Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 387

Các Phù Văn mà bọn họ thu thập được hiện tại tương đối trừu tượng, nếu không nghĩ cách ghép chúng lại, mà cứ nhìn riêng lẻ từng cái một mà nghiên cứu thì rất khó giải mã. Mạnh Sơ Nguyên cũng không biết trình tự ghép lại, cho nên chỉ có thể lấy từng tấm thẻ giấy trong tay ra thử tổ hợp lại. Những người chơi khác nhìn Mạnh Sơ Nguyên xếp ra rồi lại đặt xuống, lặp đi lặp lại khoảng ba, bốn lần, cuối cùng cũng ghép ra được một chữ cái u trông ra hình dạng mà mọi người đều có thể nhìn hiểu. “A? Ra rồi!” “Ta vừa nhìn ổ khóa trên cửa, đúng là loại khóa chữ cái, hướng suy nghĩ của chúng ta hẳn là đúng rồi. Nói cách khác, chỉ cần ghép ra bốn chữ cái còn lại, rồi sắp xếp theo đúng trình tự, có phải chúng ta sẽ ra ngoài được không?” Mạnh Sơ Nguyên vẫn làm theo phương pháp vừa rồi để tiếp tục ghép, “Chắc là vậy, manh mối chúng ta nắm giữ trước mắt cũng chỉ có bấy nhiêu đây.” “Ta biết rồi, cái này có thể đặt ở bên này...” Lục Cận Sâm dường như cũng nhìn ra chút manh mối, giúp Mạnh Sơ Nguyên hoàn thành chữ s. Không lâu sau, Mạnh Sơ Nguyên lại ghép ra hai chữ cái nữa, lần lượt là c và o. Cái cuối cùng ghép ra có hơi khó đoán, Mạnh Sơ Nguyên thậm chí cảm thấy có chút kỳ lạ, nàng nhíu mày, nghi hoặc hỏi: “Đây là cái gì?” Một người chơi trong đó nói: “Là chữ t nhỉ.” Những người khác cũng đồng tình với đáp án này: “Ta nhìn cũng giống.” “Vậy bây giờ chúng ta sắp xếp các chữ cái theo trình tự, nhập vào...” Ban đầu bọn họ thử nhập mật mã vào ổ khóa theo thứ tự 26 chữ cái, nhưng kết quả hiển thị thất bại. “Không phải sắp xếp theo thứ tự chữ cái.” Lục Cận Sâm: “Vậy liệu có phải là một từ tiếng Anh nào đó không?” “Có khả năng.” Mạnh Sơ Nguyên liếc nhìn Lục Cận Sâm, nói: “Thử xem tocus có mở được không.” Lục Cận Sâm nhập đáp án vào, vẫn hiển thị thất bại, “Không được.” Mạnh Sơ Nguyên im lặng một lúc rồi nói: “Đi xem lại mấy cái kia đi, ta cảm giác có thể có chỗ ghép sai rồi.” Lục Cận Sâm quay lại, cẩn thận nhìn chằm chằm vào các chữ cái đã ghép ra trên bàn, sau đó hắn thử hơi điều chỉnh vị trí của chữ t, cái có khả năng ghép sai nhất, tiếp đó hắn nhìn thấy nó hơi giống chữ f, “Lẽ nào là focus?” “Thử xem sao.” Mạnh Sơ Nguyên nghe đáp án hắn đưa ra, nhập lại mật mã lần nữa. Chẳng bao lâu sau, cửa liền tự động mở khóa. Giọng nói bình tĩnh của Mạnh Sơ Nguyên mang theo vẻ hưng phấn: “Mở rồi!” 【 Lục Cận Sâm được đấy chứ! Bình thường đúng là xem nhẹ hắn rồi, không ngờ hắn thật sự có bản lĩnh nha 】 【 wk, giỏi thật! Phần ghép hình vừa rồi ta còn chưa nhìn rõ nữa, ký hiệu trừu tượng như thế mà giải ra được!! 】 【 Lục Cận Sâm với Mạnh Tả lần này phối hợp tốt ghê, năm người chơi còn lại cứ như đến cho đủ số người vậy 】 【 Nhìn không giống người chơi có kinh nghiệm lắm, cảm giác bọn họ đều là lần đầu chơi nhỉ? 】 Thoát ra khỏi phòng nghỉ, bọn họ đi trong hành lang nhỏ hẹp và u ám, không lâu sau thì gặp một NPC đến dẫn dắt tình tiết, nói rằng tân nương đã mất tích, chủ trang viên đang phái người đi tìm, hy vọng các người chơi có thể chung tay giúp đỡ tìm kiếm tung tích của tân nương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận