Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 112

**Chương 112: Xảo đoạt thiên công**
Chỗ Tề Nghiên làm bẩn vừa hay che mất hình vẽ ban đầu trên tấm vải. Tú Nương đang suy nghĩ làm thế nào để vừa giữ lại được bức vẽ gốc, lại vừa có thể sửa lại vết bẩn kia một cách hoàn hảo. “Thế nào rồi? Có thể sửa lại được không?” Lão tú nương bên này ngẩng đầu nhìn nửa ngày, thấy không có động tĩnh gì, nàng liền đứng dậy đi tới. “E là hơi khó.” Nếu bây giờ gỡ tấm vải xuống mang đi giặt thì không thực tế lắm, bởi vì rất nhiều thứ trên này vẫn chưa hoàn thành, mà vị trí bị bẩn này cũng khá khó xử lý, một khi xử lý không tốt có thể sẽ phá hỏng cả tấm vải. Lão tú nương đứng bên cạnh nhìn kỹ một hồi lâu, chỗ đó vừa hay đang thêu hoa Đào, thế là nàng nói với vị tú nương cầm bút vẽ: “Vẽ thêm một đóa Đào Hoa lên đi.”
“Nhưng như vậy vẽ ra có bị rực rỡ quá không?” Bởi vì hoa Đào màu phấn, mà vết bẩn kia màu lại hơi đỏ tươi quá. Mạnh Sơ Nguyên ngồi tại chỗ, nghe hai vị tú nương đang thương lượng đối sách, nàng hờ hững nói một câu: “Hay là đổi thành nụ hoa đi, hoa chưa nở màu đậm hơn một chút cũng không ảnh hưởng, còn có thể thêu thêm một lớp để nó trông sinh động hơn.”
Nàng không đi qua xem bức vẽ gốc, cũng không biết vết bẩn kia nằm ở khoảng vị trí nào, trong lòng vừa hay có ý nghĩ như vậy liền nói ra chia sẻ với các tú nương. Lão tú nương nghe Mạnh Sơ Nguyên nói xong, nàng lại cúi đầu nhìn về phía tấm vải vẽ, đột nhiên liền nghĩ thông suốt. “Nụ hoa đúng là được, thế này vừa vặn phù hợp.”
【 Trời ạ, nếu không ta tận mắt nhìn thấy, ta cũng không dám tin Mạnh tỷ nói 】 【 Vấn đề là Mạnh tỷ còn chưa đi qua xem miếng vải đó, nàng đã có thể trực tiếp đưa ra đề nghị, điểm này thật rất ngầu a 】 【 Lão tú nương: ta có lý do nghi ngờ nàng không phải lần đầu tiên tiếp xúc việc thêu thùa, sao cái gì cũng biết cái gì cũng làm được thế 】 【 Bộ não của Mạnh tỷ này rốt cuộc còn có bất ngờ nào mà chúng ta không biết nữa không? Cùng một thế giới, không cùng một bộ não, đầu óc Mạnh tỷ kia xoay chuyển thật nhanh a, vì sao đầu óc của ta căn bản không chịu xoay chuyển huhuhu 】 【 Mạnh tỷ có hơi giống cảm giác đi dọn dẹp hậu quả cho con nhà mình gây họa, Tề Nghiên gặp chuyện, hình như đều là Mạnh tỷ giải quyết hậu quả ha ha ha ha 】 【 Thường ngày cảm thán, đạo diễn tìm được một kho báu thần kỳ, để chúng ta biết đến Mạnh tỷ, đơn giản là yêu lại yêu 】
“Ta thử một chút.” Tú Nương cầm bút tiện tay phác họa hình dáng đại khái lên tấm vải vẽ, nhìn tổng thể, chỗ có vết bẩn đã không còn rõ ràng nữa. Đợi đến lúc thêu chỉ lên, hẳn là sẽ không nhìn ra nữa. Mạnh Sơ Nguyên thêu xong mảnh lá xanh kia, nàng mới đứng dậy nhìn tú nương hoàn thành công đoạn cuối cùng. “Ta cảm thấy còn có thể vẽ thêm một cành vào, cái nụ hoa đột nhiên mọc ra thế này trông kỳ quá.”
Giọt máu kia vừa đúng che lên trên bông Đào Hoa có sẵn, mặc dù đã vẽ một cái nụ hoa để che đi, nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện nụ hoa này mọc hơi kỳ lạ, có chút không quá phù hợp quy luật sinh trưởng. Tú Nương cảm thấy Mạnh Sơ Nguyên nói có đạo lý, thế là chọn một vị trí thích hợp vẽ thêm cành nhánh ra, thuận tay thêm lên cành ít hoa Đào cùng nụ hoa nữa. Cả bức vẽ xong như vậy, trông tự nhiên hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận