Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 381

Chương 381: Cứ thế nằm thắng không tốt sao? Nhận ra còn có nhiều lối ra vào khác, Lục Cận Sâm liền không canh giữ ở cửa thang máy nữa, mà cùng Mạnh Sơ Nguyên di chuyển đến nơi khác. Nhìn thấy Mạnh Sơ Nguyên cầm trong tay hai tấm thẻ, Lục Cận Sâm đột nhiên tò mò hỏi: “Ngươi tìm được là thẻ gì vậy?”
Mạnh Sơ Nguyên không giấu giếm nói cho hắn biết: “Một tấm triệu hoán giả lập IP, còn có một tấm miễn dịch thẻ.”
“À.” Lục Cận Sâm đại khái hiểu được kỹ năng của thẻ, thế là cũng bắt đầu gắng sức tìm kiếm. Thấy hắn hai tay trống trơn, Mạnh Sơ Nguyên không nhịn được đặt câu hỏi: “Ngươi lên lầu lâu như vậy, không lẽ một tấm thẻ cũng không tìm được sao?”
“Vừa rồi ở trên lầu tìm được một bộ con rối phục, ta cảm thấy không có tác dụng gì nên không lấy.”
“Sao lại vô dụng chứ?” Mạnh Sơ Nguyên không hiểu nhìn hắn, “Ngươi có đọc hướng dẫn sử dụng không?”
“Đọc rồi, mặc vào có thể miễn nhiễm trong năm phút, lỡ như sau khi mặc vào bị người ta canh chừng đúng năm phút đó thì chạy đằng trời.”
Nếu như thời gian miễn nhiễm có hiệu lực cho đến khi trò chơi kết thúc, Lục Cận Sâm chắc chắn đã không chút do dự mà mặc vào rồi. Mạnh Sơ Nguyên biết hắn đã bỏ lỡ một đạo cụ tốt như vậy, chỉ đành tiếc rèn sắt không thành thép nhìn hắn, bất đắc dĩ nói: “Ngươi có thể giấu đi trước mà, đợi đến lúc sắp hết giờ thì mặc vào, cứ thế nằm thắng không tốt hơn sao?”
【 Nên nói hay không cũng phải nói, vẫn là Mạnh tỷ biết lợi dụng bug ha ha ha ha 】 【 Đúng vậy, tổ tiết mục lại không quy định tìm được đạo cụ phải dùng ngay, tại sao không thể giữ lại đến lúc chỉ còn năm phút rồi mới dùng chứ? 】 【 Có còn hơn không chứ, ngốc đệ đệ 】
Lục Cận Sâm lúc mới tìm được bộ con rối phục kia, không những không vui mừng mà thậm chí còn có chút ghét bỏ. Hắn không chỉ cảm thấy đạo cụ này vô dụng, mà còn không chấp nhận được dáng vẻ của mình khi mặc bộ trang phục này, điều này mới khiến hắn quả quyết từ bỏ. Lục Cận Sâm đưa tay gãi gãi, vẻ mặt lộ ra chút khó chịu, thuận miệng tìm cớ cho qua: “...... Không nghĩ xa như vậy.” Thấy hắn không biết trân trọng như vậy, Mạnh Sơ Nguyên không chút khách khí hỏi: “Bộ đồ đó ở đâu? Lát nữa ta đi nhặt.”
“Ở lầu ba.”
Lục Cận Sâm dẫn Mạnh Sơ Nguyên lên lầu ba, phát hiện bộ con rối phục kia vẫn còn trong rương, Mạnh Sơ Nguyên bê cả cái rương đi, sau đó giấu nó trong phòng chiếu phim của phim trường. Sau khi giấu kỹ đạo cụ, Mạnh Sơ Nguyên và Lục Cận Sâm liền tách ra. Trò chơi bắt đầu chưa đến mười phút, đã có khách mời bị phát hiện chỗ ẩn nấp, trong quá trình chạy trốn phát ra từng tiếng hét thất thanh. Mạnh Sơ Nguyên cũng đang lẩn trốn, nhưng vẫn kiên trì tìm thẻ, không bao lâu sau nàng liền phát hiện manh mối mới trên kệ hàng. “Ta tìm được làm lạnh thẻ.” Mạnh Sơ Nguyên nhìn thấy chữ trên thẻ vẫn rất bất ngờ, không ngờ tấm làm lạnh thẻ đầu tiên lại là do mình tìm được. Nghe tiếng kêu thảm thiết bên ngoài, Mạnh Sơ Nguyên quyết định dùng làm lạnh thẻ trước, để những đồng đội khác được nghỉ ngơi một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận