Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 299

Lần trước hai người cùng nhau chụp ảnh chung là ở cục dân chính.
Nghĩ đến lát nữa sẽ chụp ảnh cùng Mạnh Sơ Nguyên, cảm xúc của Lục Kình Dã không hiểu sao lại trở nên phức tạp.
Có lẽ vì bình thường rất ít chụp ảnh, biểu cảm và cơ thể Lục Kình Dã đều rất cứng ngắc. Hắn cố gắng hết sức để thả lỏng bản thân, tỏ ra bình tĩnh, che giấu nỗi lo lắng trong lòng.
Mạnh Sơ Nguyên nhìn ngó bốn phía, quét mắt xung quanh, rất nhanh đã tìm được một người thích hợp.
Nàng nhanh bước về phía người qua đường kia, lễ phép hỏi thăm: “Chị ơi, có thể nhờ chị giúp em một việc nhỏ được không?” Người qua đường được Mạnh Sơ Nguyên bắt chuyện gật đầu đồng ý: “Được chứ, em cần chị giúp gì nào?” Mạnh Sơ Nguyên đưa tay chỉ về phía Lục Kình Dã, nói: “Chị có thể qua bên kia với em, giúp bọn em chụp mấy tấm hình được không ạ?” Người phụ nữ nhìn theo hướng Mạnh Sơ Nguyên chỉ, ánh mắt tự nhiên rơi vào người Lục Kình Dã.
Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, trên mặt người phụ nữ thoáng hiện nụ cười, nhưng rồi nhanh chóng thu ánh mắt lại, cười nhìn Mạnh Sơ Nguyên: “Người đẹp, em chắc là vợ của tiểu soái ca kia phải không?” Quan hệ giữa nàng và Lục Kình Dã bị người qua đường đoán trúng phóc như vậy, Mạnh Sơ Nguyên có chút kinh ngạc: “Vâng ạ, thế mà chị cũng nhìn ra được sao?” “Ta vừa rồi ở bên kia gặp hắn, vóc người vừa cao lại đẹp trai, nhìn như một người đàn ông tốt tuyệt vời.” Người phụ nữ ngước mắt nhìn về phía Lục Kình Dã, thao thao bất tuyệt khen ngợi: “Lão công ngươi tốt thật đấy, vừa rồi ta còn thấy có tiểu cô nương nhờ hắn chụp ảnh giúp, hắn nói phải về tìm vợ, nhờ ta chụp cho hai cô gái kia, kết quả ngươi đoán xem sao?” Thấy người phụ nữ cố ý dừng lại ở đó, Mạnh Sơ Nguyên cũng phối hợp hỏi: “...... Sao ạ?” “Sau khi lão công ngươi đi, hai tiểu cô nương kia lại không cần ta chụp nữa.” người phụ nữ oán giận nói: “Ta thấy tám phần là các nàng để ý khuôn mặt của lão công ngươi rồi.” Mạnh Sơ Nguyên: “......” “Đi thôi, ta chụp ảnh cho vợ chồng trẻ các ngươi.” Mạnh Sơ Nguyên dẫn theo vị đại tỷ kia cùng đi tới bên cạnh Lục Kình Dã. Nhìn thấy Lục Kình Dã, đại tỷ thân thiện mở lời: “Trùng hợp thật đấy, tiểu soái ca, chúng ta lại gặp nhau rồi.” Ngay sau đó, đại tỷ liền nhập vai làm nhiếp ảnh gia cho hai người họ.
Vừa rồi là Mạnh Sơ Nguyên chỉ dẫn Lục Kình Dã, bây giờ đến lượt đại tỷ chỉ đạo hai người họ: “Hai ngươi lại gần chút nữa, tạo dáng một chút đi......” “Hai ngươi đứng nghiêng một chút, soái ca, đặt tay lên đầu vợ ngươi, cúi đầu nhìn nàng...... Giữ nguyên...... Tốt, đổi động tác khác......” Dưới sự chỉ dẫn của đại tỷ, Mạnh Sơ Nguyên và Lục Kình Dã đã chụp được rất nhiều tấm hình tương tác tình cảm.
“Hai vị đợi một lát, để ta xem điện thoại đã.” Mải mê với cặp tuấn nam mỹ nữ trước mắt, đại tỷ dường như không có ý định dừng lại, khi không nghĩ ra được dáng chụp nào, đại tỷ còn cố tình lên mạng tìm kiếm.
Thấy đại tỷ hạ máy ảnh xuống, Mạnh Sơ Nguyên và Lục Kình Dã nhân lúc rảnh rỗi bắt đầu nói chuyện riêng.
Mạnh Sơ Nguyên tiện miệng hỏi: “Có phải có nữ sinh tìm ngươi chụp ảnh không?” “Ừ.” Lục Kình Dã không phủ nhận, thậm chí còn chủ động kể rõ mọi chuyện cho Mạnh Sơ Nguyên: “Vừa rồi đúng là có hai cô gái lạ mặt nhờ ta chụp ảnh cho các nàng, nói là add Wechat nhau để tiện gửi ảnh.” Mạnh Sơ Nguyên: “Sau đó thì sao?” “Sau đó ta nhờ vị nữ sĩ nhiệt tình lúc nãy chụp cho các nàng, rồi ta đi luôn.” Lục Kình Dã nhìn chăm chú Mạnh Sơ Nguyên, thấy sắc mặt nàng không đổi, không nhìn ra cảm xúc gì, hắn bỗng cảm thấy hơi bất an: “Ta làm sai gì à?” Mạnh Sơ Nguyên khẽ nhướng mày, thong thả mở miệng: “Đâu có, ngươi làm tốt lắm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận