Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 333

Chương 333: Chơi game có trừng phạt! Nhìn Mạnh Sơ Nguyên cầm lấy cây dao kia, Lục Cận Sâm lại nghĩ tới hình ảnh Tề Trinh vừa rồi cắt vào tay, lông mày không khỏi nhíu lại, nhịn không được mở miệng nhắc nhở: “Dao này rất sắc bén, hay là để ta làm đi, ngươi đừng làm bị thương tay.” Mạnh Sơ Nguyên chuyên chú vào khoai tây và dao trong tay, một bên thờ ơ đáp lại Lục Cận Sâm: “Ngươi cũng biết nó sắc bén, chẳng lẽ đổi thành người khác thì có thể không bị thương tay?” Lục Cận Sâm nói đầy ẩn ý: “Ta da dày thịt béo, không sợ bị thương.” Nghe Lục Cận Sâm tự giễu, Mạnh Sơ Nguyên không hề lay động, “Vậy không được, nếu ngươi cũng bị thương tay thì mấy ngày này ai nấu cơm chứ? Ngươi đi lột tỏi đi, ta thái nhanh xong ngay.” 【 Hay cho câu da dày thịt béo! Lục Cận Sâm ngươi đúng là biết nói chuyện 】 【 Tiểu tử ngươi nói cái gì vậy, mạng của ngươi cũng là mạng mà 】 【 Mạnh Tả chắc là không muốn để Lục Cận Sâm đụng vào đồ vật nguy hiểm như vậy, cho nên mới nói thế đúng không? 】 【 Khoan hãy nói, hai người này ở chung rất chân thực, còn đặc biệt tự nhiên, thật sự rất giống chị em ruột nha 】 【 A a a Lục Cận Sâm là noãn nam thực chùy!! Gia hỏa này chuẩn bị lúc nào yêu đương đây, có thể cho tỷ tỷ một cơ hội không ~ ta muốn làm lão bà của ngươi! 】 Bữa cơm trưa hôm nay là Lục Cận Sâm nấu chính, Mạnh Sơ Nguyên cùng Từ Hoan Nịnh phụ trách chuẩn bị nguyên liệu, làm trợ thủ cho hắn. Mạnh Sơ Nguyên xử lý xong tất cả nguyên liệu nấu ăn dùng cho hôm nay, liền đem thớt gỗ cùng dao phay rửa sạch sẽ rồi đặt lại vị trí cũ, thuận tiện dọn dẹp sạch sẽ rác và thức ăn thừa trên bàn. Đợi nàng lau xong mặt bàn, quay người nhìn về phía Lục Cận Sâm, phát hiện hắn đang đứng trước bếp ga nghịch điện thoại, bất mãn nhíu mày, “Bọn ta đã chuẩn bị xong hết đồ cho ngươi rồi, sao ngươi còn đang xem điện thoại?” Lục Cận Sâm: “Ta xem trước cách làm món gà om thịt đã.” Mạnh Sơ Nguyên đi tới liếc mắt nhìn màn hình điện thoại di động của hắn, thấy giao diện hiện ra các bước làm món gà om thịt, lộ ra vẻ mặt muốn nói lại thôi. Trong thoáng chốc, Mạnh Sơ Nguyên buông lại một câu “Vậy ngươi cứ từ từ xem đi” rồi rời khỏi phòng bếp. Vốn định mở miệng chỉ dẫn hắn, nhưng nghĩ kỹ lại thì thôi vậy, cứ để hắn tự xoay xở. Mạnh Sơ Nguyên đi vào phòng khách, vừa lúc bắt gặp bọn họ đang chơi trò chơi. Trương Vân Thục: “Mạnh Tả, đến chơi game cùng bọn ta đi.” “Chơi gì vậy?” “Chơi trò Ngươi có ta không có.” Mạnh Sơ Nguyên hơi nhíu mày, lười nhác mở miệng: “Được.” Ngón tay Tề Trinh bị thương không tiện, nên không tham gia trò chơi lần này, Tề Nghiên thì càng khinh thường chơi trò chơi ngây thơ như vậy với bọn họ, cuối cùng chỉ có mấy cô gái bọn họ chơi. Trước khi trò chơi bắt đầu, Trương Vân Thục giải thích qua quy tắc chơi cho Mạnh Sơ Nguyên:
“Trò chơi này rất đơn giản, mỗi người có mười cơ hội (mười ngón tay), ngươi chỉ cần nói ra một việc mà những người có mặt khác chưa từng làm, vậy thì ngươi thắng, những người khác sẽ phải gập xuống một ngón tay. Nếu người chơi cuối cùng vẫn còn ngón tay chưa gập xuống, vậy người đó chính là người chiến thắng cuối cùng.” “Vậy hình phạt là gì?” Liêu Giai Khả: “Người thua đều phải gọi điện thoại cho đối tượng của mình, phải nói theo lời thoại do người thắng chỉ định, thấy sao?” 【 Ha ha ha hình phạt này ta thích ~~】 【 Ta coi như phát hiện ra rồi, chơi game ngoại trừ Hoan Nịnh và Vân Thục, những người còn lại đều là phụ nữ đã kết hôn 】 【 Chẳng biết tại sao, lần đầu tiên lại hy vọng Mạnh Tả thua trò chơi như vậy ha ha, chắc là vì chồng nàng quá thần bí đi, làm ta sốt ruột muốn chết 】 【 Quá trình không còn quan trọng nữa, ta chỉ muốn xem ai thua thôi!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận