Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 344

Nếu không phải Mạnh Sơ Nguyên chủ động nhắc tới, Lục Kình Dã có lẽ sẽ không nghĩ đến vấn đề này. Bởi vì hắn cũng vừa hay đang cần một cơ hội thích hợp để gặp nàng. Mạnh Sơ Nguyên tiếp tục nhìn hắn, thần sắc dần dần trở nên ngưng trọng, giọng điệu hơi có vẻ nghiêm túc: “Ngươi còn nhớ rõ câu hỏi cuối cùng ta hỏi ngươi vào giữa trưa không?” Lục Kình Dã ngưng mắt nhìn, cẩn thận hồi tưởng lại cuộc điện thoại trưa hôm đó, qua hai ba giây hắn mới ngập ngừng mở miệng: “Hỏi ta lúc đó đang nghĩ gì à......?” “Ngươi có thể dừng xe lại trước được không? Ta lo rằng những lời kế tiếp sẽ khiến ngươi kinh ngạc.” Nói chuyện trong tình huống này quả thực rất qua loa. Nhưng nếu bây giờ không nói rõ, đợi đến khi đêm nay trôi qua, dường như cũng không còn cần thiết phải nhắc lại nữa. Ngay khi Lục Kình Dã nghe nàng nói vậy, hắn cũng đã bắt đầu kinh ngạc. Hắn nghiêng đầu nhìn Mạnh Sơ Nguyên, giữa lông mày lộ vẻ hoang mang. Sau một lát, Lục Kình Dã lái xe vào lề, tìm một vị trí thích hợp rồi dừng lại. Lục Kình Dã tắt máy xe, quay đầu nhìn về phía Mạnh Sơ Nguyên, chậm rãi mở miệng: “Bây giờ nói được rồi.” Mạnh Sơ Nguyên trước tiên cởi dây an toàn trên người ra, không còn sự trói buộc của dây an toàn, nàng có thể quay người hẳn về phía Lục Kình Dã. Nàng ngước mắt lên, ánh mắt tự động điều chỉnh tiêu điểm vào gương mặt Lục Kình Dã, “Ta muốn nghe ngươi nói trước, nếu như không tính đến trò chơi trong chương trình giải trí, lúc đó ta nói với ngươi những lời như vậy...... Ngươi hẳn là sẽ tin đúng không?” Lục Kình Dã nhìn nàng chằm chằm, rất lâu mới mở miệng: “Ngươi thật sự muốn nghe?” “Muốn.” Nàng gật đầu. “Ta không tin.” Bất kể có tính đến trò chơi trong chương trình giải trí hay không, Lục Kình Dã đều cho rằng lời nói đó sẽ không xuất hiện sau khi bọn họ kết hôn. Đương nhiên, Lục Kình Dã cũng đã suy tính đến tình huống thứ hai, hắn dừng một chút, bình tĩnh mở miệng: “Ta cũng biết ngươi sẽ không lấy chuyện nghiêm túc thế này ra đùa với ta, nhưng việc này dù thật hay giả, thật ra ta cũng không có tư cách trách ngươi, càng không có lý do gì để giận ngươi.” “Vì sao?” Có lẽ là không dám tin vào tai mình, trong mắt Mạnh Sơ Nguyên hiện lên một tia kinh ngạc. “Là ta muốn kết hôn với ngươi, cũng là do khoảng thời gian này ta thường xuyên đi công tác nên đã không chu toàn trong việc chăm sóc ngươi...... Nếu xảy ra tình huống như ngươi vừa nói, ta nên tự kiểm điểm bản thân trước.” Cảm xúc của Lục Kình Dã luôn rất ổn định, cũng phân rõ trắng đen, gặp chuyện sẽ tìm nguyên nhân từ bản thân trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận