây kết thúc, màn hình phát sóng trực tiếp hiển thị tạm thời ngoại tuyến một lúc, sau đó sẽ quay lại.
Lục Kình Dã nhìn thấy phát sóng trực tiếp tắt đi, hắn đành phải xem trước phần phát lại...
Sáu vị khách mời từ trường học trở về nơi ở, chuyển hành lý của mình ra khỏi nhà, lấy lại điện thoại đã nộp, rồi lại lên xe buýt của tổ chương trình.
Trên đường đến sân bay, tổ chương trình sắp xếp ngay một buổi phỏng vấn trực tuyến, để mọi người tương tác với khán giả đang xem livestream.
【 Tổ chương trình toàn làm chuyện không phải người, vừa rồi sao không thể tiếp tục phát sóng trực tiếp chứ ô ô ô 】
【 Có lẽ để dành một ít nội dung đến lúc chương trình chính thức phát sóng mới tung ra chăng? 】
【 Không sao, đến lúc phát sóng có thể xem phần ngoại truyện 】
Đạo diễn: “Mọi người có thể tự mở điện thoại vào livestream của chúng ta, sau đó chọn ngẫu nhiên vài câu hỏi trong khu bình luận để trả lời trực tiếp.”
Khán giả nghe thấy quy tắc như vậy, bình luận trực tiếp điên cuồng chạy, ai cũng hy vọng bình luận của mình được nhìn thấy và được trả lời.
Livestream của tổ Mạnh Sơ Nguyên cực kỳ nổi tiếng, vốn là hoạt động phỏng vấn theo nhóm nhỏ, kết quả lại biến thành buổi phỏng vấn cá nhân của nàng.
Bởi vì trong khu bình luận không ai nhắc đến Lục Cận Sâm, cho dù có cũng rất ít.
【 Mạnh Tả Mạnh Tả nhìn ta này, ta là fan mới của ngươi a a a a 】
【 Mạnh Tả, lát nữa chọn câu hỏi của ta đi, ta thiếu đòn lắm rồi!! 】
【 Tổ chương trình coi như cũng được, lúc kết thúc công việc cuối cùng cũng nhớ tới chúng ta, buổi phỏng vấn trực tuyến này ta cũng rất thích, hoạt động thế này ta đề nghị nên có nhiều hơn 】
【 Sốt ruột chết mất ô ô ô, Mạnh Tả sao còn chưa cầm điện thoại vào thế, ta đã nghĩ xong câu hỏi rồi 】
Lúc này, Mạnh Sơ Nguyên không hề có ý định lấy điện thoại di động ra, nghe đạo diễn nói xong vẫn tỏ ra thờ ơ.
Đạo diễn xem tình hình trong livestream thấy có chút không ổn lắm, lúc này mới lén lút đến nhắc nhở nàng: “Vào xem livestream một chút đi.”
(Hết chương
Bạn cần đăng nhập để bình luận