Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 160

Chương 160: Nói cái giá đi
Lục Thiên Linh trong tay dư dả về sau, tiêu tiền cũng trở nên hào phóng, nàng chạy đi mua một dụng cụ xoa bóp cổ gáy, tự mình kiểm tra qua hiệu quả thấy cũng không tệ lắm, thao tác đơn giản dễ dùng, liền mua luôn. “Dụng cụ xoa bóp này dùng rất dễ chịu, nãi nãi chắc chắn sẽ ưa thích.” Lục Thiên Linh xoa xoa tay nhỏ, đã mong chờ dáng vẻ vui mừng của nãi nãi lúc nhận được lễ vật. Mạnh Sơ Nguyên thấy nàng chọn lựa được lễ vật thích hợp, lòng tràn đầy bội phục nói: “Ngươi ngược lại rất hiểu chuyện đấy.”
Nghĩ lại khoảng thời gian trước, Lục Thiên Linh mua bịt mắt hơi nước còn muốn tìm người khắp nơi để ‘chặt một đao’, bây giờ đến lúc muốn mua đồ cho trưởng bối, nàng thật sự có thể làm được mắt không chớp lấy một cái. “Đó là đương nhiên rồi, nàng là thân nãi nãi của ta mà.”
Có lẽ là do cách một thế hệ nên thân thiết hơn, mỗi lần Lục Thiên Linh bọn họ trở về thăm nãi nãi, luôn có thể hưởng thụ đãi ngộ như đế vương, món gì ngon vật gì vui đều có đủ cả, lúc rời khỏi chỗ nãi nãi còn có thể tay xách nách mang trở về. Bây giờ bọn họ bận rộn việc học và sự nghiệp, chỉ vào những dịp lễ tết mới có thể đông đủ cả nhà ăn cơm. Lục Thiên Linh ngẩng đầu, tò mò nhìn nàng: “Ngươi có muốn mua gì không?”
Mạnh Sơ Nguyên quét mắt một vòng, dường như không nhìn thấy món đồ nào thú vị. “Để nhìn xem sao đã.” nàng nói. Nàng đi cùng Lục Thiên Linh mua xong dụng cụ xoa bóp, sau đó đi dạo một vòng quanh đó, những món đồ được bán về cơ bản đều không thích hợp với nhóm người lớn tuổi, có mua về cũng không dùng được. Lục Thiên Linh cảm thấy đã dạo đến cuối đường, nàng chậm rãi dừng bước, linh quang chợt lóe, quay đầu nói với Mạnh Sơ Nguyên: “Dưới lầu còn một tầng nữa, có muốn xuống xem thử không? Thiên đường của phú bà đó, ta nghĩ ngươi chắc chắn sẽ thích.”
Mạnh Sơ Nguyên nghe vậy hơi giật mình: “Thiên đường của phú bà?”
“Đúng vậy, dù sao đó cũng không phải nơi ta hay dạo, nhưng ta nghĩ ngươi hẳn sẽ thích.”
Vừa hay dưới lầu có rất nhiều cửa hàng rực rỡ muôn màu, vàng bạc châu báu, vòng tay phỉ thúy đủ loại kiểu dáng, tủ kính thủy tinh trong suốt, cộng thêm ánh đèn trắng lạnh, khỏi phải nói là nó lấp lánh cỡ nào. Những người đi ngang qua đây đều không thể làm ngơ trước ánh sáng vàng rực chiếu rọi ra, Mạnh Sơ Nguyên lúc đi xuống liền vào xem một lát. Nàng tiến vào một cửa hàng phỉ thúy ngọc thạch, nhìn những loại vòng tay và mặt dây chuyền trưng bày trên quầy, chất lượng xem ra cũng không tệ lắm. Lục Thiên Linh lần đầu tiên đi theo Mạnh Sơ Nguyên dạo loại cửa hàng này, hai mắt lộ vẻ ước ao, liếc thấy một con thỏ bằng ngọc thạch, chế tác tinh xảo, nàng cẩn thận từng li từng tí đưa ngón tay sờ lên đầu con thỏ. “Đây là Thỏ Ngọc thật này!” Lục Thiên Linh không nhịn được thốt lên kinh ngạc. Dùng ngọc đẹp điêu khắc thành con thỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận