Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 102

Chương 102: Ba câu hỏi liên tiếp
Lục Thiên Linh rất quen thuộc hoàn cảnh xung quanh trường học. Từ trong tiểu khu đi ra, nàng còn chủ động nói với Mạnh Sơ Nguyên quán cơm nhà nào ngon, chỗ nào có đồ ăn ngon, chỗ chơi vui. Mạnh Sơ Nguyên nghe nàng líu lo không ngừng, có chút khâm phục nói: “Xem ra bình thường ngươi không ít lần lẻn ra ngoài nhỉ.” “Thỉnh thoảng ra ngoài chơi đùa, thư giãn một chút thôi.” nàng ngượng ngùng gãi đầu, không dám đối mặt với Mạnh Sơ Nguyên. Chỗ ở của các nàng thuộc khu CBD Vu Thành, vị trí rất đẹp và thuận lợi, gần đó có trung tâm thương mại và khu dân cư, thứ gì cần cũng có lại vô cùng náo nhiệt, hơn nữa các công trình giải trí thư giãn ở đây đều đầy đủ, không nghi ngờ gì đây cũng là một sự quyến rũ đối với người trẻ tuổi. Lục Thiên Linh chọn một nhà hàng nổi tiếng trên mạng ở gần đó, được trang trí khá cao cấp, vệ sinh lại sạch sẽ, trước đó vì tiền tiêu vặt eo hẹp, nàng chưa từng dám bước vào nơi này nửa bước. Vừa hay hôm nay Mạnh Sơ Nguyên cũng ở đây, Lục Thiên Linh vui vẻ kéo nàng đi ăn cơm: “Ta mời khách, ta mời khách.” Bây giờ tiền tiêu vặt của nàng tăng gấp bội, so với trước đây thì dư dả hơn nhiều, điều này cũng khiến Lục Thiên Linh có đủ tự tin nói ra ba chữ “Ta mời khách”. Không sao cả, dù sao Mạnh Sơ Nguyên cũng không khách sáo. Giữa trưa, lưu lượng khách của nhà hàng đặc biệt đông, các nàng lấy số xếp hàng phải tốn chút thời gian. Hai người ngồi ở khu chờ cạnh cửa ra vào, Lục Thiên Linh cầm tờ rơi quảng cáo của nhà hàng này xem qua loa vài lần, miệng lẩm bẩm: “Đến thật không đúng lúc, giờ này đã quá trưa rồi thì thôi đi, hôm nay lại còn là thứ bảy.” “Gấp cái gì, đồ ăn ngon không sợ đợi lâu.” Mạnh Sơ Nguyên bình thường sẽ không đến những quán cần lấy số xếp hàng kiểu này, vì nàng cảm thấy lãng phí thời gian, thay vì lấy số chờ đợi ở đây, chi bằng tìm quán khác có thể vào ngồi chọn món ngay. Nhưng ai bảo Lục Thiên Linh lại đặc biệt thích nhà hàng này, Mạnh Sơ Nguyên đành phải chiều theo ý nàng, làm nàng vui lòng. “Tối qua ta đi ăn cơm với nhị ca, ta cũng muốn ăn ở nhà hàng này, lúc đó đông người quá, ta sợ không kịp giờ tự học buổi tối.” Bây giờ nàng đã khắc sâu việc học vào đầu, bất kể làm gì cũng đều đặt việc lên lớp ở vị trí đầu tiên. Dù sao cũng là 5000 tệ một tuần, nếu nàng không trân trọng thì sau này có thể sẽ không có lần sau nữa. Lục Thiên Linh đột nhiên gấp cuốn sổ nhỏ trong tay lại, ghé sát lại nhỏ giọng nói: “Ngươi nói xem nếu ta kiên trì từ bây giờ đến lúc thi đại học, số tiền tiêu vặt này có đủ để dành tiền đặt cọc một căn nhà không?” Mạnh Sơ Nguyên khẽ nhíu mày, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt: “Thử xem sao? Đến lúc đó sẽ biết có đủ hay không.” Lục Thiên Linh cẩn thận suy nghĩ một chút, cuối cùng lắc đầu nói: “Lâu quá, hay là cứ tới đâu hay tới đó đi.” “Lớp học này đằng nào ngươi cũng phải học, tại sao còn muốn tới đâu hay tới đó?” Mạnh Sơ Nguyên tò mò. Nàng mới lên lớp 11, còn hơn một năm để cố gắng, nếu bây giờ chăm chỉ học hành, biết đâu có thể tiết kiệm được không ít tiền, nói không chừng sau này còn có thể vào được một trường đại học tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận