Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 390

Chương 390: Phát hiện hốc tối ẩn giấu
Mạnh Sơ Nguyên: “Nhân vật Tiểu Liên này hẳn là một điểm đột phá.”
Dựa theo thông tin nắm giữ được trước mắt, các người chơi bắt đầu phỏng đoán nguyên nhân tân nương mất tích: “Không phải đâu? Thật sự máu chó như vậy sao? Đây là thời đại nào rồi mà còn có thư cạnh?”
Nhắc tới đề tài này, các người chơi nữ giới ở một bên điên cuồng đậu đen rau muống: “Đúng vậy đó, đàn ông đâu phải không có, cớ gì phải treo cổ trên một cái cây.”
Nghe đồng đội khác chỉ vì chút thông tin ấy mà đã tùy tiện hạ định nghĩa cho người khác, Lục Cận Sâm không khỏi nhíu mày, lạnh giọng nói: “Cũng không nhất định là thư cạnh đâu. Hiện tại cũng không có thông tin nào nói hai cô gái là quan hệ thù địch, các ngươi tại sao lại đoán theo hướng đó?”
“Nhưng bây giờ tân nương đã mất tích, chúng ta lại phát hiện trong ngăn kéo của tân lang còn để đồ của người yêu cũ, ngươi không thấy chuyện này rất kỳ quái sao? Ta cảm giác khả năng tân nương bị bắt cóc là rất lớn.”
【 Có lý, logic này không có vấn đề, mà lại cũng có thể giải thích thông được! 】 【 Mặc dù vậy, ta luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản như thế... Dù sao đây mới là căn mật thất thứ hai thôi, đừng vội kết luận sớm, biết đâu phía sau lại có đảo ngược thì sao! 】 【 Các ngươi mau chóng nghĩ cách ra ngoài đi, đừng ở đây phân tích mù quáng nữa 】
Trong lúc những người khác đang tranh luận, Mạnh Sơ Nguyên lại hành động lần nữa, giơ đèn cẩn thận kiểm tra từng góc, kết quả nàng phát hiện một bức tường trong phòng ngủ là rỗng. Sau khi Mạnh Sơ Nguyên xác nhận bức tường là rỗng, nàng bắt đầu tìm kiếm cơ quan có thể khởi động bức tường này ở gần đó, sau đó nàng phát hiện một mô-đun bài thi suy luận hình vẽ ngay trên tường phía sau khung ảnh. Nàng nhìn thấy thông báo dán trên tường, cần phải giải đố trước mới có thể kích hoạt công tắc của hốc tối, thế là nàng đưa tay lấy bức tranh xuống đặt sang bên cạnh, bắt đầu tìm quy luật từ trong hình vẽ. Lục Cận Sâm không biết Mạnh Sơ Nguyên đã đi đến bên này từ lúc nào, đợi đến khi hắn tò mò đi tới, mới phát hiện Mạnh Sơ Nguyên vậy mà đang giải đố. Hắn nhìn bảng khối lạ lẫm trước mắt, nghi ngờ hỏi: “Đây là cái gì? Sao vừa rồi ta không thấy cái thứ này?”
“Bởi vì vừa rồi nó bị một bức tranh che phủ.”
Lục Cận Sâm hỏi: “Giải được cái này là có thể ra ngoài sao?” Mạnh Sơ Nguyên lấy tay gõ vào bức tường trước mặt, phát ra tiếng vang giòn giã, ngước mắt nhìn hắn, bình tĩnh đáp lại: “Mở ra hốc tối ẩn giấu của mật thất này có được tính là ra ngoài không.”
Nhìn thấy số lượng các khối màu trong hình khác nhau, Lục Cận Sâm liền nghĩ đến một công thức: “Dùng cách tính đen trắng chắc là giải được.”
“Cách tính đen trắng vẫn không thỏa mãn quy luật của hàng thứ hai và hàng thứ ba...” Mạnh Sơ Nguyên quan sát một hồi, rất nhanh đã tìm ra mạch suy nghĩ giải đố, “A, ta biết rồi, hai hàng phía trước là kết quả sau khi tính toán rồi xoay thuận chiều kim đồng hồ 90° mà có được......”
Lục Cận Sâm ngước mắt chăm chú nhìn bảng đề phía trên, não bộ nhanh chóng tiếp thu phân tích của Mạnh Sơ Nguyên, vừa quan sát quy luật về kiểu dáng và vị trí của hình vẽ, “Đúng thật là vậy.”
【 Xem không hiểu mà nghe cũng không hiểu... Có lẽ đây chính là sự khác biệt giữa ta và học bá 】 【 Lục Cận Sâm đều nghe hiểu rồi, mà ta vẫn như con ruồi không đầu, cứ ngây người nhìn mấy khối lập phương kia! 】 【 Cứu mạng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận