Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 467

Chương 467: Hổ thẹn với nàng
Liêu Mẫu giúp Liêu Giai Nhan mang hành lý đến cửa thang máy, cũng đứng đợi thang máy cùng hai nàng một lát. "Nhan Nhan, xuống máy bay nhớ báo tin bình an cho mẹ nhé."
"Yên tâm đi ạ, máy bay hạ cánh con sẽ nhắn tin cho mẹ ngay." Liêu Giai Nhan quay đầu vỗ vai mẫu thân, lúc ngước mắt lên vô tình nhìn thấy phụ thân đang đứng ở cửa, chỉ lộ ra nửa người, hai tay chắp sau lưng, giống như một người hàng xóm chạy đến xem náo nhiệt. Sau khi bị Liêu Giai Nhan phát hiện, hắn quay đầu đi vào phòng. Ngày thường Liêu Giai Nhan không nói chuyện mấy với phụ thân, đã quen với dáng vẻ lạnh lùng của hắn từ lâu, nhưng khoảnh khắc nhìn thấy hắn đi ra vừa rồi vẫn khiến nàng khá bất ngờ. Đúng lúc này cửa thang máy mở ra. Thấy Liêu Giai Nhan đột nhiên sững người, Liêu Mẫu tò mò hỏi: "Sao thế? Có phải làm rơi đồ gì không?"
"Không có ạ." Liêu Giai Nhan gượng cười, sau khi hoàn hồn, nàng lần lượt kéo các vali hành lý vào thang máy. Sau khi toàn bộ hành lý được chuyển vào thang máy, hai nàng chuẩn bị xuống lầu. "Giai Khả, chăm sóc tốt muội muội nhé."
Liêu Giai Khả khẽ vâng lời, lúc chuẩn bị đóng cửa thang máy, nàng nói thêm: "Mẹ, con đưa Nhan Nhan xong sẽ không quay lại đâu. Hai ngày nay nhà mình dọn nhà nhưng con không phân thân ra được, không giúp gì được. Lát nữa tổ chương trình còn muốn về nhà sớm để lắp đặt thiết bị, con phải về tiếp đón bọn họ."
"Không sao đâu." Liêu Mẫu gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: "Con có việc thì cứ đi lo đi, mẹ với ba con hai người giải quyết được."
"Vậy con đưa Nhan Nhan đi bắt máy bay đây."
Liêu Mẫu nhìn cửa thang máy khép lại rồi mới quay người, chưa kịp vào nhà đã chạm mặt ba của Nhan Nhan. "Ông đứng đây làm gì thế, làm tôi giật cả mình..."
Liêu Phụ ngước mắt nhìn ra ngoài một lát, khẽ giọng hỏi: "Đi rồi à?"
"Vừa xuống rồi." Liêu Mẫu vào phòng, tiện tay đóng cửa lại, sau đó liền lên tiếng trách chồng: "Tôi nói ông cũng thật là, đường hoàng tiễn nó một đoạn thì sao nào, cứ phải trốn ở đây nhìn lén. Trước kia không quan tâm con gái thì thôi đi, bây giờ nó cũng lập gia đình rồi, ông tốt xấu gì cũng nên quan tâm nó một chút chứ."
Liêu Phụ nghe vậy liền phủ nhận: "Ai nhìn lén... Con bé không có lương tâm đó, có coi tôi là ba nó đâu. Tôi nuôi nó lớn từng này, tiền kiếm được một đồng cũng không chịu đưa ra."
......
Bạn cần đăng nhập để bình luận