Phu Nhân Hào Môn Bị Ruồng Bỏ, Sau Không Làm Vai Đối Chiếu Nữa Thì Nằm Thắng

Chương 342

Chương 342: Trút được ngụm ác khí
Trong mắt Lục Kình Dã, Mạnh Sơ Nguyên không phải là một cô gái dựa vào vận khí để đạt được thành công, mà là thông qua sự cố gắng của chính bản thân nàng từng bước một đi lên. Nàng thông minh, thiện lương lại kiên cường, trên người còn luôn mang theo vẻ tự tin và sức hút. Một người như nàng có sức hút nhân cách phi thường, làm sao lại không khiến người ta yêu thích cho được! Biết được tình huống gia cảnh của Mạnh Sơ Nguyên, tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, ai có thể nghĩ tới con dâu trưởng nhà họ Lục thế mà lại xuất thân từ gia đình nông dân. Bất quá, nếu nhà họ Lục đều không để ý, bọn họ những người ngoài này càng không có tư cách đưa ra bất kỳ đánh giá nào. Qua một hồi lâu, có người chủ động phá băng: “Hiện tại cũng là thời đại yêu đương tự do, không giống như thời đại của chúng ta nữa.” Ứng Đổng cũng thuận thế đáp lời: “Xác thực là vậy, thời đại khác biệt rồi, nhớ năm đó ta và người yêu của ta còn là thông qua người quen giới thiệu mới đến được với nhau.” “Lúc ta và phu nhân của ta mới ở bên nhau, ta vẫn chỉ là một gã trai trẻ nghèo hai bàn tay trắng thôi!”
Chủ đề bất tri bất giác bị chuyển dời đến chuyện yêu đương tự do, kéo theo mọi người cùng nhau nhớ lại chuyện cũ trước đây, người một lời ta một câu, việc này rất nhanh liền trôi qua. Lúc này, các khách mời tại hiện trường phát sóng trực tiếp cũng cùng nhau ăn lẩu. Từ Hoan Nịnh phát hiện Mạnh Sơ Nguyên không có ở trong phòng, đến giờ cũng không có xuống ăn lẩu, thế là hiếu kỳ hỏi: “Ai? Mạnh Tả đi đâu rồi?” Nghe được Từ Hoan Nịnh đặt câu hỏi, Liêu Giai Nhan vừa hay biết nên thuận miệng trả lời một câu: “Nàng đi ra ngoài rồi.” “Muộn như vậy đi đâu thế?” Liêu Giai Nhan lắc đầu, “Không biết.” Từ Hoan Nịnh xiên thịt, không bao lâu nàng lại hiếu kỳ hỏi: “Vậy chúng ta có muốn chừa chút đồ ăn cho Mạnh Tả không?” “Không cần.” Lục Cận Sâm từ phòng bếp pha nước chấm lẩu đi ra, vừa vặn nghe được bọn họ đang thảo luận về Mạnh Sơ Nguyên, hắn không nhịn được chen miệng vào: “Nàng đoán chừng ăn còn ngon hơn chúng ta ấy chứ.” Từ Hoan Nịnh nhíu mày, nói “...... Thôi được.”
【 Nghe lời này của Lục Cận Sâm... Sao ta cảm giác hắn giống như biết gì đó nhỉ? Chẳng lẽ hắn biết Mạnh Tả ăn cơm cùng với ai à? 】 【 Sao biết được Mạnh Tả ăn ngon hơn các ngươi thế? Có thể nói rõ hơn một chút không? Ta và bạn bè của ta đều đặc biệt muốn nghe!
Bạn cần đăng nhập để bình luận