Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 179

Chương 179: Tình huống
Gần đây, trong lúc làm việc, Lục Kình Dã nhận được điện thoại từ cửa hàng khăn lụa gọi tới, báo cho hắn biết chiếc khăn lụa đặt làm đã xong, bảo hắn có rảnh thì đến tiệm lấy. Vừa hay gần đây có một dự án đang tiến hành, Lục Kình Dã cũng vì thế mà trở nên bận rộn, không có thời gian kịp đến cửa hàng lấy khăn lụa. Hôm nay Lục Kình Dã tăng ca đến khuya, làm xong mới nhớ tới cuộc điện thoại hai ngày trước, thế là sau khi tan việc liền vội vàng chạy đến tiệm. Lúc chín giờ tối không có xe cộ gì mấy, nhưng hôm nay cả ngày không có tuyết rơi, đường sá cũng bắt đầu được sửa chữa, việc đi lại ít nhiều sẽ có chút không được thuận lợi. Khoảng chín giờ rưỡi, bà chủ khoác chiếc áo khoác dày, từ trong túi móc chìa khóa ra đang định khóa cửa thì Lục Kình Dã đã tới. Nhìn thấy bà chủ sắp đóng cửa, Lục Kình Dã bảo Dương Trợ Lý đỗ xe sang bên cạnh, rồi mở cửa xe bước xuống, ba chân bốn cẳng chạy tới trước cửa hàng. Lục Kình Dã đầu tiên là ngăn bà chủ khóa cửa lại, sau đó từ trong túi áo khoác móc ra một tấm phiếu đặt hàng, đưa cho bà chủ: “Xin lỗi, ta đến lấy khăn lụa.” Bà chủ nhận lấy phiếu đặt hàng từ tay hắn, nhìn kỹ một lượt rồi nói: “Vị tiên sinh này, ngươi tới hình như hơi trễ rồi, ta đã đóng cửa.” Ban đêm lạnh lẽo vắng vẻ cũng không có khách nào, các cửa hàng gần đó đều sắp đóng cửa hết, mà bà chủ cửa hàng khăn lụa này làm thủ công, phần lớn thời gian đều dùng để chế tác khăn lụa, nhưng bây giờ thời tiết lạnh, không có việc gì làm đều muốn về nghỉ sớm một chút. Lục Kình Dã: “Có thể làm phiền ngài một chút thời gian được không? Ta vừa làm xong chạy tới, thật sự xin lỗi.” Bình thường nếu gặp phải tình huống như vậy, bà chủ có lẽ sẽ từ chối thẳng, bởi vì trong tiệm có rất nhiều thành phẩm, tìm khăn lụa cũng phải tốn thời gian. Nàng thấy Lục Kình Dã lạnh đến đỏ bừng cả mặt, trong đêm lạnh này, không biết hắn từ đâu tới, đến muộn như vậy hẳn là cũng có chỗ bất đắc dĩ, thế là liền mềm lòng đồng ý: “Vậy ngươi vào cùng ta đi.” Chiếc khăn lụa Lục Kình Dã đặt làm có màu xanh vỏ cau mang một ít đường vân không theo quy tắc, vô cùng mềm mại mượt mà, sau khi xem xét thấy không có tì vết và hài lòng, hắn mới bảo bà chủ gói lại. ——
Hai ngày nay các khách quý cơ bản cả ngày đều ở chăn dê, lúc rảnh rỗi bọn họ còn đi học cưỡi ngựa, bắn tên. Nhóm chị em Song Tề này chăn dê khá là sơ ý, hôm trước suýt chút nữa làm mất dê, hôm nay con dê nhỏ ngược lại lại ngoan hơn không ít, không chạy đi xa. Nhân lúc mặt trời lặn, Mạnh Sơ Nguyên liền gọi hai con dê nhỏ về, để chúng trở về chuồng dê. Các khách quý khác cũng đều tự dắt con dê nhỏ của mình về, sau đó mọi người liền phát hiện hôm nay con dê nhỏ có vẻ như bị ốm, có chút uể oải. Lúc trước khi dẫn dê từ trong chuồng ra, mỗi con dê nhỏ đều nhảy nhót tưng bừng, đặc biệt được người yêu thích, vậy mà mới để bọn họ nhận nuôi hai ngày, có con dê nhỏ giống như bị lén đổi linh hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận